Thanh Liên Chi Đỉnh

Chương 5083: Hồ Tình (2)

Một cầu vồng màu xanh từ trong đó bay ra, đáp ở trước mặt Bạch Linh Nhi, chính là Vương Thanh Sơn.

Sắc mặt Vương Thanh Sơn hơi tái nhợt, trừ pháp lực tiêu hao quá độ, cũng không quá đáng ngại.

Hắn ở Thiên Yêu giới từng giết nhiều vị tu sĩ Hợp Thể, đạt được nhiều món bảo vật phòng ngự, vượt qua đại thiên kiếp lần thứ ba không phải vấn đề.

Vương Thanh Sơn đã tiến vào Hợp Thể đại viên mãn, trên tay có Thất Diễm Kim Đào, có thể cân nhắc trùng kích Đại Thừa kỳ rồi.

Đương nhiên, muốn trùng kích Đại Thừa kỳ, còn cần tốn thời gian rất lâu mài giũa pháp lực, hắn vừa độ xong đại thiên kiếp, cũng cần điều dưỡng một đoạn thời gian.

Nhìn thấy Vương Thanh Sơn bình an vô sự, Bạch Linh Nhi thở phào nhẹ nhõm một hơi.

“Ta kiếm được một khối Phá Giới Thạch, phân hồn thuận lợi hạ giới, chạy đến Ly Dương giới thông báo tộc nhân của ngươi, bảo bọn họ báo bình an.”

Bạch Linh Nhi mở miệng nói.

“Đa tạ, Bạch tiên tử.”

Vương Thanh Sơn lộ vẻ mặt vui mừng.

“Trừ đa tạ, ngươi không có lời khác nói với ta?”

Bạch Linh Nhi có chút u oán nói.

Vương Thanh Sơn đang muốn mở miệng trả lời, một giọng nữ tử lạnh như băng vang lên: “Ngươi muốn hắn nói cái gì với ngươi?”

Bạch Linh Nhi nghe được thanh âm này, sắc mặt lập tức trở nên rất khó coi.

Một cầu vồng màu trắng xuất hiện ở phía chân trời xa xa, không qua bao lâu, cầu vồng màu trắng dừng lại, hiện ra một con thuyền bay lóe ra hào quang màu trắng, một thiếu phụ váy xanh ngũ quan diễm lệ cùng một thiếu nữ váy đỏ dáng người yểu điệu đứng ở trên con thuyền bay màu trắng.

Thiếu nữ váy đỏ da thịt trắng như tuyết, miệng anh đào mũi cao thẳng, Hồ Mị Nhi, Hợp Thể trung kỳ, có được sáu đuôi.

Mi tâm thiếu phụ váy xanh có một nốt ruồi mỹ nhân, một đôi mắt hoa đào câu hồn người ta, trên người tản mát ra một khí tức dọa người.

“Mỗ mỗ!”

Thanh âm Bạch Linh Nhi có chút run rẩy.

Thiếu phụ váy xanh là Hồ Tình tộc trưởng Cửu Vĩ Thiên Hồ, Đại Thừa sơ kỳ, có được bảy đuôi.

Nhân tộc ở Thiên Yêu giới cũng không được lòng Yêu tộc, nữ tộc nhân Cửu Vĩ Thiên Hồ xinh đẹp như hoa, rất được tu sĩ chủng tộc khác thích, nhưng tộc nhân Cửu Vĩ Thiên Hồ không dễ dàng gả ra ngoài, tộc nhân chi thứ thì thôi, Bạch Linh Nhi có được bảy đuôi, Hồ Tình căn bản sẽ không cho phép nàng gả ra ngoài.

Vương Thanh Sơn nhíu mày, thế mà bị tu sĩ Đại Thừa chặn lại rồi.

“Vãn bối Vương Thanh Sơn, bái kiến Hồ tiền bối.”

Vương Thanh Sơn cúi người hành lễ, vẻ mặt cung kính.

“Hừ, ngươi cho rằng Linh Nhi che chở ngươi, ta sẽ không giết ngươi?”

Hồ Tình sắc mặt lạnh lùng, tay phải bổ về phía hư không.

Hư không trên đỉnh đầu Vương Thanh Sơn nổi lên dao động, một cái móng vuốt hồ ly màu xanh bỗng hiện lên, bổ về phía thiên linh cái Vương Thanh Sơn.

Móng vuốt hồ ly màu xanh còn chưa hạ xuống, một luồng lực lượng vô hình bao phủ xuống, Vương Thanh Sơn cảm giác thân thể không thể động đậy.

“Không muốn giết hắn, mỗ mỗ.”

Bạch Linh Nhi khẩn cầu, mắt đỏ lên.

Hồ Tình nếu muốn giết Vương Thanh Sơn, Vương Thanh Sơn căn bản không chạy được.

Vương Thanh Sơn bấm kiếm quyết, đá vụn cùng cỏ cây trên mặt đất bay lên, hóa thành hình thái phi kiếm, lao thẳng đến móng vuốt hồ ly màu xanh, giống như lấy trứng chọi đá, bị đánh tan hết.

Một đợt tiếng kiếm ngân vang dội cất lên, Nam Minh Ly Hỏa Kiếm từ ống tay áo hắn bay ra, chém móng vuốt hồ ly màu xanh thành hai nửa.

“Vạn vật hóa kiếm, Vạn Linh Kiếm Kinh! Ngươi là người thế nào của Vạn Linh Tử!”

Hồ Tình nhìn thấy thần thông Vương Thanh Sơn thi triển, sắc mặt trầm xuống, sát khí càng tăng lên.

“Vạn Linh Tử? Vãn bối không biết tiền bối nói là người phương nào.”

Vương Thanh Sơn đầy mờ mịt.

Xem thần thái của Hồ Tình, nàng rất chán ghét Vạn Linh Tử, có thể có cừu oán.

“Mỗ mỗ, đừng giết hắn, ta theo ngài trở về.”

Bạch Linh Nhi khẩn cầu.

“Hừ, chẳng lẽ không giết hắn, ngươi sẽ không theo ta trở về? Ngươi xin điều đến Thiên Hồ sơn mạch, chính là vì hắn nhỉ! Chỉ vì một tên Nhân tộc sao Cửu Vĩ Thiên Hồ nhất tộc chúng ta xuất hiện đầy đại tình chủng.”

Hồ Tình lộ vẻ mặt không vui, nghe lời nói của nàng, Bạch Linh Nhi không phải đại tình chủng đầu tiên.

“Ta cùng Vương đạo hữu chỉ là bằng hữu, hắn từng cứu ta, ta chỉ là muốn báo đáp hắn, tuyệt không có ý niệm phản bội Cửu Vĩ Thiên Hồ nhất tộc. Mỗ mỗ, ngài thả hắn, ta trở về nhất định dốc lòng tu luyện, tranh thủ sinh ra đuôi thứ tám!”

Bạch Linh Nhi đau khổ cầu xin, Hồ Tình cũng chỉ là có được bảy đuôi, Cửu Vĩ Thiên Hồ tộc nhân càng nhiều đuôi, huyết mạch càng mạnh, thực lực cũng càng mạnh.

“Thực là như thế?”

Hồ Tình nghi hoặc nói.

“Không phải, chúng ta ở hạ giới đã quen biết, ta thích Linh Nhi, Linh Nhi cũng thích ta, là ta bảo nàng mang ta đến Thiên Hồ sơn tị nạn, không liên quan tới nàng.”

Vương Thanh Sơn nghiêm mặt nói.

Bạch Linh Nhi vì Vương Thanh Sơn trả giá rất nhiều, Vương Thanh Sơn đều thấy hết.

Bạch Linh Nhi mạo hiểm phiêu lưu rất lớn, dẫn hắn đến Thiên Hồ sơn, giúp hắn tìm kiếm Phá Giới Thạch, hộ pháp cho hắn, bây giờ lại cầu tình cho hắn, Vương Thanh Sơn không có khả năng thờ ơ.

Con người không phải cỏ cây, sao có thể vô tình, hắn có hảo cảm đối với Bạch Linh Nhi, chỉ là không muốn đụng vào cảm tình, nhưng nhìn thấy Bạch Linh Nhi luôn cầu tình cho hắn, xúc động sợi dây mềm mại nhất kia trong lòng Vương Thanh Sơn.

Bạn cần đăng nhập để bình luận