Thanh Liên Chi Đỉnh

Chương 6681: Tập kích chém giết hỗn độn thú chín màu (2)

Đám người Vương Thanh Sơn, Tào Viễn Tinh, Nghê Thiên Long, Lý Thanh Hoan, Trần Nguyệt Dĩnh, Tứ Quý Kiếm Tôn ùn ùn ra tay, công kích Áo, đám người Vương Tinh Hải, Vương Âm Âm, Vương Vân Long phụ trách đối phó bốn con hỗn độn thú chín màu khác, mỗi người một việc.

Liêu vừa quay về Cáp Đạt thành, một con hỗn độn thú sáu màu ngoại hình giống chim én bay tới.

“Liêu đại nhân, việc lớn không ổn rồi, có kẻ địch lẻn vào Cáp Đạt thành.”

Hỗn độn thú sáu màu báo cáo.

“Cái gì? Kẻ địch? Ở nơi nào?”

Liêu hơi sửng sốt, trong thành bình yên vô sự, không có bất cứ gì khác thường nha!

Đúng lúc này, dưới chân hắn sáng lên một đạo hào quang màu trắng, một hư ảnh bạch long hiện ra, hư ảnh bạch long giống như vật còn sống, ở dưới chân Liêu xoay quanh không ngừng.

Một đạo hào quang màu trắng xông lên trời, bao phủ thân thể Liêu, thân thể nó nhanh chóng kết băng, biến thành một bức tượng băng thật lớn.

Một mảng linh quang chín màu lóa mắt sáng lên, tầng băng nhanh chóng biến mất.

Một tàn ảnh lóe lên, Vương Thanh Bách xuất hiện ở phía sau Liêu, ngón trỏ tay phải nở rộ hào quang màu xanh, lấy ngón tay hóa thương, hướng thẳng đến đầu Liêu.

Liêu đang muốn tránh đi, Vương Tinh từ trong cơ thể hỗn độn thú sáu màu bay ra, phun ra một vầng sáng màu đen, rơi ở trên thân Liêu, thân thể Liêu run lên.

Nhân cơ hội này, ngón trỏ tay phải Vương Thanh Bách xuyên thủng đầu Liêu, Càn Khôn Chỉ!

Vương Thanh Bách tu luyện thành tiên thể, thi triển Càn Khôn Chỉ uy lực đề cao không ít, Liêu biến dị hai lần căn bản ngăn không được Càn Khôn Chỉ.

Một ít thế lực lớn cũng có thần thông nhục thân tương tự Càn Khôn Chỉ, nhục thân càng mạnh, uy lực của thần thông nhục thân càng lớn. Nếu không phải dùng không ít Huyết Anh Ngọc Hạnh Đan luyện vào tinh hạch tám màu cùng một trái Nhật Nguyệt Tiên Quả, Vương Thanh Bách không dễ dàng như vậy tu luyện thành tiên thể.

Sau khi Liêu bị giết, trong Cáp Đạt thành nhất thời đại loạn, tiếng cảnh báo nổ vang.

Hỗn độn thú hoàn toàn không ngờ, thế mà có tiên nhân lẻn vào Cáp Đạt thành.

“Ngủ một giấc thật ngon đi! Đừng chạy loạn nữa.”

Một thanh âm nữ tử dễ nghe vang lên, truyền khắp cả tòa Cáp Đạt thành.

Vương Thanh Bách hơi cảm thấy không khỏe, một vòng sáng vàng óng từ trung ương thành thổi quét ra, nhanh chóng khuếch tán, trong thành không có hỗn độn thú Thái Ất Kim Tiên kỳ, căn bản không ngăn được Mộng pháp tắc.

Vòng sáng màu vàng lướt qua thân thể hỗn độn thú, tất cả chúng nó lâm vào ngủ say.

Vương Tinh hóa thành một đạo hào quang màu đen, nhanh chóng nhập vào trong cơ thể một con hỗn độn thú năm màu, sau đó bay ra, nhập vào trong cơ thể một con hỗn độn thú năm màu khác, chỉ thấy một bóng đen xẹt qua, từng con hỗn độn thú ngã xuống hết, không còn khí tức, thần hồn câu diệt.

Vương Tinh là Thái Ất Kim Tiên sơ kỳ, tiêu diệt hỗn độn thú dưới Thái Ất Kim Tiên dễ như trở bàn tay.

Một tiếng nổ lớn vang lên, một tòa đại điện nổ tung, Vương Thanh Bạch đã hủy diệt truyền tống trận cỡ lớn trong thành.

“Đi, chúng ta đi ra ngoài giúp Thất ca.”

Vương Thanh Linh nói, bay ra khỏi Cáp Đạt thành.

Ngoài Cáp Đạt thành, Áo đối mặt đám người Vương Thanh Sơn vây công, cảm thấy cố sức gấp bội.

Công kích của đám người Vương Thanh Sơn lục tục đánh lên trên thân Áo, không khác gì gãi ngứa.

Áo vung cây rìu khổng lồ màu đen, một lưỡi rìu màu đen thật lớn thổi quét ra, bổ về phía Trần Nguyệt Dĩnh.

Trần Nguyệt Dĩnh tính tránh đi, mặt đất lại sinh ra một trọng lực mạnh mẽ, thân thể của nàng không chịu khống chế hướng về mặt đất rơi đi.

Ngoài thân Trần Nguyệt Dĩnh nở rộ hào quang màu vàng, vô số hào quang màu vàng toát ra ở trước mặt, hóa thành một tấm khiên màu vàng, Thổ pháp tắc.

Lưỡi rìu màu đen đánh lên tấm khiên màu vàng, tấm khiên màu vàng chia thành hai nửa. Trên người Trần Nguyệt Dĩnh mặc thượng phẩm Hỗn Độn giáp trụ, đây là Vương Thanh Sơn tạm thời cho nàng mượn sử dụng, Vương gia còn chưa hào phóng đến mức mang thượng phẩm Hỗn Độn giáp trụ tùy tiện tặng người ta.

Lưỡi rìu màu đen đánh lên thượng phẩm Hỗn Độn giáp trụ, thượng phẩm Hỗn Độn giáp trụ nhất thời có thêm một vết nứt nhỏ, cắt qua cánh tay của nàng, máu chảy không dừng.

Trần Nguyệt Dĩnh nhíu chặt lông mày lá liễu, hỗn độn thú chín màu biến dị ba lần biến thái như vậy, thượng phẩm Hỗn Độn giáp trụ cũng không ngăn được, may có thượng phẩm Hỗn Độn giáp trụ chắn đi lượng lớn thương tổn, bằng không nàng khẳng định phải cụt tay rồi.

Tuệ Giới bay tới, lòng bàn tay phải chợt hiện ra một mảng hào quang màu trắng nhu hòa, bao phủ vết thương của Trần Nguyệt Dĩnh.

Vết thương của nàng nhanh chóng khép lại, không lưu lại một chút vết thương nào.

Sinh pháp tắc!

“Đa tạ, Tuệ Giới đại sư.”

Trần Nguyệt Dĩnh cảm ơn một tiếng.

Hỗn độn thú chín màu thực lực quá mạnh rồi, thượng phẩm Hỗn Độn giáp trụ chịu một đòn cũng bị hao tổn, nếu không phải nàng thúc giục Thổ pháp tắc ngưng tụ một bộ giáp đất phòng hộ, vậy không phải một vết thương nhỏ đơn giản như vậy.

Có một vị Thái Ất Kim Tiên nắm giữ Sinh pháp tắc ở bên người, thương thế thân thể đều có thể chữa khỏi, thần hồn bị thương thì không có cách nào.

“Nhấc tay mà thôi.”

Tuệ Giới mỉm cười.

“Ngươi đi giúp người khác đi! Bọn họ không ngăn được rồi.”

Trần Nguyệt Dĩnh nói.

Vương Vân Long bay ngược ra ngoài, phun ra một ngụm tinh huyết lớn, sắc mặt tái nhợt đi. Hắn mặc thượng phẩm Hỗn Độn giáp trụ, cánh tay phải buông thõng.

Bạn cần đăng nhập để bình luận