Thanh Liên Chi Đỉnh

Chương 7289: Mười ức năm (1)

Nghe xong lời này, đám người Vương Thanh Sơn không nói cái gì nữa, đáp ứng.

“Ta tự mình hộ pháp cho các ngươi, phu nhân ở lại Ngọc Long tiên đảo.”

Vương Trường Sinh nói.

Bọn họ tự nhiên không thể ở Ngọc Long tiên đảo trùng kích Đạo Tôn, tự nhiên cần ở Thanh Liên tiên đảo trùng kích Đạo Tôn.

Uông Như Yên gật gật đầu, đáp ứng.

Vương Trường Sinh dẫn theo đám người Vương Thanh Sơn rời Ngọc Long tiên đảo, sau khi bay ra mấy ngàn vạn ức dặm, dừng ở trên không một mảng hải vực rộng lớn vô cùng.

Vương Trường Sinh giơ tay phải, một hòn đảo cỡ nhỏ bay ra, nháy mắt phóng to, hóa thành một hòn đảo khổng lồ, chính là Thanh Liên tiên đảo.

Bọn họ ùn ùn tiến vào Thanh Liên tiên đảo, tiên trận sư bọn Diệp Hải Đường ra tay bày trận, tránh có kẻ địch quấy nhiễu, Uông Như Yên sẽ liên hệ với Bành gia, nói với Bành gia một tiếng.

...

Một hòn đảo khổng lồ lơ lửng ở trên bầu trời, trên đảo núi non trùng điệp, cổ thụ che trời, đá lởm chởm.

Một tòa trang viên diện tích rộng lớn, Hoa Dung ngồi ở trong một tòa đình đá màu xanh, cầm trên tay một tấm gương nhỏ màu xanh.

Trên mặt gương có thể nhìn thấy một ông lão áo bào đỏ thân hình cao lớn, xem đặc thù ngoại hình của lão, chính là tu sĩ Tinh Hỏa tộc.

“Diễm đạo hữu, Vương đạo hữu từ chối làm việc cho Trần gia, ta liên tục tăng giá, hắn đều từ chối. Ta nhắm chừng, Bành gia cho không ít thứ tốt, mượn sức bọn họ.”

Hoa Dung nói.

“Bành gia? Hừ, bọn họ có thể lấy ra bao nhiêu thứ tốt mượn sức hai vị Đạo Tôn?”

Ông lão áo bào đỏ không tán đồng.

“Cái này khó nói, có lẽ bọn họ đạt được di tàng của Thiên Mộng thần cung. Phải biết rằng, Thiên Mộng thần cung thời kỳ cường thịnh có mấy chục vị Đạo Tôn, cung chủ còn nắm giữ hai loại chí tôn đại đạo.”

Hoa Dung nói.

“Hừ, bọn họ đạt được di tàng của Thiên Mộng thần cung, vậy cũng là bồi dưỡng tộc nhân nhà mình, sao có khả năng chia thứ tốt cho người ngoài, ngươi chưa lộ ra dấu vết chứ!”

Ông lão áo bào đỏ nói.

“Không có, ta quả thật từng trưng cầu ý kiến của Trần đạo hữu, hắn đồng ý việc này, ta mới làm như vậy.”

Hoa Dung nói.

“Nói như thế, hắn có lẽ là xuất phát từ cẩn thận, lúc này mới từ chối ngươi, cũng không kỳ quái, đổi là ta, đột nhiên có người mượn sức ta, ta cũng sẽ không tùy tiện đáp ứng, ngươi nếu có thể lấy ra thiên đạo thần khí, hắn có lẽ sẽ đáp ứng.”

Ông lão áo bào đỏ nói.

“Ta cũng muốn, nhưng không xa hoa như vậy.”

Hoa Dung nói.

“Được rồi! Cứ như vậy, Trần gia có hành động gì khác thường, ngươi lập tức cho ta biết, lần trước may mà có ngươi, ta sẽ không quên công lao của ngươi.”

Ông lão áo bào đỏ nói xong lời này, chặt đứt liên hệ.



Thời gian thấm thoát, mười ức năm (1 tỷ năm) trôi qua.

Thanh Liên tiên đảo, Thanh Liên phong.

Gian mật thất nào đó, Vương Trường Sinh ngồi khoanh chân ở trên một tấm bồ đoàn màu xanh, ánh mắt nhìn chằm chằm Thanh Liên Tạo Hóa Đỉnh cách đó không xa.

Đám người Vương Thanh Sơn lục tục tiến vào Đạo Tôn, Đạo Tôn của Vương gia đã vượt qua hai mươi người, trở thành thế lực lớn thứ bảy của Thiên Nguyệt tiên vực.

Liên quan Vương gia quật khởi, các thế lực lớn của Thiên Nguyệt tiên vực mọi thuyết xôn xao, có người hoài nghi Vương gia là sự chuẩn bị ở sau của đại tộc, cũng có người hoài nghi, Vương gia là do thế lực lớn nào đó nâng đỡ, thậm chí, bọn họ hoài nghi Vương gia là hậu nhân của Thiên Mộng thần cung, chỉ là lấy thân phận gia tộc xuất hiện.

Vương gia chưa từng để ý tới những lời đồn này, hợp tác với Bành gia, cùng nhau tiến thối.

Đừng nhìn Vương gia nhân số Đạo Tôn đông đảo, đều là Đạo Tôn sơ kỳ, đại đa số Đạo Tôn chỉ nắm giữ hơn mười loại đại đạo, thực lực rất yếu, tu tiên giới dựa vào không phải nhiều người, mà là thực lực.

Vương Thanh Phong, Vương Mạnh Bân và Vương Thanh Sơn ở tiên vực lớn thu thập tài nguyên tu tiên, vận chuyển về Thiên Nguyệt tiên vực, giao cho Vương Trường Sinh cùng Uông Như Yên.

Vương Trường Sinh và Vương Thanh Phong có thể luyện chế ra thiên đạo thần khí, Uông Như Yên cùng Vương Ngọc Lam có thể luyện chế ra đạo phù, Vương Thanh Bách cùng Liễu Hồng Tuyết có thể luyện chế ra đạo đan, Diệp Hải Đường, Bạch Ngọc Kỳ, Vương Vĩnh An có thể bố trí đạo trận, kiếm lấy tài nguyên tu tiên. Bọn họ tiến vào Đạo Tôn, sẽ nghĩ cách kiếm được hạt giống đại đạo, làm ra cố gắng lớn nhất của mình, giúp tộc nhân khác tiến vào Đạo Tôn.

Một lát sau, Vương Trường Sinh phất tay áo, lửa tan đi.

Hắn mở nắp đỉnh, một chiếc thuyền rồng cỡ nhỏ lóe lên hào quang màu xanh bay ra, lơ lửng ở giữa không trung.

“Rốt cuộc thành công rồi.”

Vương Trường Sinh lộ ra vẻ mặt vui mừng.

Thanh Liên Tạo Hóa Đỉnh trước mắt là thiên đạo thần khí, chiếc thuyền rồng cỡ nhỏ này là thiên đạo thần khí loại phi hành, tốc độ nhanh hơn cực phẩm đạo khí gấp trăm lần, tự mang không gian, có thể lợi dụng bảo vật này quay về tiên giới, đưa bộ phận tộc nhân tới Hỗn Độn giới phát triển.

Hắn chưa quên tộc nhân tiên giới, lúc trước đã nói, yên ổn, bọn họ sẽ nghĩ biện pháp hồi tiên giới, tiếp tộc khác nhân lại đây.

Đám người Vương Trường Sinh đến Hỗn Độn giới là hy vọng đi được xa hơn, có được thực lực mạnh hơn, cũng là giúp gia tộc mưu cầu đường ra mới. Bọn họ đã yên ổn, có được hơn hai mươi vị Đạo Tôn, tự nhiên cần thực hiện ước định lúc trước, tiếp dẫn tộc nhân khác tới đây.

Bạn cần đăng nhập để bình luận