Thanh Liên Chi Đỉnh

Chương 6306: Thông gia (1)

Ngoài thân Vương Trường Sinh nở rộ hào quang màu lam, hóa thành vô số hơi nước màu lam tán loạn.

Nhân cơ hội này, thân hình Huyền Cơ Thượng Nhân lui về.

“Tiêu đạo hữu, luận bàn dừng ở đây đi! Như thế nào?”

Vương Trường Sinh mở miệng nói.

Huyền Cơ Thượng Nhân cải tạo thân thể thành kho vũ khí, vũ khí có thể hóa thành bất cứ một bộ phận nào của thân thể hắn, thi triển công kích thuộc tính khác nhau, quả thật rất không tồi.

Vương Trường Sinh và Huyền Cơ Thượng Nhân đều chưa vận dụng lá bài tẩy, chỉ là đơn giản luận bàn một lần.

“Dừng ở đây đi! Không ngờ Vương đạo hữu còn nắm giữ một môn đồng thuật, còn có thần hồn tiên khí loại phòng ngự, ta giao thủ với Tống đạo hữu, hắn còn chịu một cái thiệt thòi nho nhỏ.”

Huyền Cơ Thượng Nhân chậc chậc lấy làm kỳ, lộ vẻ mặt khen ngợi.

Trên tay hắn còn có tiên khí lợi hại hơn, luận bàn không cần thiết vận dụng.

“Tiêu đạo hữu thần thông cũng không nhỏ, Vương mỗ mở rộng tầm mắt.”

Vương Trường Sinh khen.

“Chúng ta về phường thị tán gẫu đi!”

Huyền Cơ Thượng Nhân nhiệt tình nói.

Vương Trường Sinh gật gật đầu, ba người quay về phường thị.

Tới Thanh Liên viên, Vương Trường Sinh tiếp tục trao đổi thuật luyện khí với Huyền Cơ Thượng Nhân, hai bên đều được lợi rất nhiều.

Một lần tán gẫu này kéo dài hai ngày hai đêm, Uông Như Yên căn bản không xen lời vào được. Huyền Cơ Thượng Nhân có rất nhiều tư tưởng kỳ diệu, nhưng chịu giới hạn bởi trình độ luyện khí cùng tu vi, không thể thực hiện, Vương Trường Sinh cũng có một chút tư tưởng kỳ diệu.

“Có thể kết bạn Vương đạo hữu, một chuyến đi Bắc Hải tiên vực này không đến uổng. Đúng rồi, không biết Vương đạo hữu có hứng thú đối với Vạn Tiên đại lục hay không?”

Huyền Cơ Thượng Nhân hưng phấn nói.

Chịu Vương Trường Sinh dẫn dắt, hắn lại có một ít ý tưởng mới.

“Như thế nào? Tiêu đạo hữu muốn tiến vào Vạn Tiên đại lục tầm bảo?”

Vương Trường Sinh hỏi.

Huyền Cơ Thượng Nhân gật đầu nói: “Đương nhiên, bằng không ta từ xa xôi chạy tới làm gì, Tống đạo hữu bọn họ cũng quyết định vậy.”

“Chúng ta đương nhiên có hứng thú, Tiêu đạo hữu muốn đi cùng chúng ta?”

Vương Trường Sinh cười hỏi.

“Cái đó thì không phải, Tiêu mỗ độc lai độc vãng quen rồi, chúng ta nếu là ở Vạn Tiên đại lục gặp nhau, có lẽ có cơ hội hợp tác tầm bảo.”

Huyền Cơ Thượng Nhân giải thích.

“Nếu có cơ hội, chúng ta có thể hợp tác tầm bảo.”

Vương Trường Sinh gật gật đầu.

Huyền Cơ Thượng Nhân lấy ra một tấm pháp bàn lóe ra hào quang vàng óng, đánh vào một đạo pháp quyết, nhíu mày.

“Vương đạo hữu, Vương phu nhân, ta có chút việc gấp cần xử lý, cáo từ trước, ngày khác có rảnh, chúng ta lại tán gẫu.”

Huyền Cơ Thượng Nhân đứng dậy cáo từ.

Vương Trường Sinh và Uông Như Yên tự mình tiễn Huyền Cơ Thượng Nhân rời khỏi, sau đó mới về tới chỗ ở.

“Vị Tiêu đạo hữu này thật ra cũng là một kỳ nhân, nếu không phải có việc rời khỏi, ta nhắm chừng hắn có thể tán gẫu thật lâu cùng phu quân.”

Uông Như Yên cười nói.

“Đúng vậy! Rất nhiều ý tưởng của hắn quả thật rất kinh diễm, có một số ý tưởng quá mức lớn mật, cũng không biết có thể thực hiện hay không.”

Vương Trường Sinh bày tỏ rất đồng ý.

Huyền Cơ Thượng Nhân có một ý tưởng, luyện chế bản thân thành một món phôi thai đạo khí, thông qua hấp thu các loại tài liệu quý hiếm cùng tiên khí uy lực lớn để tiến cấp.

Cái này cũng do hắn là Dong Kim Chi Thể, người khác rất khó phục chế.

Nói chuyện phiếm chốc lát, Vương Trường Sinh và Uông Như Yên trở về phòng nghỉ ngơi.

Một tháng kế tiếp, Vương Trường Sinh cùng Uông Như Yên thường xuyên tham gia tụ hội của tu sĩ Kim Tiên, kết bạn không ít tu sĩ Kim Tiên, hơn nữa trao đổi được một ít tài nguyên tu tiên. Tộc nhân đi theo cũng mở rộng mạng lưới quan hệ, trao đổi tài nguyên tu tiên với đồng đạo khác.

Sáng sớm một ngày này, khách khứa bọn Vương Trường Sinh tụ tập ở một tòa quảng trường đá diện tích rộng lớn, có không ít con cháu Tào gia đang duy trì trật tự.

Không qua bao lâu, Tào Ngọc Chân đã tới.

“Hôm nay là ngày tổ chức lễ mừng của Viễn Tinh lão tổ, bởi vì khách quá đông, Vân Lang đảo không an bài xuể, chỉ có thể ủy khuất các vị đạo hữu ở tạm phường thị, ta bây giờ dẫn mọi người đi qua.”

Tào Ngọc Chân giải thích một câu, lấy ra một con thuyền bay lóe ra hào quang vàng óng, đi lên, khách khứa bọn Vương Trường Sinh đi lên theo.

“Đi!”

Tào Ngọc Chân bấm pháp quyết, con thuyền bay màu vàng nhất thời nở rộ hào quang vàng óng, bay về phía bầu trời.

Không đến thời gian một chén trà, bọn họ đã tới Vân Lang đảo, đáp ở một quảng trường đá diện tích rộng lớn.

Trên quảng trường bày lượng lớn bàn ngọc cùng bồ đoàn màu xanh, trên bàn ngọc bày rượu ngon món ngon.

Đã có khách khứa ngồi vào vị trí, có thể nhìn thấy ba vị Thái Ất Kim Tiên.

Một thanh niên áo trắng mặt như quan ngọc, dáng người cao ngất, trên mặt mang theo nụ cười mỉm, bộ dáng bình dị gần gũi.

Một tăng nhân áo bào đỏ bụng phệ, mặt mày hồng hào, trước ngực đeo một chuỗi phật châu màu đỏ.

Một thiếu phụ váy đen ngũ quan diễm lệ, trên thân âm khí ngút trời, trên quần áo thêu một con hạc trắng trông rất sống động.

Diệp Tuyền Cơ cùng Diệp Quang Tuyết cũng có mặt, nhưng Lưu Vân tiên tử không tới.

Ba vị Thái Ất Kim Tiên ngồi ở trên chủ tọa, một ít tu sĩ Kim Tiên ngồi ở bên cạnh bọn họ, nhắm chừng là đệ tử hoặc tộc nhân.

Tào Ngọc Chân sắp xếp chỗ ngồi cho mọi người, vị trí Vương Trường Sinh sát với Diệp Tuyền Cơ.

Bạn cần đăng nhập để bình luận