Thanh Liên Chi Đỉnh

Chương 4438: Diệp Ngọc Hoàn

“Ha ha ha! Không ngờ lão phu còn có một ngày này.”

Đoàn Thông Thiên cười điên cuồng một phen, tu đạo hơn vạn năm, hắn nếm hết chua cay ngọt đắng, hôm nay rốt cuộc tiến vào Hợp Thể kỳ.

Hắn đã vượt qua đại thiên kiếp lần thứ tư. Từ xưa đến nay, không biết có bao nhiêu tu sĩ Luyện Hư chết ở đại thiên kiếp lần thứ năm, nếu không phải một lần này đại chiến, hắn đạt được không ít tài nguyên, nhắm chừng cần vượt qua đại thiên kiếp lần thứ năm, mới có khả năng tu luyện đến Luyện Hư đại viên mãn.

Đoàn Thông Thiên có thể tiến vào Hợp Thể kỳ, Vương Trường Sinh bỏ không ít sức, cho linh vật cùng bảo vật độ kiếp, nếu là dựa bản thân Đoàn Thông Thiên, hắn có thể đạt được linh vật Hợp Thể đã không tệ rồi, rất khó đạt được Cửu Quang Bình bảo vật độ kiếp như vậy.

Nhìn từ một điểm này, Thiên Hà Kiếm Tôn cơ duyên không nhỏ, lấy thân phận tán tu tiến vào Đại Thừa kỳ, nhắm chừng đạt được bảo vật độ kiếp cấp cao.

“Chúc mừng! Thân gia!”

Vương Trường Sinh bay tới, hướng Đoàn Thông Thiên chúc mừng.

“Ngươi mau đưa Cửu Quang Bình đi Trấn Hải cung đi! Nói không chừng Thanh Sơn dùng tới Cửu Quang Bình.”

Đoàn Thông Thiên thúc giục, thu lại pháp quyết, Cửu Quang Bình rơi vào trên tay hắn, hắn giao Cửu Quang Bình cho Vương Trường Sinh.

Mỗi một vị tu sĩ Luyện Hư trùng kích Hợp Thể kỳ, đưa tới lực lượng lôi điện cũng không giống nhau, nhỡ đâu Vương Thanh Sơn đưa tới cửu thiên thần lôi, dựa vào một món Đông Ất Thuẫn ngăn không được. Nhanh chóng đưa Cửu Quang Bình đến trong tay Vương Thanh Sơn, xác suất Vương Thanh Sơn vượt qua thất cửu lôi kiếp lớn hơn nữa.

Vương Trường Sinh gật gật đầu, nói: “Ngươi điều dưỡng cho tốt, tính toán thời gian, Đại Thừa đại điển của Trần sư thúc cũng sắp tổ chức rồi.”

Trấn Hải cung vốn định sau khi đại chiến kết thúc ngàn năm tổ chức lễ mừng Đại Thừa, không biết nguyên nhân gì kéo dài, nếu không Vương Trường Sinh đã sớm đi tham gia lễ mừng. Trần Nguyệt Dĩnh tổ chức lễ mừng Đại Thừa, Vương Trường Sinh không tiện vắng mặt.

“Ngươi mau xuất phát đi! Hy vọng Thanh Sơn còn chưa trùng kích Hợp Thể kỳ.”

Đoàn Thông Thiên thúc giục, nếu Vương Thanh Sơn thiếu Cửu Quang Bình chết ở dưới thất cửu lôi kiếp, hắn đời này phải sống ở trong áy náy. Vương Trường Sinh gật gật đầu, lấy ra pháp bàn đưa tin liên hệ Tôn Nguyệt Kiều, dặn dò vài câu, đi tới Thương Viên điện.

Hắn đi vào cửa một gian mật thất, mặt ngoài cửa có một chỗ lõm hình tròn, hắn lấy ra một lệnh bài hình tròn màu xanh, mặt trước lệnh bài có khắc một hình hoa sen. Vương Trường Sinh để lệnh bài màu xanh vào trong chỗ lõm, hình hoa sen mặt ngoài lệnh bài nhất thời tỏa sáng, cửa mở ra, một tòa truyền tống trận lớn hơn trăm trượng xuất hiện ở trước mặt. Hắn đến trên truyền tống trận, đánh vào một pháp quyết, một đạo linh quang lóa mắt phóng lên cao, bao phủ bóng người Vương Trường Sinh, truyền tống rời khỏi.



Phiêu Vân đảo, Càn Thổ điện.

Trần Nguyệt Dĩnh ngồi ở trên chủ tọa, Lý Viêm, Triệu Vân Tiêu đang báo cáo với Trần Nguyệt Dĩnh.

“Trần sư thúc, đại bộ phận khách khứa đều đã đến, Vương sư đệ, Uông sư muội còn chưa tới, Diệp gia cũng chưa tới.” Lý Viêm nói theo sự thật.

Bộ phận tộc nhân Diệp gia ở Huyền Linh đại lục, Trấn Hải cung cũng phát ra lời mời đối với Diệp gia, Diệp gia nói là muốn phái một vị tộc lão tới đây, tham gia lễ mừng của Trần Nguyệt Dĩnh, cân nhắc khoảng cách Huyền Linh đại lục đến Bắc Hàn Băng Nguyên, Trấn Hải cung lùi lại thời gian tổ chức lễ mừng Đại Thừa.

Lễ mừng sắp tổ chức, đại biểu của Diệp gia còn chưa tới.

Trần Nguyệt Dĩnh nhíu mày, Diệp gia là chân linh thế gia duy nhất của Huyền Dương giới, trước kia Nhân tộc xuất hiện tu sĩ Đại Thừa, nếu là tổ chức lễ mừng Đại Thừa, Diệp gia đều sẽ phái người tham gia.

Một lần này, Diệp gia thế mà lại không phái người tham gia lễ mừng Đại Thừa của Trần Nguyệt Dĩnh, điều này trái lại ra ngoài Trần Nguyệt Dĩnh dự kiến, Diệp Thông Thiên rõ ràng đã đáp ứng, sao lại nuốt lời rồi.

Trần Nguyệt Dĩnh cũng chưa đắc tội Diệp gia nha! Chẳng lẽ là Diệp Tuyền Cơ?

Trần Nguyệt Dĩnh lắc lắc đầu, nàng chưa bao giờ nói với người khác mình từng đụng tới Diệp Tuyền Cơ nha!

Đúng lúc này, Lý Viêm lấy ra một tấm pháp bàn màu vàng nhạt, đánh vào một pháp quyết, lộ vẻ mặt vui mừng: “Trần sư thúc, đại biểu Diệp gia tới rồi.”

Vừa dứt lời, một giọng nữ tử trong suốt dễ nghe vang lên: “Nghe nói Trần đạo hữu tiến vào Đại Thừa kỳ, thiếp thân Diệp Ngọc Hoàn đến xin một chén rượu.” Tu sĩ có thể xưng hô Trần Nguyệt Dĩnh là đạo hữu, tự nhiên là tu sĩ Đại Thừa.

Ba người Trần Nguyệt Dĩnh ngẩn ra, Diệp gia phái một vị tu sĩ Đại Thừa tới đây, cái thể diện này cũng quá lớn rồi nhỉ? Huyền Thanh Tử tổ chức lễ mừng Đại Thừa, Diệp gia chỉ phái vài vị tộc lão Hợp Thể kỳ tham gia, chỉ vậy mà thôi.

“Theo ta ra ngoài nghênh đón Diệp đạo hữu.”

Trần Nguyệt Dĩnh không dám chậm trễ, hóa thành một đạo độn quang màu vàng, bay ra ngoài.

Ngoài Phiêu Vân đảo, một con thú khổng lồ màu trắng đầu giao thân rùa nổi ở trên mặt biển, nước biển phụ cận đều kết băng.

Hơn trăm tu sĩ Diệp gia đứng ở trên mai rùa của giao quy, một thiếu phụ váy bạc ngũ quan như tranh đứng ở trước nhất, Diệp Thông Thiên đứng ở bên cạnh thiếu phụ váy bạc.

Thiếu phụ váy bạc dáng người thướt tha, da như mỡ đông, đầu để búi tóc phi tiên, đeo một cây phượng trâm màu bạc. Diệp Ngọc Hoàn, Đại Thừa sơ kỳ, tu sĩ lôi linh căn.

Bạn cần đăng nhập để bình luận