Thanh Liên Chi Đỉnh

Chương 3045: Thái Nhất tiên môn bị tập kích Thái Nhất kiếm cự địch (1)

Một bên khác, Trần Thiên Đao và Dương Yêu Yêu đang đối phó Bát Dực Tuyết Hưu Thú, ngoài thân Bát Dực Tuyết Hưu Thú máu tươi đầm đìa, thần thông của Huyết Sát Song Thánh không nhỏ, thông thiên linh bảo trên tay cũng không ít.

“Trần tiền bối, Vương gia muốn mở ra hộ tộc đại trận, có thể muốn chạy trốn.”

Lưu Vô Nhai vội vàng nhắc nhở.

Trần Thiên Đao khẽ hừ một tiếng, nâng tay phải, một đạo hào quang màu vàng kim bay ra, là một cái chuông nhỏ màu vàng to bằng bàn tay.

Cái chuông nhỏ màu vàng truyền ra một tiếng chuông du dương, hình thể theo đó tăng vọt, nháy mắt xuất hiện ở trên không Thanh Liên đảo.

Cái chuông khổng lồ màu vàng phun ra những làn sóng âm màu vàng, đánh về phía Thanh Liên đảo.

Đúng lúc này, một tiếng rồng gầm đinh tai nhức óc chợt vang lên, một con giao long màu vàng hình thể thật lớn bay tới, sau khi liên tục đánh tan mấy sóng âm, hình thể giao long màu vàng nhanh chóng thu nhỏ lại.

Một cái ấn nhỏ màu lam to bằng bàn tay chợt xuất hiện ở trên không Thanh Liên đảo, cái ấn nhỏ màu lam sau khi phát ra một mảng hào quang màu lam loá mắt, hình thể tăng vọt vạn lần, nện thẳng xuống, nếu Thanh Liên đảo bị đập trúng, sẽ chết không ít người.

Vương Hâm từ Thanh Liên đảo bay ra, ngoài thân nở rộ hào quang màu vàng kim, đón đỡ cái ấn khổng lồ màu lam.

Sắc mặt hắn nghẹn đỏ bừng, hai tay nâng cái ấn khổng lồ màu lam, nhưng cái ấn khổng lồ màu lam vẫn chậm rãi hạ xuống.

“Keng keng keng!” Tiếng chuông vang lên, ba làn sóng âm màu vàng đánh tới.

Thân thể Vương Hâm nhanh chóng bành trướng, sau đó nổ tung, bộc phát ra một luồng sóng khí mạnh mẽ, máu thịt bay tứ tung.

Nhân cơ hội này, Thanh Liên đảo kịch liệt chớp lên, nước biển quanh hòn đảo kịch liệt quay cuồng, sau đó nhấc lên từng cơn sóng to chống trời.

Thanh Liên đảo lấy tốc độ mắt thường có thể thấy được trầm xuống, biến mất ở trong nước biển.

Sắc mặt Lưu Vô Nhai trở nên rất khó coi, Vương gia thế mà còn có chuẩn bị ở sau? Quá mức ra ngoài hắn dự kiến.

Hai luồng đao khí chống trời chính diện chém tới, chém chuẩn xác ở trên thân Bát Dực Tuyết Hưu Thú, chém nó vỡ nát, thi thể hóa thành một mảng lớn bông tuyết màu trắng.

Ở ngoài mấy chục dặm sáng lên một đạo hào quang màu trắng, chính là Bát Dực Tuyết Hưu Thú.

Huyết Sát Song Thánh thực lực cường đại, còn có nhiều món thông thiên linh bảo, nó căn bản không phải đối thủ.

Bát Dực Tuyết Hưu Thú hung hăng vỗ đôi cánh một cái, từ chỗ ban đầu biến mất không thấy nữa.

“Phong độn thuật? Súc sinh này vậ mà còn biết loại độn thuật này.”

Trần Thiên Đao nhíu mày nói.

“Vương gia trong ngắn hạn hẳn là sẽ không lộ diện nữa, chúng ta đổi mục tiêu đi! Ví dụ như Thái Nhất tiên môn!”

Dương Yêu Yêu đề nghị. Có mấy món thông thiên linh bảo trong tay, bọn họ cho dù không địch lại, cũng có thể giết ra ngoài vòng vây.

“Đi, đi Đông Hoang, thay tổ tiên đòi nợ, Tứ Quý Kiếm Tôn, ngươi giết tổ tiên chúng ta, chúng ta diệt tông môn ngươi.”

Trần Thiên Đao vung tay áo, thu hồi thông thiên linh bảo, đám mây máu hóa thành một đạo hào quang màu máu, hướng bầu trời bay đi.

Nửa tháng sau, tin tức Vương gia bị tập kích truyền lưu ra ở Nam Hải tu tiên giới, lòng người hoảng sợ, rất nhiều tu sĩ cũng không dám tự tiện rời khỏi phường thị.

Mấy ngàn tu sĩ Vương gia xé chẵn ra lẻ, phân tán các nơi, hoặc mai danh ẩn tích, hoặc gia nhập thế lực khác, có một số thế lực to gan lớn mật, chiếm cứ địa bàn Vương gia, thậm chí vì thế đánh nhau to.



Bắc cương, phường thị Thanh Ô.

Một tiểu viện u tĩnh diện tích cực rộng, Vương Thanh Sơn ngồi ở trong đình đá, Vương Thanh Thiến, Quảng Đông Nhân, Vương Anh Kiệt đứng ở một bên, một thanh niên áo dài màu xanh ngũ quan thanh tú đang báo cáo cái gì với Vương Thanh Sơn.

“Không ngờ chúng ta rời khỏi Đông Ly giới nhiều năm như vậy, đã xảy ra nhiều chuyện như thế. Chúng ta trước chạy về Đông Hoang, lợi dụng truyền tống trận của Thái Nhất tiên môn truyền tống về Nam Hải.”

Vương Thanh Sơn phân phó. Mười mấy năm qua, toát ra hai tu sĩ Hóa Thần tự xưng tu sĩ Thiên Lan tông, đã tiêu diệt nhiều thế lực, có bốn vị Hóa Thần cùng hơn trăm tu sĩ Nguyên Anh gặp nạn.

Nhìn từ tình huống trước mắt đã biết, giống Huyết Sát Song Thánh của Băng Hải giới,

“Thất ca, độn tốc của ngươi tương đối nhanh, ngươi chạy về trước đi! Chúng ta theo sau là tới.”

Vương Thanh Thiến đề nghị. Nếu là Vương Thanh Sơn mang theo bọn họ, sẽ kéo dài thời gian chạy đi.

Vương Thanh Sơn gật gật đầu, nói: “Vậy được, ta đi trước một bước, các ngươi trên đường cẩn thận một chút, đừng tụ tập một chỗ, lại càng đừng lộ ra tình huống Thiên Hồ giới, tránh cho rút dây động rừng, hy vọng hai người đó không phải Huyết Sát Song Thánh của Băng Hải giới.”

“Thất ca, ngươi yên tâm đi! Chúng ta biết làm thế nào, ngươi trên đường cẩn thận một chút.”

Vương Thanh Thiến lập tức đáp ứng.

Vương Thanh Sơn dặn dò vài câu, sải bước đi ra ngoài.

Ra khỏi phường thị, Vương Thanh Sơn hóa thành một cầu vồng màu xanh xé gió chạy đi, biến mất ở chân trời.

...

Trung Nguyên tu tiên giới, Đại Yến vương triều.

Huyền Quang sơn là linh sơn cầm cờ đi trước của Đại Yến vương triều, Chu Vân Tiêu, Thất Tuyệt Đao Hoàng cùng Kim Tang đại sư đứng ở đỉnh núi, bọn họ vẻ mặt khác nhau.

Đại Yến vương triều bị tập kích, Chu Vân Tiêu lúc ấy ra ngoài, tránh thoát một kiếp.

“Yêu ma xuất thế, bần tăng đúng ra nên hàng yêu phục ma, Thanh Hư, theo bần tăng tới Đông Hoang hàng yêu phục ma.”

Kim Tang đại sư nghiêm mặt nói, giọng điệu trầm trọng.

Bạn cần đăng nhập để bình luận