Thanh Liên Chi Đỉnh

Chương 5872: Đan phương (2)

Kim Cương Hỗn Nguyên Đan và Cửu Chuyển Lưu Ly Đan có công diệu gần tương tự nhau, dùng tinh hạch hỗn độn thú năm màu biến dị làm dược liệu chính, lại thêm trên trăm loại tiên dược luyện chế thành, tu sĩ dưới Kim Tiên dùng, có thể đề cao tỉ lệ tu luyện thành chân linh.

Ngoại trừ Kim Cương Hỗn Nguyên Đan, còn có đan phương nhiều loại tiên đan bậc một cùng tiên đan bậc hai, đều dùng đến tinh hạch hỗn độn thú, giá trị cao nhất là Cửu Tinh Ngọc Khiếu Đan, đan này dùng tinh hạch hỗn độn thú sáu màu biến dị làm dược liệu chính luyện chế thành, có thể hóa giải bình cảnh của tu sĩ Kim Tiên.

Không có phương pháp luyện chế đạo đan, thế này cũng rất tốt rồi, những vật này lưu truyền ra ngoài, khẳng định sẽ dẫn lên một trận gió tanh mưa máu.

Không được hoàn mỹ chính là, trong ngọc giản không có bản đồ bố cục Thiên Cơ thành, cái này cũng không kỳ quái, trên thân năm người bọn Vương Thanh Sơn cũng không có bản đồ bố cục Hạo Dương thành.

Năm người bọn họ cẩn thận tìm kiếm trong trang viên, chưa tìm được đồ vật giá trị đặc biệt cao, cũng chưa tìm được lò luyện đan hoặc là đan dược, đoán chừng bị hỗn độn thú ăn mất rồi.

Vượt qua ngọn núi cao này, bọn họ đến một con đường tàn phá, mặt đất mọc đầy cỏ dại, dây leo màu xanh leo lên trên kiến trúc, những kiến trúc này còn mang theo bảng hiệu, xem tên là trà lâu tửu lâu.

Năm người bọn Vương Thanh Sơn chậm rãi đi về phía trước, thần thức mở rộng, không dám khinh thường.

Hai canh giờ sau, bọn họ xuất hiện ở một con đường rộng, hai bên là lầu các đình viện, giống như khu dân cư.

Bọn họ đi vào lầu các đình viện xem xét, chưa phát hiện đồ vật giá trị cao, đừng nói ngọc giản, ngay cả một cây tiên dược cũng không có, đoán chừng là bị hỗn độn thú ăn hoặc là bị tiền nhân hái đi rồi.

Tiếng ầm ầm nổ vang, một mảng lôi quang vàng óng to lớn sáng lên ở phía xa.

Trong lòng năm người bọn Vương Thanh Sơn khẽ dao động, Vương Anh Kiệt vội vàng rót tiên nguyên lực vào Kim Lung Châu.

“Hỗn độn thú năm màu! Tu vi không rõ! Một tên lôi tu đang giao thủ với nó, lôi tu không phải là đối thủ, bị giết rồi.”

Vương Anh Kiệt nhíu mày nói, nơi đây hạn chế đối với thần thức càng lớn hơn, thần thức của bọn họ chỉ có thể phóng ra ngoài ngàn trượng, đây còn là bởi bọn họ tu luyện « Thái Hư Đoán Thần Quyết », đổi làm tu sĩ Chân Tiên bình thường, phạm vi thần thức dò xét càng nhỏ hơn.

Vừa dứt lời, một tiếng nổ vang thật lớn cất lên, một mảng hào quang vàng óng to lớn sáng lên ở chân trời phía xa.

“Đi qua xem một chút, có lẽ có vật gì tốt.”

Vương Thanh Sơn nói.

Bọn họ hướng về chỗ hào quang vàng óng chạy đi, tốc độ cũng không nhanh.

Trên đường, bọn họ nhìn thấy không ít nhà ở cũ nát, còn có thể nhìn thấy một chút xương thú to lớn hoặc thi hài hình người, vòng tay trữ vật không thấy bóng dáng, đoán chừng là bị tiền nhân lấy đi rồi.

Cân nhắc đến cấm chế cùng hỗn độn thú tồn tại, tốc độ của bọn họ cũng không nhanh.

Sau ba canh giờ, bọn họ xuất hiện ở chân một ngọn núi cao hiểm trở, ở đó có lượng lớn kiến trúc, từ chân núi kéo dài đến đỉnh núi. Những kiến trúc này tàn phá không chịu nổi, có cái sụp xuống hơn phân nửa, có cái bị dây leo màu xanh quấn quanh, có thể nhìn thấy một chút dấu vết thú to lớn.

“Đỉnh núi có cấm chế, ngăn cản Kim Lung Châu thăm dò, xem ra có đồ tốt, cũng không biết hỗn độn thú cảnh giới nào?”

Vương Anh Kiệt nhíu mày nói.

“Thử một lần là biết.”

Vương Thanh Linh phất tay áo một cái, một lá bùa hào quang màu bạc lấp lóe bay ra, bên ngoài lá bùa có một hình người, đánh vào một đạo pháp quyết, lá bùa màu bạc lập tức sáng rõ, hóa thành một “Vương Thanh Linh”, khí tức giống nàng như đúc.

“Đi!”

Mi tâm Vương Thanh Linh bay ra một đạo hào quang màu xanh, chui vào mi tâm “Vương Thanh Linh”, “Vương Thanh Linh” sải bước lao lên trên núi.

Năm người bọn họ làm phép trốn đi.

“Vương Thanh Linh” đến giữa sườn núi, một con hỗn độn thú năm màu loại hình thú nhân từ trên núi lao xuống, đấm ra một quyền, một nắm đấm khổng lồ bị ngọn lửa màu đỏ bao bọc lóe lên lao ra.

Một tiếng vang thật lớn cất lên, “Vương Thanh Linh” bị nắm đấm của hỗn độn thú năm màu đánh trúng, bay ra ngoài, thân thể bị lửa hừng hực bao phủ, hóa thành một lá bùa hào quang màu bạc lấp lóe, hào quang của lá bùa ảm đạm xuống.

“Phốc” một tiếng, lá bùa tự bốc cháy, biến thành tro bụi.

Cái mũi hỗn độn thú năm màu khẽ ngửi mấy lần, phát ra một tiếng rít gào quái dị chói tai, mặt đất tuôn ra một mảng lửa đỏ rực, lao thẳng đến chỗ năm người bọn Vương Thanh Sơn ẩn thân.

Linh quang lóe lên, năm người bọn Vương Thanh Sơn hiện ra.

“Hỗn độn thú biến dị!”

Vương Thanh Sơn nhíu mày, con hỗn độn thú năm màu này là Chân Tiên đại viên mãn, còn là hỗn độn thú biến dị, nắm giữ lực lượng pháp tắc, không dễ đối phó.

Tay phải Vương Thanh Sơn hướng về hư không chém một phát, một đạo kiếm quang màu xanh sắc bén quét ra, chém vỡ nát ngọn lửa màu đỏ đang lao tới, tiếng nổ không ngừng vang.

Hỗn độn thú năm màu từ trên núi lao xuống, tốc độ rất nhanh, đi mỗi một bước, cả ngọn núi đều khẽ chớp lên một lần, mặt đất có thêm một cái dấu chân thật lớn.

Vương Thanh Bạch lần nữa hóa thành một con giao long màu trắng, Vương Thanh Linh cùng hắn kết hợp một thể.

Giao long màu trắng mở ra cái mồm như chậu máu, phun ra một đạo hào quang màu trắng thô to, hướng thẳng đến hỗn độn thú năm màu.

Bạn cần đăng nhập để bình luận