Thanh Liên Chi Đỉnh

Chương 5014: Mở rộng địa bàn

Bây giờ phải khiến Ngân Sa nhất tộc tin tưởng, Vương gia là phụng mệnh lệnh Trấn Hải cung đối phó Ngân Sa nhất tộc, đến lúc đó, Trần Nguyệt Dĩnh cũng sẽ lộ diện, hấp dẫn Doãn Chinh chú ý.

Dựa theo kế hoạch của Vương Trường Sinh, thời điểm Trần Nguyệt Dĩnh và Doãn Chinh giao thủ, hắn sẽ nhân cơ hội ra tay, đánh Doãn Chinh một cái kịp trở tay không. Hắn cùng Trần Nguyệt Dĩnh liên thủ, tệ nhất cũng có thể đánh bị thương nặng Doãn Chinh, giết Doãn Chinh là không còn gì tốt hơn.

Mặc kệ bị thương nặng hay tiêu diệt Doãn Chinh, Nhân tộc đều có thể mở rộng lãnh thổ ở hải vực.

Uông Như Yên gật gật đầu, phân phó Vương Nhất Hồng: “Nhất Hồng, ngươi đi truyền đạt mệnh lệnh đi! Bảo đám người Nhất Đao xuất chiến.”

Vương Nhất Đao trước mắt là Hợp Thể trung kỳ, Vương Thanh Sơn và Vương Mạnh Bân không ở Huyền Linh đại lục, Vương Nhất Đao chính là tiểu bối thực lực mạnh nhất, không có ‘một trong những’.

Một lần này đại chiến, Vương Trường Sinh tính để Vương Nhất Đao làm tiên phong, Vương gia bây giờ binh hùng tướng mạnh, số lượng tu sĩ Hợp Thể không ít, cho dù Vương Trường Sinh chưa tiến vào Đại Thừa kỳ, hắn cùng Uông Như Yên cũng không cần xung phong ở phía trước.

Vương Nhất Hồng lên tiếng, nhận lệnh mà đi.

...

Một mảng hải vực xanh thẳm mênh mông vô bờ, một đạo độn quang màu đỏ xuất hiện ở phía chân trời xa xa, không qua bao lâu, độn quang màu đỏ dừng ở trên không một đảo hoang lớn hơn trăm dặm, độn quang thu liễm, hiện ra bóng người Diễm Trân.

Mấy ngàn năm trước, hắn dẫn theo một đám tộc nhân băng qua hải vực, bây giờ chỉ có một mình hắn còn sống trở về.

“Dựa theo tốc độ trước mắt, không cần mấy năm, liền có thể chạy về Huyền Linh đại lục.”

Diễm Trân lẩm bẩm.

Hắn đắc tội Tà Đồng tộc, bị Tà Đồng tộc truy nã, tiến vào Thiên Linh bí tàng tầm bảo, đụng phải Tà Đồng tộc liền phiền toái, hắn tính quay về Huyền Linh đại lục, mời La Tiêu cùng nhau đi qua, như vậy nắm chắc lớn hơn một chút.

Diễm Trân nghỉ ngơi nửa ngày, hóa thành một đạo độn quang màu đỏ, bay lên trời cao, rất nhanh đã biến mất ở phía chân trời không thấy nữa.

...

Hỏa Đồn đảo, hang ổ Hỏa Đồn nhất tộc.

Trên đảo ánh lửa ngập trời, lượng lớn kiến trúc sụp đổ, có thể nhìn thấy lượng lớn thi thể, đều là tộc nhân Hỏa Đồn nhất tộc.

Trên trời truyền đến một đợt tiếng nổ đinh tai nhức óc, hào quang vàng óng cùng hào quang màu đỏ đan xen, sóng khí cuồn cuộn.

Một hư ảnh Hỏa Đồn (đồn: cá heo) khổng lồ hóa lơ lửng ở trên trời, một thiếu phụ váy đỏ dáng người yểu điệu đứng phía dưới hư ảnh Hỏa Đồn.

Thiếu phụ váy đỏ sắc mặt tái nhợt, cánh tay phải không cánh mà bay, trong mắt tràn đầy nét sợ hãi.

Mị Nguyệt, Hợp Thể trung kỳ, thủ lãnh Hỏa Đồn nhất tộc, Mị Bằng đã chết ở dưới đại thiên kiếp.

Đối diện có một vầng mặt trời màu đỏ thật lớn, tản mát ra nhiệt độ cao kinh người.

Sau khi một tiếng đao ngân chói tai vang lên, mặt trời màu đỏ tán loạn không thấy nữa, một đạo đao quang khổng lồ ánh vàng rực rỡ càn quét ra, nháy mắt xuất hiện ở trước mặt Mị Nguyệt.

Mị Nguyệt bấm pháp quyết, hư ảnh Hỏa Đồn mở ra cái mồm như chậu máu, phun ra một ngọn lửa màu đỏ, nghênh đón, đồng thời ngón tay nàng điểm nhẹ một cái, tấm khiên màu đỏ trước người nở rộ linh quang, nghênh đón.

Cẩn thận quan sát, mặt ngoài tấm khiên màu đỏ có một chút vết nứt nhỏ.

Một tiếng vang trầm cất lên, đao quang khổng lồ bị tấm khiên màu đỏ chặn lại, nhưng vết nứt mặt ngoài tấm khiên màu đỏ càng nhiều hơn.

Một vòng xoáy màu vàng càn quét đến, nơi đi qua, hư không xuất hiện lượng lớn vết nứt, giống như mạng nhện khuếch tán ra.

Vòng xoáy màu vàng đánh lên tấm khiên màu đỏ, tấm khiên màu đỏ khẽ chớp lên một lần, vết nứt càng lúc càng lớn, cuối cùng chia năm xẻ bảy.

Ngoài thân Mị Nguyệt nở rộ hào quang màu đỏ, hóa thành một con cá heo màu đỏ hình thể thật lớn, mắt là màu đỏ.

Vòng xoáy màu vàng đánh lên trên thân cá heo màu đỏ, lưu lại nhiều vết đao khủng bố, máu chảy không dừng.

Vương Nhất Đao đứng trên không trung, trong tay nắm một cây trường đao ánh vàng rực rỡ, mặt không biểu cảm.

Trường đao màu vàng trong tay hắn nở rộ ra hào quang vàng óng chói mắt, bổ về phía hư không, một đao quang màu vàng dài vạn trượng bỗng dưng hiện lên, chém về phía cá heo màu đỏ.

Cá heo màu đỏ đang muốn tránh đi, một tiếng nam tử quát to vang lên, phản ứng của nó chậm lại.

Đao quang màu vàng chém cá heo màu đỏ thành hai nửa, máu đổ tại chỗ, một con cá heo cỡ nhỏ vừa rời cơ thể, đã bị một quầng sáng màu vàng bao phủ, cuốn vào bên trong một cái bình sứ màu vàng không thấy nữa.

Vương Nhất Đao lấy ra một tấm pháp bàn màu vàng, đánh vào một pháp quyết, nói: “Tới thu dọn chiến trường.”

“Vâng, Nhất Đao lão tổ.”

Pháp bàn màu vàng truyền đến một giọng nam tử cung kính.

Vương Nhất Đao thu hồi pháp bàn màu vàng, cắm trường đao màu vàng về trong vỏ đao, lục soát lấy đi tài vật trên người Mị Nguyệt, thu thi thể lại, mấy thứ này nộp lên gia tộc có thể đổi thiện công, dùng để đổi tài nguyên tu tiên.

...

Kim Cưu đảo, tổ địa Kim Cưu nhất tộc.

Trên đảo ánh lửa ngập trời, có thể nhìn thấy lượng lớn thi thể.

Tiếng nổ ầm ầm ầm vang lên, một vầng mặt trời màu đỏ to lớn xuất hiện ở trên trời, cực kỳ bắt mắt.

Một tiếng chim hót trong vắt vang lên, cuồng phong gào thét, hiện ra một ông lão áo bào vàng thân hình cao lớn, ông lão áo bào vàng mặt xám mày tro, trên người có bị dấu vết lửa đốt, lưng có một đôi cánh lông vũ màu vàng.

Bạn cần đăng nhập để bình luận