Thanh Liên Chi Đỉnh

Chương 4302: Lẻn vào

Bọn họ mang theo bộ bảo vật này, thuận tiện tấn công cứ điểm của Tích tộc.

Cột sét màu vàng đánh lên trận pháp, trận pháp kịch liệt dao động một lần, linh quang hơi ảm đạm,

Trên bầu trời bay xuống lượng lớn bông tuyết màu trắng, một trận gió lạnh dữ dội thổi qua, bông tuyết màu trắng hóa thành kiếm băng màu trắng dài mấy thước, lao thẳng đến đám người Vương Anh Kiệt, mặt bắt đầu kết băng, tầng băng nhanh chóng lan tràn, nhiệt độ đột ngột giảm xuống.

Mười tu sĩ Luyện Hư bọn Vương Tông Khuyết đều lấy ra bảo vật hỏa thuộc tính, khống chế bảo vật hoặc pháp tướng, công kích trận pháp.

Tiếng nổ không ngừng nghỉ, trận pháp chớp lên rất khẽ, linh quang lóe lên không ngừng.

Bặc Sâm cũng không lo lắng, tu sĩ Luyện Hư tự mình khống chế trận pháp, trận pháp bậc sáu không dễ bị phá đi như vậy.

Lượng lớn nước biển dâng trào đến, mang theo ức vạn quân lực lượng, đánh lên trận pháp, trận pháp kịch liệt chớp lên.

Bặc Sâm vội vàng rót vào trận bàn lượng lớn pháp lực, tránh trận pháp bị phá.

Nước biển màu lam kịch liệt quay cuồng, một người khổng lồ màu lam cao mấy trăm trượng bỗng dưng hiện lên, vung hai nắm đấm, đánh về phía trận pháp.

Đám người Vương Anh Kiệt ùn ùn tăng thêm lực độ công kích. Theo một tiếng nổ lớn rung chuyển trời đất, trận pháp tan vỡ, Bặc Sâm kinh hãi biến sắc.

“Không ổn, mau rút.”

Bặc Sâm biến sắc hẳn, lớn tiếng phân phó. Không còn trận pháp, bọn họ lấy ít địch nhiều, căn bản không ngăn được

Kẻ địch xâm nhập sau lưng, chỉ cần bọn họ triệu tập trọng binh bao vây tiễu trừ, khẳng định có thể tiêu diệt hết kẻ địch tới xâm phạm.

Hảo hán không sợ thiệt trước mắt, rút lui trước nói sau.

Đám người Vương Anh Kiệt ùn ùn ra tay công kích bọn Bặc Sâm, tiếng kêu thảm không ngừng, tu sĩ Hóa Thần của Tích tộc rất nhanh đã bị tiêu diệt.

Hai chân Bặc Sâm sáng lên hào quang màu xanh chói mắt, hóa thành một đạo độn quang xé gió mà đi, nháy mắt trăm dặm, tốc độ rất nhanh.

Sau khi hắn chạy ra mấy vạn dặm, một tiếng nam tử quát to vang lên, Bặc Sâm cảm giác đầu muốn toác ra, đầu đau muốn nứt, một bàn tay to năm màu bỗng dưng hiện lên, vỗ xuống.

Một tiếng vang trầm cất lên, Bặc Sâm nhanh chóng rơi về phía mặt đất, cũng may hộ thể linh quang chưa tán loạn, cũng không đáng ngại lắm.

Mặt đất đột nhiên sinh ra một trọng lực cường đại, thân thể Bặc Sâm không chịu khống chế rơi về phía mặt đất. Ngoài thân hắn nở rộ hào quang màu xanh, một nắm đấm khổng lồ ánh vàng rực rỡ từ trên trời giáng xuống, đánh lên hộ thể linh quang của hắn, hộ thể linh quang của Bặc Sâm vặn vẹo biến hình, linh quang ảm đạm xuống. Hắn kinh ngạc phát hiện, một con rối vượn khổng lồ hình thể to lớn đứng ở trước mặt, ngoài thân ánh vàng rực rỡ.

Con rối vượn khổng lồ mở ra cái mồm như chậu máu, phun ra một mảng lớn hào quang màu vàng óng, lục tục đánh lên hộ thể linh quang của Bặc Sâm.

Tiếng nổ “Phành phành” qua đi, hộ thể linh quang của Bặc Sâm vỡ nát, nắm tay con rối vượn khổng lồ đánh vào bụng Bặc Sâm, Bặc Sâm phun ra một ngụm máu tươi lớn, cảm giác thân thể muốn rã ra từng mảnh.

Đôi mắt hắn đều bắn ra một đạo hào quang màu xanh, hướng thẳng đến con rối vượn khổng lồ.

Đôi mắt con rối vượn khổng lồ đều bắn ra một đạo hào quang màu vàng óng, chặn hào quang màu xanh.

Vương Anh Kiệt chạy tới, mặt đầy sát khí.

Bặc Sâm vung tay trái, ba cây phi tiêu lóe ra hào quang màu xanh bắn ra, sau nháy mắt mơ hồ, hóa thành ba con mãng xà khổng lồ màu xanh phần thân thô to, đánh về phía Vương Anh Kiệt, pháp lực hóa hình.

Ba con mãng xà khổng lồ màu xanh rất nhanh đến trước mặt Vương Anh Kiệt, ngoài thân Vương Anh Kiệt nở rộ ra một đợt linh quang năm màu. Mãng xà khổng lồ màu xanh húc lên linh quang năm màu, dừng lại, lơ lửng ở giữa không trung, không thể nhúc nhích.

Ngũ Hành Cấm Quang!

Thừa dịp cơ hội này, nắm tay trái con rối vượn khổng lồ đánh về phía đầu Bặc Sâm.

Bặc Sâm đang muốn tránh đi, một tiếng nam tử quát to vang lên, Bặc Sâm đầu đau muốn nứt, thân thể khẽ dao động.

Chờ hắn phục hồi tinh thần, nắm đấm của con rối vượn khổng lồ đã nện ở trên đầu hắn.

Một tiếng vang trầm cất lên, đầu Bặc Sâm giống như dưa hấu nổ tung ra, vật màu trắng đỏ chảy đầy đất. Hào quang màu xanh lóe lên, thi thể hóa thành một cánh tay màu xanh.

Thế kiếp chi thuật!

Tu sĩ cấp thấp không có bảo vật thế kiếp, sẽ tu luyện thế kiếp chi thuật, thời khắc mấu chốt, có thể dùng tứ chi thế kiếp.

Hư không cách mấy trăm ngoại sáng lên một đạo hào quang màu xanh, hiện ra bóng người Bặc Sâm. Sắc mặt hắn tái nhợt, trong mắt tràn đầy sợ hãi.

Hắn vừa hiện thân, hư không trên đỉnh đầu nổi lên dao động, một tòa tháp lớn lóe ra hào quang màu xanh bỗng dưng hiện lên, nháy mắt phình to, đáy tháp phun ra một quầng sáng màu xanh, chụp về phía Bặc Sâm.

Bặc Sâm đang muốn tránh đi, một tiếng nam tử quát to vang lên, thân thể Bặc Sâm run lên, phản ứng chậm một nhịp, bị hào quang màu xanh bao phủ, cuốn vào trong tòa tháp khổng lồ màu xanh.

Vương Anh Kiệt vẫy tay một cái, tòa tháp khổng lồ màu xanh nhanh chóng thu nhỏ, bay về phía hắn. Hắn cũng không phải không giết nổi Bặc Sâm, chỉ là Vương Trường Sinh bảo bọn họ bắt thêm mấy người sống.

Vương Anh Kiệt thu hồi con rối thú, quay về đường cũ.

Bạn cần đăng nhập để bình luận