Thanh Liên Chi Đỉnh

Chương 3897: Luyện Hư đại viên mãn

Liễu Hồng Tuyết đáp ứng. Nàng đã quen, Vương Anh Kiệt thường xuyên bế quan tu luyện, là tu luyện cuồng nhân không hơn không kém.

Vương Anh Kiệt dặn dò vài câu, đi vào một gian mật thất.

Hắn ngồi xếp bằng ở trên một tấm bồ đoàn màu xanh, vận công tu luyện.

Vô số linh quang năm màu chợt hiện ra, hóa thành một hư ảnh hình người khổng lồ hóa, lơ lửng ở đỉnh đầu của hắn.



Thanh Ly hải vực, quần đảo Kim Tước.

Phường thị Kim Tước, cửa gian mật thất nào đó đột nhiên mở ra, Vương Trường Sinh đi ra, trên mặt tràn đầy nụ cười.

Khí tức của hắn đã mạnh hơn không ít, rõ ràng là Luyện Hư đại viên mãn.

Có linh thủy bậc sáu phụ trợ, lại thêm chân linh bổn nguyên cải thiện thể chất, Vương Trường Sinh thuận lợi tiến vào Luyện Hư đại viên mãn. Nếu không có chân linh bổn nguyên, hắn muốn đi đến một bước này, còn cần mấy ngàn năm.

Vương Trường Sinh đã hơn bảy ngàn tuổi, đổi làm linh thể giả, có đủ tài nguyên, đã sớm tiến vào Hợp Thể kỳ.

Cũng may mà có chân linh bổn nguyên, nếu không Vương Trường Sinh nhiều lắm Luyện Hư hậu kỳ.

Đại thiên kiếp lần thứ hai của hắn sắp tới, hắn cần rời khỏi phường thị, tìm một chỗ độ đại thiên kiếp.

Độ xong đại thiên kiếp, hắn tính quay về Huyền Linh đại lục, trùng kích Hợp Thể kỳ.

Vương Trường Sinh phát ra một lá bùa truyền âm cho Uông Như Yên, không qua bao lâu, Uông Như Yên liền từ trong mật thất đi ra, nàng đã tiến vào Luyện Hư hậu kỳ.

Nàng từ Luyện Hư trung kỳ tiến vào Luyện Hư hậu kỳ tốn hơn hai ngàn năm, nếu là không có chân linh bổn nguyên, nàng muốn đi đến một bước này, ít nhất cần ba ngàn năm, thậm chí thời gian dài hơn nữa. Đây cũng là lý do vì sao, đại đa số tu sĩ Luyện Hư đều phải vượt qua năm lần đại thiên kiếp, mới có khả năng tiến vào Hợp Thể kỳ, tự nhiên là tốc độ tu luyện quá chậm.

“Phu nhân tiến vào hậu kỳ, quá tốt rồi. Chờ ta độ xong đại thiên kiếp, chúng ta liền ngồi Khóa Linh bảo thuyền, quay về Huyền Linh đại lục.”

Vương Trường Sinh vui vẻ vô cùng, hưng phấn nói.

Hắn lấy ra tấm đưa tin, liên hệ Vương Hướng Vinh: “Mấy năm nay, tu tiên giới có việc gì lớn không?”

“Mấy trăm năm trước, mấy phường thị của quần đảo Kim Phong từng truy nã chúng ta, nghe nói là Kim Hồng Chân Nhân tuyên bố lệnh treo thưởng, có bức họa của ta, bức họa của các ngươi là giả.”

Vương Hướng Vinh báo lại chi tiết.

Vương Trường Sinh và Uông Như Yên nhíu mày, may mà bọn họ cẩn thận, lợi dụng Thiên Huyễn Châu thay đổi dung mạo.

Vương Hướng Vinh ngay từ đầu cũng không ngờ sẽ theo người ta tầm bảo, vẫn luôn dùng diện mạo thật xuất hiện, không ngờ xảy ra loại chuyện này.

“Kim Hồng Chân Nhân? Điều tra rõ lai lịch của hắn chưa?”

Vương Trường Sinh nhíu mày hỏi. Nếu hắn không đoán sai, tu sĩ Hợp Thể mưu đồ hẳn là Chấn Hồn La bảo vật này.

Bảo vật thần hồn công kích quá ít gặp, chủ yếu là tài liệu khó tìm, loại bảo vật này lợi dụng Huyền Hồn Thần Tinh làm tài liệu chính luyện chế thành, Âm Minh Chi Địa mới có khả năng xuất hiện loại tài liệu này.

Thiên Ma động thiên cũng từng xuất hiện loại tài liệu này, Vạn Bảo Thần Quân luyện chế thành một món trọng bảo Trảm Hồn Nhận, bằng vào bảo vật này tạo dựng uy danh hiển hách, nhưng Vạn Bảo Thần Quân đã sớm tọa hóa, bảo vật hắn luyện chế trái lại lưu lại vài món.

“Người này xuất thân Thất Hà môn, Thất Hà môn là một môn phái cỡ trung, nghe nói có ba vị tu sĩ Hợp Thể. Quần đảo Kim Phong là phạm vi thế lực của Thất Hà môn, quần đảo Kim Tước cũng từng xuất hiện đệ tử Thất Hà môn, hẳn là chưa phát hiện ta.”

Vương Hướng Vinh báo cáo chi tiết.

“Ngươi cẩn thận một chút, ở lại chỗ ở, chờ ta xử lý xong công việc trong tay, lại trở về tìm ngươi.”

Vương Trường Sinh dặn dò vài câu, đi ra ngoài.

Hắn phát ra một lá bùa truyền âm cho Vương Kiêu, không qua bao lâu, Vương Kiêu đi ra khỏi mật thất, hắn vẫn là Luyện Hư sơ kỳ, dù sao không có thứ kiểu như chân linh bổn nguyên phụ trợ, tốc độ tu luyện vẫn là tương đối chậm.

Vương Trường Sinh thu Vương Kiêu vào vòng tay linh thú, cùng Uông Như Yên rời khỏi chỗ ở.

Bọn họ đi dạo ở trong phường thị vài vòng, chưa phát hiện cái gì khác thường, quả thật đụng phải một ít đệ tử Thất Hà môn.

Ra khỏi phường thị, Vương Trường Sinh cùng Uông Như Yên hóa thành hai đạo độn quang xé gió mà đi.

Hơn một tháng sau, Vương Trường Sinh và Uông Như Yên xuất hiện ở trên không một hòn đảo phạm vi trăm dặm, hòn đảo địa thế bằng phẳng, thảm thực vật thưa thớt.

Uông Như Yên lấy ra cờ trận trận bàn, bắt đầu bày trận.

Bố trí xong trận pháp, nàng đánh vào trận bàn mấy pháp quyết.

Một làn sương mù màu trắng dâng lên, bao phủ hơn phân nửa hòn đảo.

Vương Trường Sinh và Uông Như Yên bay vào trong biển sương mù, biến mất không thấy nữa.

Một lát sau, một trận cuồng phong thổi tới, sương mù màu trắng tan đi, Vương Trường Sinh và Uông Như Yên biến mất không thấy nữa.

...

Quần đảo Kim Phong, Thất Hà môn.

Đảo Thất Hà, tổng đàn Thất Hà môn.

Một tòa mật thất, Kim Hồng Chân Nhân ngồi xếp bằng ở trên một bồ đoàn màu vàng, cầm trên tay một tấm đưa tin màu vàng, nhíu mày.

“Sư phụ, chúng ta phái ra lượng lớn nhân thủ, đều chưa tìm được bọn họ, nhắm chừng bọn họ là đã lợi dụng bảo vật thay đổi dung mạo.”

Lợi dụng bảo vật thay đổi dung mạo, trừ phi nắm giữ đồng thuật hoặc dị bảo đặc thù, nếu không không phát hiện được.

Bạn cần đăng nhập để bình luận