Thanh Liên Chi Đỉnh

Chương 4332: Kim Cương Trùng bậc bảy (2)

Liêu Trọng Yến phất tay áo, một cây cờ lệnh lóe ra hào quang màu vàng óng bay ra, đúng lúc này, một tiếng rống quái dị bén nhọn chói tai vang lên, Liêu Trọng Yến nhíu mày.

Một làn sóng âm màu xanh thổi quét đến, va chạm với hào quang màu vàng óng, hào quang màu vàng óng chia năm xẻ bảy, tán loạn ra.

Sóng âm màu xanh đến trước mặt Liêu Trọng Yến, Liêu Trọng Yến lật bàn tay phải, một cây đoản đao lóe ra hào quang màu vàng óng xuất hiện trên tay, chém về phía sóng âm màu xanh.

Một tiếng nổ lớn vang lên, sóng âm màu xanh bị đoản đao màu vàng chém vỡ nát, Liêu Trọng Yến cũng bay ngược ra ngoài, va thật mạnh trên mặt đất.

Một trận gió tanh thổi qua, Ba Ân hiện ra, đỉnh đầu có hư ảnh Dạ Xoa thật lớn.

Liêu Trọng Yến bị dọa chết khiếp, Dạ Xoa tộc thân thể cường đại, cứng rắn đối kháng thông thiên linh bảo cũng không phải vấn đề.

Ba Ân vừa hiện thân, hư không trên đỉnh đầu nổi lên một trận gợn sóng, hư không phát ra tiếng “Ong ong” trầm đục, một bàn tay to màu lam bỗng dưng hiện lên, một kỳ lân màu lam trông rất sống động ở mặt ngoài bàn tay bôn tẩu không ngừng, giống như vật còn sống.

Kỳ Lân Diệt Tiên Thủ!

Ba Ân bấm pháp quyết, hư ảnh Dạ Xoa phun ra một làn sóng âm màu xanh, đồng thời ngoài thân nở rộ hào quang màu xanh.

Tu vi của Lôi Nhiêm tương đối cao, pháp lực thâm hậu, đỡ Kỳ Lân Diệt Tiên Thủ tự nhiên không có vấn đề, Ba Ân so ra không bằng được Lôi Nhiêm.

Kỳ Lân Diệt Tiên Thủ thế như chẻ tre, thoải mái đánh tan sóng âm màu xanh, va vào quầng sáng màu xanh, tốc độ chậm lại, nhưng rất nhanh, quầng sáng màu xanh chia năm xẻ bảy, Kỳ Lân Diệt Tiên Thủ vỗ lên trên người hư ảnh Dạ Xoa, truyền ra một tiếng vang trầm, thân thể hư ảnh Dạ Xoa run nhè nhẹ.

Một tiếng hót vang lên, một ngọn lửa màu vàng tản mát ra nhiệt độ cao khủng bố bắn nhanh đến, đánh lên hư ảnh Dạ Xoa, hư ảnh Dạ Xoa bị ngọn lửa màu vàng bao phủ.

Hư ảnh Dạ Xoa cũng không chịu nổi nữa, bị Kỳ Lân Diệt Tiên Thủ đập vỡ nát.

Ba Ân phun ra một ngụm tinh huyết lớn, sắc mặt hơi tái nhợt, vung tay phải, một cây tam xoa kích lóe ra hào quang màu xanh bay ra, chém Kỳ Lân Diệt Tiên Thủ thành hai nửa, bộc phát ra một làn sóng khí làm người ta sợ hãi.

Mười mấy cây phi kiếm lóe ra hào quang màu lam bắn nhanh đến, chính là Thiên Âm Diệt Linh Kiếm.

Ba Ân vội vàng phun ra một làn sóng âm màu xanh, nghênh đón.

Sau một đợt tiếng nổ thật lớn vang lên, sóng âm màu xanh bị mười mấy thanh phi kiếm màu lam đánh vỡ nát. Ba Ân vung tam xoa kích màu xanh, chém vỡ nát phi kiếm màu lam đang lao tới.

Hư không trên đỉnh đầu Ba Ân nổi lên dao động, một ngọn núi nhỏ màu tím to bằng bàn tay bỗng dưng hiện lên, nháy mắt phóng to, đập xuống.

Ngọn núi khổng lồ màu tím còn chưa hạ xuống, hư không phụ cận vặn vẹo biến hình, Ba Ân cảm giác thân thể nặng tựa ức vạn cân, nửa bước khó đi.

Ngoài thân hắn nở rộ hào quang màu xanh, khuôn mặt vặn vẹo, mắt lộ hung quang, trực tiếp hóa thân làm một tên Dạ Xoa mặt xanh nanh vàng, vung tam xoa kích màu xanh, bổ về phía ngọn núi khổng lồ màu tím.

“Khanh” một tiếng kim loại giao kích vang lên, tốc độ rơi xuống của ngọn núi khổng lồ màu tím bị kiềm hãm, sắc mặt Ba Ân đỏ bừng, khí huyết trong cơ thể cuồn cuộn, hổ khẩu phát tê.

Hắn há mồm phun ra một làn sóng âm màu xanh, đánh lên ngọn núi khổng lồ màu tím, ngọn núi khổng lồ màu tím nhẹ nhàng chớp lên.

Đúng lúc này, một tiếng xé gió vang lên, một cây trường thương lóe ra hào quang màu vàng óng bắn nhanh đến, đánh lên ngọn núi khổng lồ màu tím, truyền ra một tiếng “Keng”.

Ngọn núi khổng lồ màu tím không chút sứt mẻ, trường thương màu vàng tán loạn, hóa thành hơn mười vạn con Kim Cương Trùng, trùng vương là bậc bảy hạ phẩm.

Hơn mười vạn con Kim Cương Trùng bò ở trên ngọn núi khổng lồ màu tím, bắt đầu gặm ngọn núi khổng lồ màu tím, ngọn núi khổng lồ màu tím không ngừng lóe lên linh quang.

“Kim Cương Trùng bậc bảy! Trùng tu!”

Vương Trường Sinh có chút kinh ngạc, hắn từng giao thủ với nhiều vị dị tộc Hợp Thể kỳ, vẫn là lần đầu tiên gặp phải trùng tu Hợp Thể kỳ.

Hắn bấm pháp quyết, ngọn núi khổng lồ màu tím trào ra một ngọn lửa màu tím, Kim Cương Trùng cấp thấp nhất thời hóa thành tro tàn.

Ngọn núi khổng lồ màu tím không ngừng lóe ra linh quang, lấy tốc độ mắt thường có thể thấy được thu nhỏ lại.

Vương Trường Sinh nhíu mày, răng Kim Cương Trùng bậc bảy cũng quá tốt rồi nhỉ? Trung phẩm thông thiên linh bảo cũng có thể cắn nuốt.

Hắn bấm pháp quyết, ngọn núi khổng lồ màu tím nở rộ linh quang, nổ tung, hóa thành một mảng hào quang màu tím chói mắt phóng lên trời. Hắn tự bạo bảo vật, hy vọng có thể tiêu diệt một ít Kim Cương Trùng.

Hào quang màu tím tan đi, số lượng Kim Cương Trùng giảm mấy vạn con, trùng vương bình yên vô sự.

Trên mặt Tang Sắc lộ ra vẻ mặt đau lòng, ba đời tổ tiên nàng đều chăn nuôi Kim Cương Trùng, truyền tới nàng một thế hệ này, lúc này mới bồi dưỡng ra một con Kim Cương Trùng bậc bảy, còn có mấy trăm con Kim Cương Trùng bậc sáu.

Một phen giao thủ, nàng đã hủy diệt một món trung phẩm thông thiên linh bảo của Vương Trường Sinh, Kim Cương Trùng bị giết mất một phần tư, đây cũng là tệ đoan của chăn nuôi linh trùng, đấu pháp rất dễ dàng xuất hiện thương vong, làm không tốt một lần đấu pháp toàn diệt, cũng may trùng vương bậc bảy bình yên vô sự.

Bạn cần đăng nhập để bình luận