Thanh Liên Chi Đỉnh

Chương 4404: Tây Môn Long (2)

Tổ tiên Tây Môn gia từng tiến vào đàn tràng Huyền Linh Thiên Tôn, đạt được không ít tài nguyên tu tiên, Tây Môn gia lúc này mới phát triển lên, bây giờ muốn khôi phục nguyên khí, phải đầu nhập vào một thế lực lớn mới được.

Thế lực Nhân tộc của Huyền Linh đại lục, ban đầu là Huyền Thanh phái một nhà độc đại, bây giờ có thêm một cái Trấn Hải cung.

“Người đều đến đông đủ rồi, vậy xuất phát đi! Hy vọng có thể tạo quan hệ tốt với Tống gia, nếu có thể thông gia thì tốt rồi.”

Tây Môn Long trầm giọng nói.

Đại thọ Tống Vân Long, phát thiệp mời rộng khắp, mời rất nhiều thế lực tham gia, Tây Môn gia cũng nhận được lời mời.

Tây Môn Long hy vọng mượn cơ hội này thông gia với Tống gia, mượn dùng lực lượng Tống gia đầu nhập vào Trấn Hải cung, không có người dẫn tiến, trực tiếp đầu nhập vào Trấn Hải cung, Trấn Hải cung chưa chắc sẽ coi trọng bao nhiêu.

Tây Môn Ngọc đáp một tiếng, vẻ mặt cung kính.

Tây Môn Long bay ra ngoài, xuất hiện ở một quảng trường đá diện tích lớn, hơn ba trăm con cháu Tây Môn gia xếp hàng đứng chỉnh tề.

Tây Môn Long nhẹ nhàng vung cổ tay một cái, một đạo hào quang vàng kim bay ra, rõ ràng là một con rết màu vàng dài hơn trăm trượng, trên lưng mọc bốn cái cánh, Kim Dực Phi Thiên Công bậc sáu.

Hắn đi đến trên lưng Kim Dực Phi Thiên Công, con cháu Tây Môn gia lục tục đuổi theo.

“Đi!”

Tây Môn Long quát khẽ một tiếng, Kim Dực Phi Thiên Công nhẹ nhàng vỗ cánh, nổi lên một trận cuồng phong, bay lên bầu trời.

...

Hoàng Phong sơn mạch do mười vạn đỉnh núi to nhỏ tạo thành, kéo dài ngàn vạn dặm, linh khí dư thừa, đây là tổ địa của Tống gia.

Một tòa trang viên diện tích cực lớn, Tống Vân Long ngồi ở trong một đình đá màu xanh, Tống Huy Tổ đang báo cáo với Tống Vân Long.

“Lão tổ tông, đại biểu Chu gia, Lâm gia, Trịnh gia, Phương gia cùng Lưu gia đều đến, Vương gia cùng Tây Môn gia còn chưa tới, nhắm chừng đang trên đường.”

Tống Huy Tổ cung kính nói.

Đại thọ Tống Vân Long, Tống gia mời rất nhiều thế lực, xem ở trên mặt mũi Trấn Hải cung, các thế lực này đều phái người tham gia, cái này đối với Tống gia mà nói là một chuyện rất tăng thể diện.

“Về quan hệ của Cuồng Đao Thượng Nhân cùng Vương gia, không được nhắc lại, cũng không cho tra nữa, biết chưa?”

Tống Vân Long dặn dò.

Tống Huy Tổ ngày xưa từng truy tra Cuồng Đao Thượng Nhân, hoài nghi Cuồng Đao Thượng Nhân và Vương gia có quan hệ.

Vương Trường Sinh và Uông Như Yên rất được Trần Nguyệt Dĩnh coi trọng, truy tra tiếp, không có lợi đối với Tống gia.

“Vâng, cháu đã hiểu.”

Tống Huy Tổ lập tức đáp ứng. Cho dù không có Trần Nguyệt Dĩnh, chỉ bằng thực lực Thanh Liên tiên lữ ở trong đại chiến biểu hiện ra, hắn cũng sẽ không truy tra tiếp.

Tống Huy Tổ từ trong lòng lấy ra một tấm pháp bàn màu vàng nhạt, đánh vào một pháp quyết, lộ vẻ mặt vui mừng nói: “Lão tổ tông, Thái Hạo Chân Nhân cùng Tây Môn tiền bối đến rồi, đang ở bên ngoài.”

“Bọn họ đồng thời đến? Mau mời.”

Tống Vân Long phân phó.

Tống Huy Tổ lên tiếng, tung người bay ra ngoài.

Bên ngoài Hoàng Phong sơn mạch, một con thuyền bay lóe ra thanh quang lơ lửng ở trên trời, đám người Vương Trường Sinh đứng ở trên thuyền bay màu xanh, cách đó không xa có một con rết toàn thân màu vàng, đám người Tây Môn Long đứng ở bên trên.

Vương Trường Sinh là lần đầu tiên nhìn thấy Tây Môn Long, hai người cũng không quen biết.

Tây Môn Long trái lại rất nhiệt tình, bắt chuyện cùng Vương Trường Sinh.

Chủng tộc đại chiến, Thanh Liên tiên lữ biểu hiện rất không tệ, chiến công hiển hách, Vương gia bây giờ là gia tộc tu tiên thực lực mạnh nhất Trấn Hải cung. Một điểm quan trọng nhất, Vương Trường Sinh lệ thuộc phe phái phi thăng, được Trần Nguyệt Dĩnh coi trọng, cái này không phải bí mật gì.

Nếu là Tây Môn gia thông gia với Vương gia, Tống gia, đầu nhập vào Trấn Hải cung càng được coi trọng hơn.

“Vương đạo hữu, vị tiểu hữu này tuổi còn trẻ đã có tu vi Luyện Hư trung kỳ, Vương gia các ngươi thật sự là nhân tài đông đúc!”

Ánh mắt Tây Môn Long đặt ở trên người Vương Nhất Đao, Vương Nhất Đao tuổi không lớn, vậy mà có tu vi Luyện Hư trung kỳ.

Tây Môn gia cũng thu thập tình báo Vương gia, Vương Thanh Sơn, Vương Anh Kiệt, Liễu Hồng Tuyết, Vương Mạnh Bân, Bạch Ngọc Kỳ, Đổng Tuyết Ly các tu sĩ Luyện Hư lâu năm, Tây Môn Long đều từng thấy tranh của bọn họ, chỉ chưa từng thấy tranh của Vương Nhất Đao.

Vương Nhất Đao rất ít lộ diện, đều ở Thanh Liên đảo tu luyện, đây là lần đầu tiên hắn tham gia hoạt động cỡ lớn.

...

Bình thường mà nói, các gia tộc tu tiên đều có con em trung tâm trọng điểm bồi dưỡng, bình thường rất ít lộ diện, tu luyện đến cảnh giới nhất định mới lộ diện.

Tây Môn Long đoán, Vương Nhất Đao hẳn là thuộc loại tình huống này.

“Nhất Đao, còn không mau bái kiến Tây Môn tiền bối.”

Vương Trường Sinh mở miệng nói, hắn biết tính cách Vương Nhất Đao, rất ít chủ động nói chuyện.

“Vãn bối ra mắt Tây Môn tiền bối.”

Vương Nhất Đao không kiêu không nịnh nói.

Ánh mắt Vương Trường Sinh đặt ở trên người một thanh niên áo vàng thân hình cao lớn phía sau Tây Môn Long, cười nói: “Tây Môn đạo hữu, đây nghĩ hẳn chính là tằng tôn của ngươi nhỉ?”

“Vãn bối Tây Môn Lỗi bái kiến Vương tiền bối, nghe đại danh Vương tiền bối đã lâu, hôm nay cuối cùng được gặp Vương tiền bối.”

Thanh niên áo vàng tiến lên một bước, mỉm cười nói.

Vương Trường Sinh đang muốn nói gì, một tiếng rồng gầm vang vọng từ chân trời truyền đến.

Bạn cần đăng nhập để bình luận