Thanh Liên Chi Đỉnh

Chương 6632: Tập kích chém giết tu sĩ Tuyết Lão tộc (2)

Sở gia cùng Vương gia thông gia, mấy năm nay phát triển cũng rất tốt, Sở Ngọc Nhược về nhà mẹ đẻ, người nhà mẹ đẻ đều rất nhiệt tình.

Non nửa khắc sau, Vương Thu Lâm đi ra khỏi lầu các, lắc lắc đầu, nói: “Không thôi diễn được, hắn dùng không phải tên thật, phái người điều tra rõ chi tiết của hắn.”

“Không phải tên thật?”

Vương Thanh Bách nhíu mày.

“Con thôi diễn vài lần, đều không có kết quả, khẳng định là tên giả, nói không chừng không phải từ hạ giới phi thăng, từ tin tức trước mắt nắm giữ, con không có cách nào thôi diễn ra.”

Vương Thu Lâm nói.

Tin tức quá ít, tên cũng là giả, hắn không có cách nào thôi diễn, càng đừng nói người khác.

Vương Thanh Bách gật đầu nói: “Ta lập tức phái người liên hệ trong tộc, thông báo tộc nhân hạ giới, bây giờ chỉ có diện mạo, hy vọng diện mạo là thật.”

Hắn lấy ra một tấm pháp bàn đưa tin lóe ra hào quang màu xanh, đánh vào một đạo pháp quyết, thao tác một phen.

“Nếu có tin tức mới nhất, sẽ phái người thông báo con.”

Vương Thanh Bách nói.

Vương Thu Lâm bây giờ rất ít bói toán cho người ngoài, chủ yếu là Thái Ất Kim Tiên mời hắn bói toán rất khó lấy ra thứ khiến Vương Thu Lâm hài lòng. Hiện nay, Vương Thu Lâm cũng là người từng trải đời, kết giao với con cháu trung tâm Nam Cung tiên tộc, ngồi mà luận đạo với đồ tử đồ tôn Côn Luân Đạo Tổ.

Vương gia luyện chế một ít Cửu Cung Lệnh, nếu là tiên nhân từng giúp đỡ Vương gia rất nhiều, Vương gia sẽ phát một tấm Cửu Cung Lệnh, bằng vào lệnh này có thể cho Vương Thu Lâm hỗ trợ bói toán hoặc thôi diễn một lần, nhận lệnh không nhận người, trước mắt còn chưa phát ra một tấm Cửu Cung Lệnh nào.

Trừ Cửu Cung Lệnh còn có Thanh Liên Lệnh, bằng vào lệnh này, Vương gia có thể giúp đối phương làm một chuyện, hoặc là cho một món đồ, tương tự chưa phát ra.

Vật lấy hiếm làm quý, bên ngoài biết Thanh Liên Lệnh cùng Cửu Cung Lệnh tồn tại, còn chưa có tiên nhân nào từng đạt được.

Vương Thu Lâm đáp ứng, nói chuyện phiếm chốc lát, Vương Thanh Bách cáo từ rời khỏi.

...

Bách Hoa phường thị là phường thị lớn số một Bách Hoa hải vực, trên đường dòng người đông đúc, cực kỳ náo nhiệt.

Một tòa tiểu viện ngói xanh yên tĩnh, một nam một nữ ngồi ở trong một tòa đình đá màu xanh, đang nói cái gì, xem bọn họ ngoại hình đặc thù, hiển nhiên là Tuyết Lão tộc.

“Huyết Nguyên Bàn chưa có phản ứng, hắn hẳn là không ở vùng hải vực này.”

Một thanh niên áo trắng thân hình cao lớn nói, cầm trên tay một tấm pháp bàn lóe ra hào quang màu máu.

Bói toán sư Kim Tiên kỳ của Tuyết Lão tộc ra tay thôi diễn, chưa thể thôi diễn được tung tích của Ba Đề, lợi dụng tinh huyết thôi diễn, có hạn chế khoảng cách, Ba Đề trốn ra khỏi phạm vi thôi diễn. Tin cậy nhất vẫn là điều tra rõ ngày sinh tháng đẻ người này, lợi dụng ngày sinh tháng đẻ thôi diễn càng thêm chuẩn xác.

Tuyết Lão tộc chia tinh huyết Ba Đề làm ba phần, luyện vào ba món trung phẩm tiên khí Huyết Nguyên Bàn, ở trong phạm vi nhất định, Huyết Nguyên Bàn có thể cảm ứng được đối phương tồn tại.

Bắc Hải tiên vực diện tích không nhỏ, tương đương biển rộng tìm kim, trừ phi Ba Đề tránh ở một chỗ không di động, bằng không bọn họ rất khó tìm được Ba Đề. Ngoài ra, một ít hiểm địa cấm chế cũng có thể ngăn cách Huyết Nguyên Bàn cảm ứng.

“Vậy đi hải vực khác thử vận khí một chút đi! Hy vọng có thể tìm được hắn, lão tổ tông hạ tử lệnh, không tiếc trả giá tất cả, cũng phải tìm được người này.”

Một thiếu phụ váy trắng dáng người yểu điệu nói.

Ra khỏi phường thị, bọn họ hóa thành hai đạo độn quang hướng về bầu trời bay đi, biến mất ở phía chân trời.

Bọn họ chân trước rời khỏi không bao lâu, Vương Xuyên Minh sau lưng đã đuổi theo ra khỏi phường thị.

Nửa ngày sau, Vương Xuyên Minh xuất hiện ở một mảng hải vực xanh thẳm mênh mông vô bờ, gió biển thổi từng cơn.

“Biến mất rồi!”

Vương Xuyên Minh nhíu mày, ba người đột nhiên từ trong phạm vi thần thức cảm ứng của hắn biến mất.

Đôi mắt hắn sáng lên một trận hào quang vàng óng lóa mắt, tìm kiếm vị trí kẻ địch.

Đúng lúc này, hư không trên đỉnh đầu của hắn sáng lên một đạo hào quang màu trắng, một khối ấn tỳ khổng lồ hóa hiện ra, nện xuống thẳng mặt.

Vương Xuyên Minh phản ứng rất nhanh, trên lưng sáng lên một đạo lôi quang vàng óng, một đạo hào quang vàng óng lóe lên, cánh lông vũ hiện ra, lôi quang quanh quẩn.

Cánh lông vũ màu vàng nhẹ nhàng vỗ một cái, hắn từ tại chỗ biến mất.

Hư không nơi nào đó sáng lên hai đạo hào quang màu trắng, thiếu phụ váy trắng cùng thanh niên áo trắng hiện ra.

Vương Xuyên Minh cũng hiện thân, cùng hai người cách xa nhau vạn trượng.

“Ngươi là người nào, đi theo phía sau chúng ta lén lút làm gì?”

Thanh niên áo trắng mặt lạnh lùng nói.

Vương Xuyên Minh chưa trả lời, tay trái nở rộ hào quang vàng óng, một cây trường đao lóe lên hào quang vàng óng hiện ra, hướng về hư không chém một phát, một đạo đao quang màu vàng thật lớn thổi quét ra, hướng thẳng đến thanh niên áo trắng cùng thiếu phụ váy trắng.

Thanh niên áo trắng vội vàng triệu ra một tấm khiên lóe ra hào quang màu trắng, che ở trước mặt.

Đao quang màu vàng đánh lên tấm khiên màu trắng, truyền ra một tiếng vang trầm.

Hào quang vàng óng lóe lên, một tòa tháp khổng lồ lóe ra hào quang vàng óng xuất hiện ở đỉnh đầu bọn họ, phun ra một mảng vầng sáng màu vàng bao trùm về phía bọn họ.

Bọn họ còn chưa kịp tránh đi, một tràng tiếng chuông vang dội cất lên, vang vọng thiên địa.

Bạn cần đăng nhập để bình luận