Thanh Liên Chi Đỉnh

Chương 5875: Thiên Sát Đoán Linh Tiên Kinh (2)

Năm người bọn Vương Thanh Sơn đi về phía dưới núi, tốc độ cũng không nhanh.

Tiếng sấm sét ầm ầm vang lên, phía chân trời xa xa xuất hiện một đám mây sét thật lớn, chớp lóe sấm rền, từng tia sét thô to cắt qua bầu trời, bổ xuống phía dưới

“Hỗn độn thú đang độ kiếp! Hẳn là đang trùng kích Kim Tiên kỳ.”

Vương Anh Kiệt nhíu mày nói.

Bất cứ sinh linh nào trùng kích Kim Tiên kỳ, đều phải độ kiếp, vượt qua lôi kiếp mới có thể tiến vào Kim Tiên.

“Đi đường vòng đi!”

Vương Thanh Sơn nói, trong Thiên Cơ thành còn sót lại không ít hỗn độn thú, tu sĩ Kim Tiên tuổi thọ dài đến một ngàn vạn năm, hỗn độn thú Kim Tiên kỳ có thể sống thời gian dài hơn nữa. Nếu cấm chế không có vấn đề, trong Thiên Cơ thành hẳn là sẽ không xuất hiện hỗn độn thú Thái Ất Kim Tiên kỳ.

Vương Anh Kiệt gật gật đầu, năm người nhanh chóng xuống núi, xuất hiện ở trên một con đường hoang vắng, mặt đất gồ ghề, mọc đầy cỏ dại, mấy thanh phi kiếm gãy rơi trên mặt đất, linh quang ảm đạm.

Bọn họ dọc theo con đường đi về phía trước, hai bên đường có không ít kiến trúc tàn phá, có thể nhìn thấy không ít bảng hiệu, xem tên bảng hiệu, nơi này tựa như là khu vực bán tiên dược.

Bọn họ đi vào một ít cửa hàng, chưa tìm được tiên dược tiên quả nào, nhắm chừng là bị hỗn độn thú ăn mất rồi.

“Ồ, tu sĩ Mộ Dung gia! Phía đông nam.”

Vương Anh Kiệt khẽ ồ một tiếng, nhíu mày.

Hắn mượn dùng Kim Lung Châu phát hiện ba tu sĩ, tu vi không rõ, nhìn từ trên hình ở quần áo bọn họ, hiển nhiên là tu sĩ Mộ Dung gia.

Mộ Dung gia chính là thế lực thực lực mạnh nhất của Thiên Thần hải vực, không có ‘một trong những’.

“Đi đường vòng đi! Đừng đụng tới bọn họ.”

Vương Thanh Sơn nói.

Vương Anh Kiệt gật gật đầu, bọn họ đi về phía một con đường khác, ngược hướng với chỗ tu sĩ Mộ Dung gia, tỷ lệ đụng tới rất thấp

Nửa ngày sau, bọn họ xuất hiện ở một quảng trường đá, trung ương quảng trường có một tòa tháp khổng lồ màu xanh, mặt ngoài tòa tháp khổng lồ bò đầy dây leo, phía trên lối vào treo một tấm bảng hiệu màu vàng, bên trên viết ba chữ to “Thiên Cơ Tháp”.

Cửa tháp mở rộng, cũng không biết có tu sĩ từng tới hay không.

“Ta vào xem.”

Vương Anh Kiệt thi triển cho mình một vòng bảo hộ, đi về phía Thiên Cơ Tháp.

Hắn đi vào Thiên Cơ Tháp, bốn người bọn Vương Thanh Sơn ở lại bên ngoài, lẳng lặng chờ đợi.

Hơn nửa khắc đồng hồ sau, Vương Anh Kiệt đi ra, trực tiếp lắc đầu.

Bị người ta nhanh chân đến trước rồi, nơi này giống như một cửa hàng, đồ bên trong đã sớm bị lấy đi, phủ kín tro bụi, rất lâu không có ai tiến vào rồi.

Vương Anh Kiệt nói.

“Đi nơi khác nhìn một chút, nếu có thể tìm được bản đồ bố cục Thiên Cơ thành thì tốt rồi.”

Vương Thanh Sơn nói.

Bọn họ không ở lại nơi đây nhiều hơn, rời khỏi quảng trường đá.

Dọc đường, bọn họ phát hiện không ít thi hài hình người, vòng tay trữ vật trên người đều bị lấy đi rồi, cũng phát hiện một ít thi hài hỗn độn thú.

Hai ngày sau, bọn họ đứng ở bên ngoài một thung lũng cỡ lớn ba mặt là núi, trong thung lũng không có một ngọn cỏ, có thể nhìn thấy hai bộ hài cốt thú thật lớn, phía dưới hài cốt thú có thể nhìn thấy hai viên tinh hạch năm màu.

Xương cốt hài cốt thú gãy không ít, chỗ mặt cắt trơn nhẵn vô cùng, tựa như là bị vật sắc bén tạo thành.

Vương Anh Kiệt lấy ra một con rối hình người Chân Tiên kỳ, khống chế nó đi về phía trong thung lũng.

Con rối hình người mới vừa đi vào trong thung lũng, một tràng tiếng kiếm rít chói tai vang lên, một mảng lớn kiếm khí sắc bén bỗng dưng hiện lên, lục tục đánh lên trên thân con rối hình người, truyền ra một chuỗi tiếng kim loại giao kích trầm đục.

Con rối hình người sải bước đi về phía trước, tốc độ cũng không nhanh.

Đến trong thung lũng, có thể nhìn thấy một cửa hang lớn khoảng một trượng, một màn hào quang chín màu ngăn cản đường đi của nó, bên ngoài màn hào quang chín màu có thể nhìn thấy lượng lớn hình phi kiếm. Màn hào quang chín màu nở rộ linh quang, một đạo kiếm quang chín màu to lớn vô cùng bao trùm ra, bổ lên trên thân con rối hình người, chém nó thành hai nửa.

Vương Thanh Sơn nhíu mày, nói ra: “Xem tới đây là động phủ của tu sĩ Kim Tiên, con rối thú Chân Tiên kỳ cũng không ngăn được.”

“Ta tới thử một chút đi!”

Vương Anh Kiệt nói.

Ngoài thân hắn sáng lên linh quang năm màu chói mắt, một bộ chiến giáp năm màu dày đặc hiện ra trên không, bảo vệ toàn thân.

Vương Anh Kiệt đi về phía trong thung lũng, lượng lớn kiếm khí bao trùm ra, chém về phía Vương Anh Kiệt.

Vương Anh Kiệt lấy ra một cái ô nhỏ năm màu, buông xuống một màn hào quang năm màu dày đặc, bao phủ thân thể của hắn.

Kiếm khí dày đặc lần lượt đánh lên màn hào quang năm màu, truyền ra một tràng tiếng vang trầm đục, màn hào quang năm màu lõm xuống.

Vương Anh Kiệt đến bên trong thung lũng, màn hào quang chín màu lần nữa sáng rõ, một đạo kiếm quang chín màu to lớn bao trùm ra, chuẩn xác chém lên màn hào quang năm màu.

Một tiếng vang trầm cất lên, màn hào quang năm màu vỡ vụn, kiếm quang chín màu đánh lên chiến giáp năm màu, chiến giáp năm màu theo thanh âm phát ra mà vỡ vụn.

Kiếm quang chín màu đánh lên trên thân Vương Anh Kiệt, truyền ra một tiếng vang trầm, ngoài thân Vương Anh Kiệt có thêm một vết máu mờ nhạt.

Bạn cần đăng nhập để bình luận