Thanh Liên Chi Đỉnh

Chương 1765: Cửa ải tâm ma (2)

Làm người từ ngoài đến, muốn ở Vương gia đạt được đãi ngộ tốt hơn, không gì hơn kết hôn với con cháu tinh anh của Vương gia.

Vương Quý Dục là đứa cháu nội Vương Thanh Kỳ coi trọng nhất, Thanh Liên tiên lữ cũng biết sự tồn tại của hắn, có rất nhiều nữ tu sĩ khác họ tư chất bình thường muốn gả cho Vương Quý Dục, đề cao thân phận địa vị của mình.

Phương Vũ Phỉ cùng Phương Vũ Nhược đều là tam linh căn, các nàng không biết kỹ nghệ gì, muốn tích góp được đủ điểm công đức đổi Trúc Cơ Đan, là chuyện rất khó.

Cha mẹ các nàng chết sớm, Phương Thiên Viễn là chú ruột của các nàng, vì tộc nhân Phương gia ngày sau phát triển, ở dưới sự khuyên bảo của Phương Thiên Viễn, các nàng nguyện ý gả cho Vương Quý Dục.

Ở dưới sự an bài của Phương Thiên Viễn, các nàng bắt đầu học tập luyện đan thuật, mỗi lần Vương Quý Dục đến Giảng Đạo đường truyền thụ luyện đan thuật, các nàng đều sẽ trình diện, mỗi lần đều sẽ đưa ra câu hỏi, lưu lại cho Vương Quý Dục ấn tượng chăm chỉ hiếu học.

Trải qua vài năm cố gắng, Vương Quý Dục cùng mấy người bọn Phương Thiên Viễn lui tới chặt chẽ.

Sắc mặt Vương Quý Dục đỏ bừng, Phương Vũ Phỉ cùng Phương Vũ Nhược không ngừng kính rượu cho hắn.

Vương Thanh Kỳ yêu cầu đối với hắn rất nghiêm khắc, hắn gần đây tu luyện có chút lơi lỏng, bị Vương Thanh Kỳ hung hăng răn dạy một đoạn, trong lòng hắn có chút không thoải mái, tìm đến Phương Thiên Viễn uống rượu, Phương Thiên Viễn lại gọi hai người cháu gái tới.

“Phương đạo hữu, ngươi cũng không cần quá khó chịu, Vương tiền bối cũng là tốt cho ngươi.”

Phương Thiên Viễn an ủi nói.

“Ta biết lão tổ tông là tốt với ta, nhưng lão nhân gia đối với ta quá nghiêm khắc, cũng may lão nhân gia bận luyện chế Phục Kim Đan, bằng không còn không biết phải răn dạy bao lâu đâu!”

Phương Vũ Phỉ có chút kinh ngạc nói: “Phục Kim Đan! Nghe nói là dùng Phục Kim Quả làm dược liệu chính luyện chế thành, có thể gia tăng hai thành tỷ lệ Kết Đan. Vương tiền bối nếu luyện chế ra Phục Kim Đan, khẳng định có phần của Vương đạo hữu nhỉ! Chờ Vương đạo hữu Kết Đan, chúng ta phải xưng hô Vương tiền bối rồi.”

“Đúng vậy! Không ngờ Vương tiền bối có thể luyện chế Phục Kim Đan, nghe nói có một số môn phái tu tiên cũng không thể luyện chế ra Phục Kim Đan đâu!”

“Hừ, Phục Kim Đan tính là cái gì, cho dù là Ngưng Anh Đan, lão tổ tông tương lai cũng có thể luyện chế ra.”

Vương Quý Dục ngạo nghễ nói, ánh mắt lộ ra một chút đắc ý.

Vương Thanh Kỳ là luyện đan sư bậc ba duy nhất của Vương gia, Vương Trường Sinh cùng Uông Như Yên cũng rất nể trọng Vương Thanh Kỳ, thân là cháu nội Vương Thanh Kỳ coi trọng nhất, địa vị Vương Quý Dục cũng nước lên thì thuyền cao.

Nghe xong lời này, Phương Thiên Viễn thầm giật mình, không lẽ Vương gia có Linh Anh Quả hay sao? Ngưng Anh Đan là lấy Linh Anh Quả làm dược liệu chính luyện chế thành, có thể gia tăng tỷ lệ Kết Anh.

Vương Quý Dục nói là tương lai, cái này nói rõ Vương gia có Linh Anh Quả hoặc là có cây Linh Anh Quả.

Phương Thiên Viễn không dám hỏi tiếp, nếu không phải Vương Quý Dục uống say rồi, chỉ sợ cũng sẽ không nói ra, hắn là người ngoài, biết quá nhiều không có lợi.

Phương Vũ Phỉ cùng Phương Vũ Nhược không ngừng kính rượu cho Vương Quý Dục, không qua bao lâu, Vương Quý Dục nằm sấp trên bàn, trong miệng nói mê: “Chờ ta Kết Đan, ta nhất định vượt qua lão tổ tông.”

Linh tửu bọn họ uống đều là rượu ngon trăm năm, Phương Thiên Viễn vì một ngày này chờ lâu lắm rồi.

“Vũ Phỉ, Vũ Nhược, các ngươi đỡ, dìu Vương đạo hữu đi vào nghỉ ngơi.”

Phương Thiên Viễn nháy mắt, Phương Vũ Phỉ cùng Phương Vũ Nhược nâng Vương Quý Dục dậy vào nhà.

Hắn hát tiểu khúc rời khỏi, để lại hai cháu gái hầu hạ Vương Quý Dục, gạo nấu thành cơm, không tới lượt Vương Quý Dục không nhận.

...

Đông Hoang, Thái Nhất tiên môn.

Sân vườn yên tĩnh nào đó, Vương Minh Nhân cùng Tây Môn Phượng đang chiêu đãi Từ Tử Hoa.

Vương Minh Nhân mấy năm trước đã trở lại, nhưng hắn có việc muốn thỉnh giáo Từ Tử Hoa, nếu không hắn đã sớm bế quan trùng kích Nguyên Anh kỳ.

“Ngươi vẫn là đi tới một bước này, Minh Nhân, ngươi là muốn bế quan trùng kích Nguyên Anh sao?”

Từ Tử Hoa ăn một miếng đồ ăn, thuận miệng hỏi.

“Đúng vậy, đệ tử muốn thỉnh giáo sư phụ một chút, có liên quan chuyện Kết Anh.”

Vương Minh Nhân cung kính nói, Từ Tử Hoa từng trải nhiều, lão có thể nói chuyện được với hơn phân nửa tu sĩ Nguyên Anh của Thái Nhất tiên môn, Vương Minh Nhân muốn thỉnh giáo một ít chuyện cần phải chú ý.

“Bọn con vài năm trước đã trở lại, vốn phu quân có thể bế quan trùng kích Nguyên Anh, nhưng chàng muốn chờ sư phụ ngài trở về, nói là muốn thỉnh giáo ngài một lần. Phu quân nói người tốt nhất đối với chàng trong tông chính là sư phụ.”

Tây Môn Phượng bưng bầu rượu, rót cho Từ Tử Hoa một ly linh tửu.

“Bình thường mà nói, tâm ma càng ít, Kết Anh trở ngại càng nhỏ, tâm ma tùy từng người mà quyết định. Đối với người trọng tình nghĩa mà nói, nếu là đạo lữ chết ở trên tay người khác, cái này sẽ trở thành tâm ma của hắn, đối với người coi trọng lễ nghĩa liêm sỉ mà nói, phương diện này nếu không đạt tiêu chuẩn, sẽ trở thành tâm ma. Tóm lại, ngươi càng để ý cái gì, nó càng có khả năng trở thành tâm ma của ngươi, có một số linh vật có thể suy yếu uy lực của tâm ma, ví dụ như Tam Nguyên Định Linh Hương của bản tông, nhưng mỗi người khác nhau, nếu là tâm ma quá nhiều, Tam Nguyên Định Linh Hương cũng vô dụng.”

Từ Tử Hoa uống một ngụm linh tửu, sắc mặt ngưng trọng, nói tiếp: “Ngươi biết tu vi của vi sư vì sao vẫn dừng lại ở Kết Đan kỳ hay không?”

Lúc Vương Minh Nhân nhập môn, Từ Tử Hoa đã là Kết Đan kỳ, Vương Minh Nhân cũng tu luyện đến Kết Đan tầng chín rồi, Từ Tử Hoa vẫn là Kết Đan kỳ.

Bạn cần đăng nhập để bình luận