Thanh Liên Chi Đỉnh

Chương 5064: Cửu U Nguyệt Liên

Một ngọn núi màu trắng cao ngất trong mây, đỉnh núi truyền đến một chuỗi tiếng nổ ầm ầm ầm, ngọn núi màu trắng khẽ nhoáng lên, lượng lớn tuyết đọng từ trên núi lăn xuống.

Một cái hang ở đỉnh núi, đám người Vương Thanh Phong đang khai thác Băng Phách Thần Tinh, trên vách đá vỡ ra mấy cái lỗ lớn, trên mặt đất phân tán lượng lớn khoáng thạch màu trắng, góc dưới bên phải hang động có một tòa pháp trận lớn hơn mười trượng.

Vương Vĩnh An nhíu mày, từ trong lòng lấy ra một tấm trận bàn lóe ra linh quang, nói: “Có người động vào cảnh báo trận ta bố trí, từ phía đông nam tới đây, số lượng không ít.”

Hắn bố trí cảnh báo trận ở ngoại vi, như vậy có sinh vật cường đại tới đây, sẽ kích hoạt cảnh báo trận, làm bọn họ có điều phòng bị, nơi này có hạn chế nhất định đối với thần thức, tác dụng của cảnh báo trận rất lớn.

“Ta ra xem chút.”

Vương Thanh Phong tung người bay ra ngoài.

Hắn vừa bay ra khỏi hang, liền nhìn thấy một vầng mặt trời màu đỏ to lớn dâng lên ở phía đông nam, cực kỳ bắt mắt.

Hắn một tay nâng Xích Mâu Châu, rót pháp lực vào, xem xét tình huống nơi xa.

Mười mấy tu sĩ bọn Thôi Dao nhanh chóng lướt qua bầu trời, bọn họ vẻ mặt kích động, một con mãng xà khổng lồ toàn thân màu đỏ theo sát sau đó.

“Yêu thú bậc tám?”

Vương Thanh Phong hơi sửng sốt.

Mượn dùng bảo vật nhìn thấy yêu thú ở ngoài trăm dặm, hắn cũng không cách nào phán đoán cấp bậc của yêu thú, nhưng mà mười mấy tu sĩ cùng nhau chạy trốn, có Nhân tộc, Phong Chuẩn nhất tộc cùng Vu tộc, cái này có thể nói rất rõ vấn đề.

“Không ổn, có thể có yêu thú bậc tám tới đây, mau rút.”

Vương Thanh Phong vội vàng bay trở về hang núi, thúc giục.

“Mau dùng truyền tống trận truyền tống rời khỏi.”

Vương Vĩnh An đề nghị, bố trí truyền tống trận đã thành một cái thói quen của hắn.

Truyền tống trận hắn bố trí cấp bậc không cao, truyền tống hơn vạn dặm không thành vấn đề, khoảng cách này có thể cắt đuôi yêu thú.

“Như Mộng, Nhất Nhị, Tông Khuyết, các ngươi rút trước, có tu sĩ Nhân tộc cũng ở bên trong, chúng ta ra tay giúp bọn họ một phen, rồi sẽ lập tức đi theo, nếu không theo kịp, đến phụ cận sào huyệt Ngũ Lôi Thú hội hợp.”

Vương Thanh Phong phân phó.

Thôi Dao đang lọt vào yêu thú bậc tám đuổi giết, bọn họ quả thật có thể bỏ đi, nhưng Thôi Dao rất có thể thân tử đạo tiêu.

Nàng sau khi thân thể bị hủy, dứt khoát lựa chọn thi triển Dung Linh Đại Pháp, đoạt xá tu sĩ Vu tộc, ở Vu tộc ẩn núp nhiều năm, Vương Thanh Phong không thể trơ mắt nhìn Thôi Dao gặp nạn mặc kệ.

Đám người Vương Như Mộng lên tiếng, thu hồi Băng Phách Thần Tinh khai thác ra, đi đến trên truyền tống trận, truyền tống rời khỏi.

Ba người Vương Thanh Phong, Đổng Tuyết Ly cùng Đoàn Thông Thiên bay ra khỏi hang, một tiếng nữ tử kêu thảm thiết thê lương vang lên, một thiếu phụ váy xanh dáng người yểu điệu bị lửa hừng hực bao phủ, ngay sau đó, một quầng sáng màu đỏ từ trên trời giáng xuống, bao phủ ngọn lửa, cuốn nó vào trong mồm Kim Diễm Thôn Thiên Mãng không thấy đâu nữa.

Mười mấy tu sĩ Hợp Thể bọn Thôi Dao vẻ mặt hoảng hốt, Vu Tuyết ngoài thân máu tươi đầm đìa, sắc mặt tái nhợt.

Bọn họ độn địa chạy trốn, đụng phải yêu thú bậc bảy thượng phẩm, chiến đấu cuốn lấy một lát, Kim Diễm Thôn Thiên Mãng liền đuổi kịp. Vu Tuyết dùng mất bảo vật thế kiếp, vẫn bị đánh thành trọng thương, bọn họ trên đường chạy trốn đụng phải tu sĩ Nhân tộc cùng Phong Chuẩn nhất tộc đang đấu pháp, ba bên cùng nhau chạy trốn.

Một ngọn lửa màu đỏ thô to bắn nhanh đến, hướng thẳng đến một ông lão áo bào lam dáng người khôi ngô.

Ông lão áo bào lam kinh hãi biến sắc, đúng lúc này, hai đạo đao quang khổng lồ cùng một đạo kiếm quang chọc trời thổi quét đến, chém nát ngọn lửa màu đỏ.

“Lâm đạo hữu, mau rút!”

Vương Thanh Phong la lớn.

Hắn cùng ông lão áo bào lam từng có duyên gặp mặt vài lần, cùng là Nhân tộc, ra tay giúp đỡ cũng không kỳ quái.

Thôi Dao và Vu Tuyết cách ông lão áo bào lam cũng không xa, nếu là ông lão áo bào lam bị giết, Thôi Dao cùng Vu Tuyết chính là mục tiêu kế tiếp.

“Vương đạo hữu, là yêu thú bậc tám, đi mau.”

Ông lão áo bào lam la lớn, ngoài thân nở rộ hào quang màu lam, hóa thành nhiều đốm sáng màu lam biến mất.

Một cột lửa màu đỏ thô to vô cùng bắn nhanh đến, nơi đi qua, không gian xé rách ra.

Ba người bọn Vương Thanh Phong cả kinh biến sắc, vội vàng tránh đi, một tiếng nổ ẦM vang lên, cột lửa màu đỏ đánh trúng hang, hang nổ tung ra, lửa bao phủ đỉnh núi, lượng lớn tuyết đọng hòa tan, truyền tống trận cũng bị hư hao, không thể sử dụng nữa.

Kim Diễm Thôn Thiên Mãng đang muốn tiếp tục làm phép công kích ba người bọn Vương Thanh Phong, một đạo đao quang khổng lồ màu đỏ cùng một đạo đao quang khổng lồ màu xanh thổi quét đến, còn chưa tới gần người, mặt đất nứt toác ra, xuất hiện hai vết nứt to dài.

Đôi mắt nó đều bắn ra một đạo hào quang vàng óng, đánh tan hai đạo đao quang khổng lồ.

Hào quang màu trắng lóe lên, một tòa tháp khổng lồ màu đỏ lóe ra ánh đỏ bỗng dưng hiện lên, đáy tháp phun ra một quầng sáng màu đỏ, bao phủ Kim Diễm Thôn Thiên Mãng, thân thể Kim Diễm Thôn Thiên Mãng nhanh chóng thu nhỏ, bị quầng sáng màu đỏ cuốn vào bên trong tòa tháp khổng lồ màu đỏ không thấy nữa.

Tòa tháp khổng lồ màu đỏ kịch liệt chớp lên, mặt ngoài xuất hiện từng vết nứt nhỏ, vết nứt càng lúc càng lớn.

Bạn cần đăng nhập để bình luận