Thanh Liên Chi Đỉnh

Chương 2151: Thanh Liên Tạo Hóa Đỉnh (2)

Thiết Mộc ngàn năm trong kho của Vương gia không ít, chỉ là thiếu tinh hồn yêu thú cấp bốn, một cái tinh hồn yêu thú cấp bốn, ý nghĩa cần tiêu diệt một con yêu thú cấp bốn.

Trên tay Vương Trường Sinh còn có một cái tinh hồn yêu thú cấp bốn, đó là tinh hồn của Ngao Thanh, hắn tính lấy để luyện chế một món trọng bảo, tự nhiên sẽ không lấy để luyện chế con rối thú cấp bốn.

Hắn thu hồi tài liệu luyện khí trên mặt đất, nâng bước đi về phía Thanh Liên Đỉnh.

Nghiêm khắc mà nói, là Thanh Liên Tạo Hóa Đỉnh, Tây Môn Phượng đi Tàng Kinh Các của Thái Nhất tiên môn, tra hết văn tự điển tịch có liên quan, rốt cuộc tra được hai chữ ở giữa đó.

Thanh Liên Tạo Hóa Đỉnh, hai chữ Thanh Liên là về sau khắc lên, hai chữ Tạo Hóa là dùng Kim Khoa văn viết, Kim Khoa văn là một loại văn tự thời kì thượng cổ lưu truyền tới nay.

Nhìn từ hai chữ Tạo Hóa dùng Kim Khoa văn, Thanh Liên Tạo Hóa Đỉnh là bảo vật từ thời kì thượng cổ lưu truyền tới nay, trừ chiết xuất tài liệu luyện khí, hẳn là còn có công hiệu khác, chỉ là Vương Trường Sinh trước mắt chưa nắm giữ bảo vật này.

Vương Trường Sinh không thiếu nghiên cứu Thanh Liên Tạo Hóa Đỉnh, nhưng vẫn chưa thể nghiên cứu ra cái gì, trước mắt chỉ biết là Thanh Liên Tạo Hóa Đỉnh có công hiệu chiết xuất tài liệu luyện khí.

Thanh Liên Tạo Hóa Đỉnh hẳn là một món pháp bảo phụ trợ, chuyên môn dùng để chiết xuất tài liệu luyện khí, không thể chiết xuất tài liệu luyện đan, điều này trái lại có chút tiếc nuối.

Dùng tài liệu Thanh Liên Tạo Hóa Đỉnh chiết xuất luyện chế thành pháp bảo, uy lực phải lớn hơn một hai thành, ở mặt ngoài nhìn không ra khác nhau, lúc đấu pháp có thể thể hiện ra. Vương Trường Sinh khi rảnh rỗi, sẽ luyện chế vài món pháp bảo, đặt tới phòng kho của gia tộc, tộc nhân làm ra cống hiến trọng đại cho gia tộc, mới có thể đạt được pháp bảo Vương Trường Sinh tự tay luyện chế.

Vương Trường Sinh đánh một pháp quyết lên Thanh Liên Tạo Hóa Đỉnh, nắp đỉnh bay lên, trong đỉnh có một khối khoáng thạch hào quang màu vàng kim lấp lánh, toàn bộ khoáng thạch trong suốt lấp lánh, lơ lửng ở giữa không trung, trong đỉnh có một chút tạp chất màu xám trắng.

Vương Trường Sinh lấy ra khoáng thạch màu vàng, khối khoáng thạch này là hắn từ Táng Tiên hải vực khai thác ra, có chứa từ lực, hắn tính luyện nó vào bản mạng pháp bảo của Vương Thu Minh, nâng cao uy lực của bản mạng pháp bảo.

Đúng lúc này, một lá bùa truyền âm bay vào.

Vương Trường Sinh búng hai ngón tay, một đạo hào quang màu lam bắn ra, đánh lên lá bùa truyền âm, lá bùa truyền âm tự bốc cháy, tiếng Vương Mạnh Phần chợt vang lên: “Lão tổ tông, đám người Quý Quân đã trở lại, Thanh Sơn lão tổ tông chưa trở về, ngài ấy theo Lưu tiền bối của Thái Nhất tiên môn đi Thái Nhất tiên môn.”

Vương Trường Sinh đặt khoáng thạch lại Thanh Liên Tạo Hóa Đỉnh, lấy ra tấm đưa tin liên hệ Vương Mạnh Phần, phân phó: “Mạnh Phần, bảo đám người Quý Quân đến phòng nghị sự, lão phu có chuyện muốn hỏi bọn hắn.”

“Vâng, lão tổ tông.”

Vương Trường Sinh đi ra khỏi Thanh Liên các, Lân Quy chơi đùa ở trong hồ nước, nó đuổi theo một đám linh ngư, cũng chưa sử dụng pháp thuật, linh ngư chạy trốn khắp nơi. Chúng nó từng chịu thiệt, không dám công kích Lân Quy. Mộc yêu bò ở trên một cây đại thụ che trời.

Vương Trường Sinh dậm chân xuống mặt đất, hóa thành một dải cầu vồng màu lam xé gió chạy đi.

Không qua bao lâu, Vương Trường Sinh xuất hiện ở phòng nghị sự, Vương Quý Quân, Vương Anh Kiệt, Trần Húc Đông cùng Vương Mạnh Phần chờ đã lâu.

Nhìn thấy Vương Trường Sinh, bốn người bọn Vương Mạnh Phần vội vàng hành lễ.

“Nghi thức xã giao thì miễn, Quý Quân, ngươi nói với lão phu một chút về chuyến đi Bắc Cương.”

Vương Trường Sinh đặt mông ngồi xuống ở trên chủ tọa, phân phó Vương Quý Quân.

Vương Quý Quân vâng dạ, một năm một mười nói một lần tình huống của bọn họ ở Bắc Cương, nói đến lúc đại chiến với U Minh Chu, trong mắt Vương Quý Quân không tự chủ được lộ ra vài phần sợ hãi.

“May mà có ba vị tiền bối ra tay, lúc này mới tiêu diệt được con U Minh Chu cấp năm kia. Đúng rồi, lão tổ tông, đây là tinh hồn yêu thú cấp bốn Thanh Sơn lão tổ tông bảo chúng cháu mang về, còn có tơ nhện, chân nhện U Minh Chu biến dị các thứ.”

Vương Quý Quân lấy ra một chuỗi túi trữ vật màu xanh, hai tay đưa cho Vương Trường Sinh.

Một chuyến này không đi vô ích, đạt được một lượng lớn tài liệu luyện khí cùng tinh hồn hơn hai mươi con yêu thú cấp bốn, trả giá là báo hỏng tám con rối thú bậc ba cùng mấy chục tộc nhân Trúc Cơ kỳ.

Vương Trường Sinh tiếp nhận trữ vật châu, thần thức đảo qua, trong mắt hiện lên một chút kinh ngạc, những tài liệu luyện khí này cũng không ít, đủ luyện chế mười mấy bộ pháp bảo. Bọn họ có thể mang về nhiều tài liệu luyện khí như vậy, công lao Vương Thanh Sơn không thể không có, người khác cũng có công lao.

Vương Trường Sinh đưa trữ vật châu cho Vương Mạnh Phần, phân phó: “Mạnh Phần, dựa theo tộc quy, đổi mấy thứ này thành điểm cống hiến, chia ra ở trên người bọn họ, tộc nhân chết trận nhiều hơn chút, trong tộc phát thêm một ít trợ cấp cho thân tộc của bọn họ.”

“Vâng, lão tổ tông.”

Vương Mạnh Phần không cần nghĩ ngợi đáp ứng ngay. Hắn cần làm danh sách, sau đó lại gửi đồ đến phòng kho, tu sĩ Nguyên Anh có thể tùy ý sử dụng, tu sĩ Nguyên Anh trở xuống sử dụng phải dùng điểm cống hiến đổi.

Bạn cần đăng nhập để bình luận