Thanh Liên Chi Đỉnh

Chương 4349: Chiếm trước địa bàn cùng tài nguyên (1)

“Gia chủ, ta tên Vương Mộng, không không đúng, ta tên Vương Như Mộng.”

Một bé gái váy lam có chút gầy vẻ mặt hơi khẩn trương.

Có linh căn mới có chữ bối phận, trước khi kiểm tra đo lường linh căn, không có chữ bối phận.

“Như Ý ra mắt gia chủ.”

Một bé gái váy đỏ hồng hào xinh xắn nhún người thi lễ, tự nhiên thong dong, hình thành đối lập rõ ràng với Vương Như Mộng.

Vương Mô Sơn hỏi tình huống các nàng, Vương Như Mộng và Vương Như Ý trả lời chi tiết.

Truy căn nguyên, Vương Như Ý là hậu nhân của Vương Thanh Phong, thiên linh căn hỏa thuộc tính. Vương Như Mộng là hậu nhân của Vương Công Hổ, thiên linh căn thủy thuộc tính.

Cha mẹ Vương Như Ý là tu sĩ Hóa Thần, mấy đứa con trước tư chất đều bình thường, bọn họ dùng thiện công đổi một viên Cửu Long Đan, dùng Cửu Long Đan sinh hoạt vợ chồng, sinh ra Vương Như Ý.

Cha mẹ Vương Như Mộng đều là tu sĩ Trúc Cơ, vẫn chưa dùng Cửu Long Đan, trên Vương Như Mộng có hơn năm mươi vị huynh đệ tỷ muội, cha nàng khá phong lưu, cưới hơn hai mươi vị thê thiếp, mẫu thân Vương Như Mộng là tu sĩ Luyện Khí, không được coi trọng, Vương Như Mộng thân mang thiên linh căn hoàn toàn là vận khí.

Xuất thân khác nhau, các nàng đối mặt Vương Mô Sơn phản ứng cũng khác nhau.

Vương Như Ý và Vương Thanh Phong cách mấy chục thế hệ, Vương Như Mộng và Vương Công Hổ cũng là cách mấy chục thế hệ.

Cách nhau mấy chục thế hệ, ở giữa có tu sĩ Luyện Hư, chỉ là bọn họ quá nhiều hậu nhân, chiếu cố không nổi, trừ phi tương đối xuất sắc, nếu không bọn họ sẽ không chú ý quá nhiều.

Vương gia có hơn mười vạn người tu tiên, mỗi ngày đều có tộc nhân chết đi, cũng có tộc nhân mới sinh ra.

Phát triển đến bây giờ, chữ bối phận ban đầu đã không đủ dùng, lại có chữ bối phận mới, phân biệt là Phú Dương Vạn Quảng Như, Tiến Tu Tích Gia Sĩ, Hằng Ngọc Đoan Phương Phẩm, Toàn Đôn Trật Tự Luân, Cát Tụ Hợp Hoài Trân, Thụy Triệu Đồng Chi Mậu, Xương Long Phục Chỉ Trăn.

“Không tệ, an trí bọn họ thích đáng, phái tộc lão kinh nghiệm phong phú đích thân dạy bọn họ tu luyện.”

Vương Mô Sơn phân phó. Vương gia có một môn công pháp thủy thuộc tính thần thông đặc biệt mạnh, tốc độ tu luyện khá chậm, ưu điểm là không có bình cảnh.

Vừa lúc để Vương Như Mộng tu luyện một môn công pháp này, lấy tư chất thiên linh căn của nàng, nghĩ hẳn tốc độ tu luyện sẽ không quá chậm.

Các nàng có thiên linh căn, cha mẹ huynh đệ tỷ muội đều có thể được lợi.

“Vâng, gia chủ.”

Thanh niên áo vàng lập tức đáp ứng.

Vương Mô Sơn dặn dò vài câu, hóa thành một đạo độn quang rời khỏi.

Một lát sau, hắn đáp ở cửa một tòa trang viên diện tích cực lớn, phát ra một lá bùa truyền âm.

Không qua bao lâu, cửa chính trang viên mở ra, một thanh niên áo vàng mày kiếm mắt sáng cùng một thiếu phụ váy bạc dáng người yểu điệu đi ra.

Thanh niên áo vàng tên Vương Dương Thắng, thiếu phụ váy bạc tên Lưu Ngọc Sương, bọn họ là thanh mai trúc mã, Lưu Ngọc Sương tiến vào Kết Đan kỳ gả cho Vương Dương Thắng, bọn họ trước mắt đều là Hóa Thần sơ kỳ.

Bọn họ tu luyện là công pháp trấn cung của Nhật Nguyệt cung《 Nhật Nguyệt Chuyển Linh Kinh 》, đây là một bộ công pháp hợp kích, lịch sử truyền thừa so với công pháp hợp kích của Trấn Hải cung còn lâu đời hơn.

《 Nhật Nguyệt Chuyển Linh Kinh 》 mang theo nhiều môn bí thuật, phối hợp càng thêm lợi hại.

Lúc ở hạ giới, Nhật Nguyệt Song Thánh thi triển bí thuật, tăng tu vi từ Nguyên Anh kỳ lên tới Hóa Thần kỳ, đánh bị thương nặng một vị tu sĩ Hóa Thần.

Vương Trường Sinh hạ giới thành lập Phi Linh đại trận, cũng kiếm được bộ công pháp này vào tay.

Kẻ kế nhiệm Nhật Nguyệt cung vì phi thăng, cũng giao ra bộ công pháp này, cho tu sĩ Vương gia tu luyện.

Tu sĩ Nhật Nguyệt cung sau khi phi thăng Huyền Dương giới, gia nhập Trấn Hải cung, sửa tu công pháp.

Công pháp Nhật Nguyệt cung chỉ có thể tu luyện đến Hóa Thần kỳ, muốn thôi diễn công pháp, đây là một công trình tốn thời gian rất dài, lấy ngàn năm làm đơn vị, nếu vận khí không tốt, đầu tư lượng lớn nhân lực vật lực, hao phí vạn năm, cũng không nhất định có thể thôi diễn đến Hợp Thể kỳ. Vương gia vẫn là tổ chức nhân thủ, tu luyện công pháp thôi diễn, từ trong đó phát hiện chỗ thiếu sót, tiếp tục cải tiến.

Bộ công pháp hợp kích kia của Trấn Hải cung cũng trải qua nhiều lần cải tiến, nhiều thế hệ tu sĩ gian khổ trả giá, lúc này mới chậm rãi hoàn thiện, cũng chỉ thôi diễn đến Hợp Thể kỳ.

Bình thường mà nói, người tu tiên thôi diễn công pháp phải có công pháp tham khảo. Một tu sĩ Hợp Thể thôi diễn một môn công pháp thủy thuộc tính, muốn thôi diễn đến Đại Thừa kỳ cực kỳ khó khăn, nói không chừng công pháp thôi diễn ra có vấn đề, sau khi tu luyện sẽ tẩu hỏa nhập ma. Có một số tu sĩ giỏi về thôi diễn công pháp, nhưng loại tu sĩ này trong ức vạn không được một, đại bộ phận thế lực đều là dựa vào nhiều thế hệ cố gắng cùng trả giá, mới có một môn công pháp hoàn thiện.

Vương gia vẫn luôn làm chuyện như vậy, Vương Xuyên Lân chỉ là một trong số đó, còn có tộc nhân khác đang làm.

Vương gia đã thôi diễn《 Nhật Nguyệt Chuyển Linh Kinh 》đến Luyện Hư kỳ sơ kỳ, phái mấy đôi vợ chồng tu luyện, Vương Dương Thắng cùng Lưu Ngọc Sương chỉ là một trong số đó.

“Gia chủ, ngài đã tới.”

Vương Dương Thắng vẻ mặt cung kính.

Bạn cần đăng nhập để bình luận