Thanh Liên Chi Đỉnh

Chương 2502: Thỉnh cầu của Lục Đao (2)

“Đúng vậy ! Chúng ta trải qua vài lần sinh tử mới từ một trong ba đại hiểm địa của Thiên Lan giới là Táng Ma băng nguyên, có được một ít nước Minh Nguyệt. Chúng ta thiếu chút nữa chết trên tay yêu thú bậc năm.”

Uông Như Yên phụ hoạ nói, trên mặt lộ ra thần sắc sợ hãi.

Vương Trường Sinh và Uông Như Yên phu xướng phụ tuỳ. Nói hai ba câu liền đề cao giá của nước Minh Nguyệt.

Toàn bộ Đông Ly giới, chỉ có bọn họ mới có nước Minh Nguyệt. Vương Trường Sinh không có khả năng bán ra lượng lớn. Không nói đến việc sẽ bại lộ bí mật của Thanh Liên tạo hoá đỉnh. Chỉ tính đến việc ai có nước Minh Nguyệt sẽ có thể luyện chế đại sát khí. Minh Nguyệt châu không tính là đại sát khí, phàm là đồ vật đều lấy hiếm làm quý.

Lục Đao cũng không nói lời thừa. Lấy ra hai hộp ngọc tinh mỹ màu lam, mở ra, một mảng sáng màu lam thổi quét ra. Bên trong hai hộp ngọc màu lam chứa một khối tinh thạch trong suốt màu lam. Mặt ngoài tinh thạch giống như có gợn nước nhẹ nhàng rung động, bao phủ bởi một mảng sáng mờ màu lam.

“Lưu Ly hải tinh, đứng đầu tài liệu thuộc tính thuỷ. Chỉ có Lưu ly khoáng mạch cỡ lớn mới có thể xuất hiện loại tài liệu này. Mà một toà Lưu ly khoáng mạch cỡ lớn phải trải qua hơn vạn năm mới có thể hình thành Lưu Ly hài tinh. Hai khối Lưu Ly hải tinh này để để Vương đạo hữu tăng pháp bảo bản mạng thành linh bảo. Ngoài ra, Lục mỗ nguyện ý chỉ điểm Vương đạo hữu một số điểm cần chú ý khi luyện chế một bộ linh bảo. Nhưng Vương đạo hữu phải xuất ra một ít tài liệu trao đổi với lão phu, như thế nào?”

Lục Đao chậm rãi nói, giọng điệu thành khẩn. Hắn từ thật ra chạy đến Thanh Liên đảo, cũng không chỉ vì nước Minh Nguyệt. Hắn tin tưởng trên người Vương Trường Sinh có không ít tài liệu quý hiếm. Dù sao Vương Trường Sinh cũng chiếm được hai trữ vật giới của hai tu sĩ Hoá thần.

“Lưu Ly hải tinh!”

Hai mắt Vương Trường Sinh sáng ngời. Nếu theo như lời Lục Đao nói, Lưu Ly hải tinh đứng đầu tài liệu thuộc tính thuỷ. Thái âm thần tinh so ra còn kém một chút. Hai khối Lưu Ly hải tinh này đủ đến hắn tăng mười tám khoả Định hải châu thành linh bảo. Điều kiện tiên quyết là hắn đủ khả năng luyện chế.

“Được, một lời đã định. Nhưng pháp khí bình thường không đựng được nước Minh Nguyệt, một khi nước Minh Nguyệt bị tiết lộ ra ngoài, thì sẽ rất phiền toái.”

Vương Trường Sinh thống khoái đáp ứng. Hắn quả thật chiếm được không ít tài liệu quý hiếm, xuất ra một ít tài liệu trao đổi với Lục Đao cũng không vấn đề gì.

“Không biết tài liệu nào mới có thể thể tác lọ đựng được nước Minh Nguyệt?”

Lục Đao khách khí hỏi. Không phải hắn tự đại, mà toàn bộ Đông Ly giới, Thần binh cung có được nhiều loại tài liệu nhất, số lượng cũng nhiều nhất.

“Trước mắt chỉ biết luyện chế từ Huyền Ngọc vạn năm có thể đựng được nước Minh Nguyệt.”

Vương Trường Sinh bở qua Thái Âm thần tinh. Tri thức là vô giá, hắn sẽ không tuỳ tiện nói cho Lục Đao. Thái Âm thần tinh là tài liệu còn trân quý hơn cả Huyền Ngọc vạn năm.

“Trên tay lão phu có một Tuyết tinh bình, được luyện chế từ Huyền Ngọc vạn năm.”

Lục Đao cười tự tin, vừa lật bàn tay, một bình ngọc bạch quang lập loè xuất hiện trên tay hắn. Bình ngọc màu trắng vừa xuất hiện, nhiệt độ bên trong phòng đột nhiên hạ xuống, tựa như hầm băng.

Bình ngọc màu trắng trong suốt, tản mát ra hàn khí lạnh đến thấu xương, linh khí kinh người. Hiển nhiên là một món linh bảo.

Cổ tay hắn run lên, Tuyết tinh bình rời khỏi tay, bay về hướng Vương Trường Sinh.

Vương Trường Sinh vươn tay phải, đón lấy Tuyết tinh bình. Một cỗ hàn ý theo bàn tay truyền vào trong cơ thể hắn. Lòng bàn tay hắn xuất hiện một ít hàn khí màu lam, ngăn cản Tuyết tinh bình tản mát ra hàn khí.

Thấy một màn như vậy, trong mắt Lục Đao chợt loé lên ngạc nhiên. Tuyết tinh bình lấy Huyền Ngọc ngàn năm làm tài liệu chính, cộng với hơn trăm loại tài liệu thuộc tính băng mới luyện chế thành. Cho dù là Hoá thần tu sĩ, nếu trực tiếp tiếp xúc với Tuyết tinh bình cũng sẽ có chút không khoẻ. Xem ra, Vương Trường Sinh hẳn là đã luyện hoá một loại linh vật lợi hại thuộc tính băng nào đó.

“Lục đạo hữu, chờ một lát. Vương mỗ đi một chút rồi trở lại.”

Vương Trường Sinh lên tiếng, sau đó đi về một gian mật thất. Hắn cũng không xuất ra Thanh Liên tạo hoá đỉnh.

Lục Đao cũng không nói gì thêm, mỗi người đều có bí mật của mình. Chỉ cần có thể có được nước Minh Nguyệt, tất cả không thành vấn đề.

Một lát sau, Vương Trường Sinh đi ra từ thiên thất. Hai tay của hắn đeo một bộ Liệt hải quyền, trong tay cầm Tuyết tinh bình. Hắn trả lại Tuyết tinh bình cho Lục Đao, nhận lấy hai khối Lưu Ly hải tinh.

“Lục đạo hữu, trong đây chứa năm mươi cân nước Minh Nguyệt, ngươi cẩn thận một chút, đừng để đổ ra bên ngoài.”

Vương Trường Sinh dặn dò nói, hắn lo lắng Tuyết tinh bình không thể đựng nước Minh nguyệt, nên cố ý mang lên Liệt hải quyền.

Nhìn thấy Vương Trường Sinh cẩn thận như vậy, Lục Đao rất kinh ngạc, càng thêm tò mò với nước Minh Nguyệt.

“Vương đạo hữu, có thể giúp lão phu tìm một chỗ không? Lão phu muốn thử uy lực của nước Minh Nguyệt.”

Lục Đao khách khí nói. Hắn chạy một chuyến thật ra tới, đương nhiên biết rõ đặc tính của nước Minh Nguyệt.

Vương Trường Sinh gật gật đầu, dẫn theo Lục Đao đến một chỗ đất trống của Thanh Liên phong.

Lục Đao lấy ra bình Tuyết tinh nguyệt, búng nắp bình. Từ trong đó đổ ra một ít nước Minh Nguyệt ra mặt đất. Mặt đất lấy tốc độ mắt thường có thể nhìn thấy, chầm chậm kết băng, băng tầng có màu đen.

Vương Trường Sinh và Uông Như Yên đều tránh rất xa, không dám tới gần.

Bạn cần đăng nhập để bình luận