Thanh Liên Chi Đỉnh

Chương 1711: Liệt Dương thần thiết (1)

Thần thức hẳn đảo qua bức mành màu đỏ, vẫn chưa phát hiện đièu gì dị thường. Khối mành này được tạo thành từ Vân Diễm tinh. Dùng một khối Vân diễm tinh để luyện chế thành mành, điều này cũng quá xa xỉ rồi. Từ điểm này có thể thấy được thực lực của Kim Diễm cung.

Phía sau bức mành là một thông đạo bằng hồng thạch, chưa đi được bao lâu đã đến trước cửa của một thạch thất. Cửa lớn thạch thất đóng chặt.

Hai Trúc cơ tu sĩ canh giữ ngoài cửa, nhìn thấy Vương Trường Sinh và Tử Nguyệt tiên tử đi tới, bọn họ vội vàng nói: “Chưởng quầy đang bàn chuyện làm ăn, mời hai vị tiền bối chờ một lát.”

Vương Trường Sinh và Tử Nguyệt tiên tử gật gật đầu, lẳng lặng chờ đợi.

Không qua bao lâu, cửa lớn mở ra. Hải Đại Thiện và một người nam áo đỏ tư thái nhã nhặn đi ra.

“Ồ, là Vương đạo hữu, thật trùng hợp nha! Vương đạo hữu.”

Hải Đại Thiện nhìn thấy Vương Trường Sinh, giọng điệu thản nhiên.

“Nhiều năm không gặp, Hải đạo hữu. Tu vi của ngươi tinh tiến không ít, cũng sắp tiến cấp lên trung kỳ rồi!”

Vương Trường Sinh khách sáo nói, nét mặt tươi cười.

Hải Đại Thiện cho hắn ấn tượng không tồi. Hắn thật sự không ngờ có thể đụng phải Hải Đại Thiện ở nơi này.

“Đến Nguyên Anh kỳ, muốn tiến một bước cũng không dễ dàng. Trước tiên đa tạ cát ngôn của Vương đạo hữu. Lão phu còn có chuyện quan trọng trong người, đi trước một bước.”

Hải Đại Thiện vội vàng rời khỏi, tựa như có chuyện quan trọng cần xử lý.

“Tại hạ là chưởng quầy Kim Diễm cung, Tôn Viêm, mời hai vị tiền bối vào.”

Người nam áo đỏ làm một tư thế thỉnh, mời Vương Trường Sinh và Tử Nguyệt tiên tử vào thạch thất nói chuyện.

Bên trong thạch thất được trang trí hoa lệ, mặt đất lớp ngọc thạch màu đỏ, hoả linh khí dư thừa.

“Tôn tiểu hữu, chúng ta muốn mua những tài liệu này."

Tử Nguyệt tiên tử lấy ra một tấm ngọc giản màu xanh, đưa cho Tôn Viêm.

Tôn Viêm đảo thần thức qua, nhướng mày, mặt lộ vẻ khó xử rồi nói: “Thật có lỗi, Vân Diễm tinh vừa bán hết, cần một đoạn thời gian nữa mới có hàng. Về phần ba loại tài liệu là Hoả ly ngọc, Kim Hoả tinh, Diễm cương thạch, Kim Diễm cung chúng ta không có.”

“Sau lưng Kim Diễm cung các ngươi là Vạn Hoả cung, cho dù các ngươi không có Vân Diễm tinh. Ngay cả Hoả ly ngọc, Kim Hoả tinh và Diễm cương thạch cũng không có?”

Vương Trường Sinh cau mày nói, mặt lộ thần sắc không vui.

Đúng lúc này, cửa đá mở ra, một phụ nhân trung nên đi đến.

“Đệ tử bái kiến Mục sư thúc.”

Tôn Viêm nhìn thấy phụ nhân trung niên, vội vàng hành lễ.

“Ồ, là ngươi, Mục phu nhân.”

Vương Trường Sinh nhìn thấy phụ nhân trung niên, nhẹ ồ một tiếng.

Phụ nhân trung niên họ Mục tên Dong. Vương Trường Sinh đưa Nguyên Anh của Vong Trần hoà thượng cho nàng xử trí.

“Vương đạo hữu, nhiều năm không gặp, gần đây thế nào.”

Mục Dong khách sáo một câu, nhìn về phía Tôn Viêm, dặn dò: “Tôn sư điệt, ta nhớ rõ khố phòng vẫn còn Vân Diễm tinh và Hoả Ly ngọc, sao ngươi nói là không có?”

“Khởi bẩm Mục sư thúc, khối Vân Diễm tinh đó là của một vị tiền bối đặt trước. Qua một đoạn thời gian sẽ đến lấy hàng. Về phần Hoả Ly ngọc, vật đó chuẩn bị làm vật phẩm áp trục để bán đấu giá. Chỉ là tạm thời gởi lại ở khố phòng. Nếu không như vậy, đệ tử cũng không dám lừa gạt hai vị tiền bối.”

Tôn Viêm cười khổ giải thích.

“Ngươi ngay cả Thái Hạo chân nhân cũng khôn biết sao? Vương đạo hữu đã mở miệng, trước cứ mang những đồ vật đó đến. Từ địa phương khác vận chuyển Vân Diễm tinh lại đây. Về phần Hoả Ly ngọc, có thể lấy vật phẩm quý hiếm khác để thay thế. Lập tức phái người mang những thứ này tới đi.”

Mục Dong nghiêm mặt dặn dò, mười phần nghiêm khắc.

Tôn Viêm liên thanh đáp lời, vội vàng rời khỏi.

“Thật ngại quá, Vương đạo hữu, đệ tử môn hạ không hiểu quy củ. Các ngươi đừng so đo với hắn.”

Mục Dong khách khí nói, giọng điệu thành khẩn.

“Mục phu nhân khách khí rồi, Tôn tiểu hữu cũng dựa theo công bằng mà làm việc thôi.”

Vương Trường Sinh đương nhiên sẽ không so đo cùng tiểu bối. Huống chi Tôn Viêm cũng không có làm sai. Tôn Viêm không phải không muốn bán cho Vương Trường Sinh, mà là những thứ này đều đã có hướng đi về.

Vân Diễm tinh cũng không phải tài liệu tu bổ Liệt Dương thần tháp, có hay không cũng không quan hệ. Hoả Ly ngọc, Kim Hoả tỉnh, Diễm Cương thạch đều là tài liệu thượng giai thuộc tính hoả, dùng để tu bổ Liệt Dương thần tháp là thích hợp nhất. Nhưng những tài liệu này rất ít gặp.

Vương Trường Sinh và Tử Nguyệt tiên tử đã đi mười mấy toà phường thị cớ lớn, đều không có thu hoạch gì. Nếu Kim Diễm đảo cũng không có, bọn họ chỉ có thể đi địa phương khác thử vận khí.

Hoả Ly ngọc có thể làm vật phẩm bán đấu giá áp trục, Kim Diễm tinh và Diễm cương thạch đương nhiên có giá trị cũng không thấp.

Nếu tìm không được ba loại tài liệu này, chỉ có thể dùng tài liệu khác để thay thế. Nhưng nếu làm như vậy, uy lực sau khi tu bổ Liệt Dương thầ tháp sẽ bị giảm xuống.

“Lần trước nếu không có Vương đạo hữu thành toàn, thiếp thân cũng không thể nào gỡ được khúc mắc nhiều năm trong lòng. Nếu cần hỗ trợ, Vương đạo hữu cứ mở miệng, thiếp thân ở Vạn Hoả cung vẫn có chút tiếng nói.”

Mục Dong hào phóng đồng ý.

“Tại hạ cần một ít tài liệu quý hiếm thuộc tính hoả, muốn luyện chế một món pháp bảo đại uy lực thuộc tính hoả. Tài liệu cần như Kim hoả tinh, Diễm Cương thạch.”

Vương Trường Sinh lập một lý do thích hợp.

Mục Dong hơi do dự, bàn tay vừa lật, hồng quang chợt loé. Một hộp ngọc màu đỏ xuất hiện trên tay nàng, mở ra hộp ngọc liền thấy bên trong có một thiết khối màu đỏ đậm. Thiết khối phiếm một tầng kim quang mỏng manh.

“Liệt Dương thần thiết!”

Vương Trường Sinh và Tử Nguyệt tiên tử hầu như trăm miệng một lời kinh hô. Liệt Dương thần thiết là tài liệu chủ yếu luyện chế Liệt Dương thần tháp. Xét bên trong tất cả các tài liệu thuộc tính hoả, Liệt Dương thần thiết có thể xem như là tài liệu đứng đầu.

Bạn cần đăng nhập để bình luận