Thanh Liên Chi Đỉnh

Chương 5753: Cao Thư Hào

Uông Như Yên lấy ra một tấm Truyền Tiên Kính màu lam, đánh vào một đạo pháp quyết, Truyền Tiên Kính chưa có phản ứng, xem ra Vương Vĩnh Thiên đang tu luyện.

Nàng biến đổi pháp quyết, rất nhanh, tiếng của Vương Xương Minh vang lên: “Lão tổ tông, có gì phân phó?”

“Ta chuẩn bị đi Kỳ gia tham gia Kim Tiên đại điển, ngươi điều động một ít tộc nhân theo ta qua đó, ngày mai xuất phát.”

Uông Như Yên phân phó.

“Vâng, lão tổ tông.”

Vương Xương Minh đáp ứng.

“Bảo Xuyên Minh cũng đi đi! Đây là cơ hội tốt mở rộng mạng lưới quan hệ, đối với công tác của hắn có trợ giúp nhất định.”

Uông Như Yên nhớ tới cái gì, dặn dò.

“Xuyên Minh lão tổ có nhiệm vụ quan trọng, cháu lúc trước liên hệ hắn, hắn nói không đi được.” Vương Xương Minh nói.

“Nhiệm vụ quan trọng? Vậy bỏ đi.”

Uông Như Yên cũng không miễn cưỡng, nhiệm vụ có thể khiến Vương Xuyên Minh tự mình ra tay, khẳng định rất quan trọng.

“Đúng rồi, bảo Thu Lâm đến Thanh Liên phong một chuyến.”

Uông Như Yên phân phó, nàng tính dẫn theo Vương Thu Lâm đi tiếp xúc thế gian thêm, thuận tiện mở rộng mạng lưới quan hệ, Vương Thanh Bách và Hạ Hầu Dao cũng đi cùng.

“Vâng, lão tổ tông.”

Vương Xương Minh đáp ứng.

Thu hồi Truyền Tiên Kính, Uông Như Yên đi ra ngoài, tới một tòa đình đá màu xanh ngồi xuống. Không qua bao lâu, Vương Thu Lâm liền tới đây.

“Cháu bái kiến tổ mẫu.”

Vương Thu Lâm cúi người hành lễ, vẻ mặt cung kính.

Uông Như Yên bảo hắn ngồi xuống, hỏi hắn tình huống tu luyện cùng cuộc sống hằng ngày, Vương Thu Lâm trả lời tình hình thực tế.

Trừ tu luyện, lúc rảnh rỗi, Vương Thu Lâm cũng sẽ bói toán cho khách khanh cung phụng gia nhập Vương gia, đều rất linh nghiệm.

“Ta nghe nói ngươi sẽ bói toán cho khách khanh cung phụng?”

Uông Như Yên vẻ mặt ôn hòa hỏi.

Vương Thu Lâm gật gật đầu, nói: “Học tập thuật bói toán, chung quy phải lấy để dùng, cũng có thể đề cao trình độ bói toán.”

“Vậy thì tốt, hy vọng ngươi tương lai có thể bói toán được cơ duyên lớn, khiến gia tộc chúng ta được lợi.”

Uông Như Yên lộ vẻ mặt khát khao.

Nếu là có dị bảo xuất thế, bói toán sư cấp cao có thể bói toán được, nhưng Vương Thu Lâm trước mắt chưa làm được.

“Nhất định có thể.”

Vẻ mặt Vương Thu Lâm đầy tự tin.

Nói chuyện phiếm chốc lát, Uông Như Yên bảo hắn trở về.

Sáng sớm hôm sau, Uông Như Yên dẫn theo hơn trăm tộc nhân bọn Vương Thu Lâm rời khỏi Thanh Liên đảo, chạy tới Kỳ gia.

Non nửa tháng sau, bọn họ xuất hiện ở một mảng hải vực xanh thẳm mênh mông vô bờ, tinh không vạn dặm, gió biển thổi từng cơn.

“Có người tới đây.”

Vương Thanh Linh mở miệng nói, nhìn về phía xa.

Một tiếng thú rống trầm thấp từ phía chân trời xa xa truyền đến, mười mấy đạo hào quang màu đỏ xuất hiện ở phía chân trời, hào quang màu đỏ nhanh chóng bay tới nơi này.

Không qua bao lâu, đám người Uông Như Yên thấy rõ chân dung của hào quang màu đỏ, đây là mười mấy con tuấn mã toàn thân màu đỏ, ngoài thân trải rộng lông bờm màu đỏ, trên đầu mọc một cái sừng, mũi phun khí nóng, vó ngựa bọc một ngọn lửa màu đỏ.

Trên lưng mỗi một con tuấn mã màu đỏ đều có một tu sĩ Kỳ gia, cầm đầu là một thanh niên áo vàng dáng người khôi ngô, Chân Tiên sơ kỳ.

Kỳ gia rất coi trọng Kim Tiên đại điển một lần này, phái hắn dẫn đội tuần tra, tiếp đãi khách khứa.

“Tại hạ Kỳ Nhất Hâm, Vương phu nhân, Hoành Phong lão tổ hôm qua mới nhắc tới các ngươi, không ngờ các ngươi nhanh như vậy đã tới.”

Thanh niên áo vàng ôm quyền nói, trên mặt tràn đầy nụ cười.

“Kỳ tiền bối Kim Tiên đại hỉ, chúng ta tự nhiên cần đến sớm một chút.”

Uông Như Yên giải thích.

Kỳ Nhất Hâm gật gật đầu, đang muốn nói cái gì, một tiếng thú rống vang tận mây xanh từ nơi xa truyền đến, tuấn mã dưới thân hắn có chút bất an.

Một đạo hào quang màu bạc xuất hiện ở phía chân trời xa xa, rất nhanh hướng về nơi này bay tới.

Không qua bao lâu, hào quang màu bạc dừng lại, hiện ra một chiếc xe thú vuông vắn màu bạc, một con Tam Thủ Giảo toàn thân màu bạc kéo xe thú, một đội tu sĩ Cửu Tiên tông đứng ở trong xe thú, cầm đầu là một thanh niên áo bào bạc dáng người gầy gò, đôi mắt sáng ngời có thần.

Cao Thư Hào, tộc huynh của Cao Thư Dao, xem khí tức của hắn, hiển nhiên là tu sĩ Kim Tiên.

“Vãn bối Uông Như Yên, bái kiến Cao tiền bối.”

Uông Như Yên vội vàng hành lễ.

Trước đó, nàng chỉ biết Cao Thư Hào là tu sĩ Chân Tiên, không ngờ hắn đã tiến vào Kim Tiên kỳ, Cửu Tiên tông cũng chưa tuyên dương với bên ngoài, cũng không biết là khiêm tốn thu mình, hay là có nguyên nhân khác.

Đám người Vương Thanh Linh vội vàng hành lễ, vẻ mặt cung kính.

Cao Thư Hào nhìn quét bọn họ một cái, liền không chú ý nữa.

“Cao tiền bối, mời vào trong, Đồng Quang lão tổ chờ đã lâu.”

Kỳ Nhất Hâm khách khí nói.

Cao Thư Hào gật gật đầu, khống chế xe thú, theo đám người Kỳ Nhất Hâm bay về phía trước, đám người Uông Như Yên theo ở phía sau.

Hư không phía trước nổi lên một đợt gợn sóng, một màn hào quang như ẩn như hiện hiện ra. Bọn họ sau khi xuyên qua màn hào quang, cảm giác trước mắt chợt mơ hồ, một hòn đảo thật lớn xuất hiện ở trước mặt bọn họ.

Từ trên cao nhìn xuống, ngoại hình hòn đảo giống một con cá sấu màu vàng, bởi vậy được gọi là Kim Ngạc đảo.

Diện tích Kim Ngạc đảo lớn hơn nhiều Thanh Liên đảo, trên đảo có tiên mạch bậc hai, thiên địa nguyên khí nồng đậm.

Bạn cần đăng nhập để bình luận