Thanh Liên Chi Đỉnh

Chương 2543: Ra ngoài du lịch

Linh quang tán đi, Vương Trường Sinh xuất hiện ở một toà mật thất nhỏ, sải bước ra ngoài.

Đi vào đại điện, Tử Nguyệt tiên tử đang nói gì đó với vợ chồng Trình Chấn Vũ.

“Vương sư huynh, sao ngươi lại đến đây.”

Tử Nguyệt tiên tử nhìn thấy Vương Trường Sinh, có chút kinh ngạc. Vội vàng đứng dậy, vợ chồng Trình Chấn Vũ cũng đứng dậy theo.

“Ta luyện chế ra được một bộ linh bảo, để cho Trấn Hải tông làm chi bảo trấn tông đi! Không có đại trưởng lão, ta cũng sẽ không có hôm nay.”

Tay áo Vương Trường Sinh run lên, hai cây lệnh kỳ màu đỏ đậm bay ra, lơ lửng giữa không tủng, tản mát ra linh khí thuộc tính hoả, dao động mãnh liệt. Chính là bộ linh bảo đầy đủ Liệt Dương kỳ, chỉ có hay cây.

Trấn Hải tông có một bộ thiên phẩm công pháp thuộc tính hoả, bộ linh bảo này vừa hay thích hợp.

“Đầy đủ linh bảo!”

Tử Nguyệt tiên tử kinh hô, lễ vật này quá quý trọng. Mấy năm nay, Vương gia không ít lần giúp Trấn Hải tông. Hiện tại lại đưa một bộ linh bảo đầy đủ, Tử Nguyệt tiên tử thật sự không biết nên nói gì.

...

Trấn Hải tông được xây dựng lại, thật đúng là không có trọng bảo gì, cũng chỉ có một món Trấn Hải đỉnh. Nhưng Trấn Hải đỉnh không phải là linh bảo. Trấn Hải đỉnh là vật để chứng minh thân phận tông chủ Trấn Hải tông. Có ý nghĩa tượng trưng lớn hơn.

Có một bộ linh bảo, Trấn Hải tông mới có khí thế đại phái. Xây dựng lại môn phái, muốn khôi phục huy hoàng từng có đặc biệt khó khăn. Khó khăn lớn nhất là không có trọng bảo, một khi gặp được nguy cơ, cơ đồ dễ dàng biến mất.

Một thế lực muốn truyền thừa nhiều thế hệ, ngoại trừ cần có người nối nghiệp, có trọng bảo hoặc linh thú có huyết mạch mạnh mẽ rất quan trọng.

Mười đại tông môn Nam Hải và mười đại thế gia tu tiên đều từng một thời huy hoàng. Cho dù xuống dốc, dựa vào nội tình các đời tích góp, cũng sẽ không đứt đoạn truyền thừa. Chỉ cần có vài mầm giống tốt là có thể trở về thời kì đỉnh phong.

Người sáng lập các thế lực lớn rất lợi hại, ví dụ như Tứ Quý kiếm tôn của Thái Nhất tiên môn, danh chấn Đông Ly giới. Thái Nhất tiên môn phát triển mấy ngàn năm, ngồi vững ở vị trí đệ nhất đại phái. Thanh Liên Vương gia hiện tại đang đi theo đường xưa của các thế lực lớn.

“Một môn phái không thể không có trọng bảo. Đại trưởng lão có ơn tái tạo đối với ta, một bộ linh bảo mà thôi. Điền sư muội cứ nhận lấy đi!”

Giọng điệu Vương Trường Sinh thành khẩn. Uống nước nhớ nguồn, người khác đối với hắn tốt, hắn luôn ghi nhớ trong lòng.

Tử Nguyệt tiên tử hơi do dự, sau cùng vẫn nhận lấy. Đây cũng là ý tốt của Vương Trường Sinh.

Vương Trường Sinh nhìn về phía Trình Chấn Vũ và Trịnh Nam, rồi nói: “Nói lại, chúng ta cũng có quen biết. Các ngươi giúp đỡ Điền sư muội quản lý Trấn Hải tông, vất vả cho các ngươi rồi. Đây là một chút tâm ý của ta, các ngươi nhận lấy đi!”

Tay áo hắn run lên, bay ra một hộp gấm màu vàng tinh mỹ và một hộp ngọc màu xanh, dừng ở trước mặt Trình Chấn Vũ và Trịnh Nam.

Trình Chấn Vũ và Trịnh Nam hơi sửng sốt. Bọn họ thật không ngờ tới Vương Trường Sinh sẽ cho bọn họ bảo vật. Hai người lên tiếng cảm ơn, vẻ mặt đầy cảm kích nhận lấy.

“Vương tiền bối, tông chủ, chúng ta còn có việc phải xử lý. Cáo từ trước.”

Trình Chấn Vũ cúi người hành lễ, dẫn Trịnh Nam rời khỏi. Lưu lại hai người Vương Trường Sinh và Tử Nguyệt tiên tử.

Tử Nguyệt tiên tử lấy ra trà cụ bắt đầu pha trà, nói chuyện phiếm cùng Vương Trường Sinh.

“Vương sư huynh, Uông sư tỷ cũng sắp tiền vào Hoá thần rồi chứ!”

Tử Nguyệt tiên tử cười hỏi.

“Phu nhân có cảm ngộ, ta định đi du lịch cùng nàng một đoạn thời gian. Thanh Liên đảo đã bày ra đại trận, cho dù Hoá thần tu sĩ công kích cũng có thể tị nạn. Điền sư muội, ngươi không ngại thì đến Thanh Liên đảo ở một đoạn thời gian đi. Lỡ như tu sĩ Thiên Lan tông tập kích Trấn Hải tông trong lúc này, vậy thì phiền toái rồi.”

Giọng điệu Vương Trường Sinh chân thành, tu sĩ Thiên Lan tông vẫn luôn là một tai hoạ ngầm.

Quan hệ giữa Trấn Hải tông và Vương gia ai ai cũng biết, nếu làm không tốt, chỉ sợ tu sĩ Thiên Lan tông sẽ ra tay với Trấn Hải tông.

“Đa tạ ý tốt của Vương sư huynh. Ta là tông chủ Trấn Hải tông, đây là trách nhiệm của ta.”

Tử Nguyệt tiên tử thành thật nói. Thân là tông chủ Trấn Hải tông, luôn chạy đến Thanh Liên đảo tu luyện cũng không tốt. Nàng cũng không muốn làm như vậy.

Vương Trường Sinh hơi sửng sốt, điều này nằm ngoài suy nghĩ của hắn. Nhưng đây là lựa chọn của Tử Nguyệt tiên tử, hắn cũng không tiện miễn cưỡng.

Nói chuyện phiếm trong chốc lát, Vương Trường Sinh cáo tư, lợi dụng truyền tống trận quay về Thanh Liên đảo.

Đại điện trống trải chỉ còn một người là Tử Nguyệt tiên tử. Nàng ngồi trên ghế ngọc, nhìn về phía chân trời xa xa, lẩm bẩm: “Thanh Liên tiên lữ, tiên lữ, tiên lữ. Hai người mới là tiên lữ.”

Thanh Liên đảo, Thiên Công phong.

Đây là nơi tụ tập Luyện khí sư của Vương gia, cũng là trọng địa gia tộc. Khôi lỗi thú, pháp khí và pháp bảo Vương gia bán ra đều xuất phát từ Thiên Công phong.

Đỉnh núi, một quảng trường hồng thạch, tụ tập mấy trăm người tu tiên. Từ Luyện khí kỳ đến Kim Đan kỳ đều có, bọn họ ngồi vây quanh một đài cao hình tròn.

Vương Thanh Thiến ngồi phía trên đài cao, nàng đang giảng giải thuật luyện khí.

Vương Thanh Thiến vẫn là Nguyên Anh sơ kỳ. Lúc nhàn hạ, nàng sẽ giảng giải thuật luyện khí cho hậu bối, từ trong đó chọn ra những mầm giống tốt để bồi dưỡng.

Bạn cần đăng nhập để bình luận