Thanh Liên Chi Đỉnh

Chương 3358: Quay về Huyền Dương giới (2)

Vừa mới trở lại Huyền Dương giới, Vương Trường Sinh có rất nhiều chuyện cần làm.

Hắn thu hồi đồ vật trên mặt đất, đi ra ngoài.

Mới vừa đi ra khỏi chỗ ở, hắn liền thấy được Uông Như Yên đang ngồi ở trong đình đá xem xét nhạc phổ.

“Phu quân, chàng đã trở lại, xem vẻ mặt chàng, hẳn là thu hoạch không ít.”

Uông Như Yên buông nhạc phổ xuống, cười nói.

Vương Trường Sinh gật gật đầu, nói đơn giản một lần tình huống của hắn ở hạ giới.

“Lôi Bằng linh vũ, Dẫn Lôi Châu, Minh Hà Chi Thủy, mấy thứ này giá trị không thể đo lường.”

Uông Như Yên hưng phấn nói.

Vương Trường Sinh gật gật đầu, nói: “Thu hoạch lớn nhất là bộ hài cốt yêu thú kia.”

Vương Trường Sinh rời khỏi Thanh Liên phong, tới lối vào một hẻm núi hẹp dài, trong hẻm núi tràn ngập lượng lớn sương mù màu lam, hắn lấy ra một cái lệnh bài màu lam, vung nhẹ lên một cái, một đạo hào quang màu lam bay ra, nhập vào trong hẻm núi không thấy nữa.

Ngay sau đó, sương mù kịch liệt quay cuồng, Vương Trường Sinh đi vào.

Không qua bao lâu, phía trước rộng mở sáng sủa, hắn xuất hiện ở bên trong một thung lũng thật lớn.

Vương Trường Sinh lấy ra một vầng sáng màu lam, há mồm phun ra một luồng ánh sáng màu lam, đánh lên vầng sáng màu lam, vầng sáng màu lam chợt bừng sáng, hóa thành một cái xác yêu thú lớn vô cùng, ngoài thân tràn ngập các loại hồ quang.

Đây là thi hài yêu thú nọ bồi dưỡng ra Dẫn Lôi Châu, Vương Trường Sinh cảm thấy ít nhất là thi hài yêu thú bậc bảy, thậm chí cao hơn.

Thể tích yêu thú bậc năm còn chưa đến một phần trăm của khối thi hài này, có lẽ là cổ thú đặc thù nào đó, về sau có lẽ sẽ biết.

Vương Trường Sinh tính trước giữ lại khối thi hài này, lấy trình độ luyện khí của hắn bây giờ, lấy khối thi hài trước mắt này luyện khí là phí phạm.

Uông Như Yên đi đến, trịnh trọng nói: “Phu quân, Tôn Thiên Hổ đến thăm, hắn đã tiến vào Luyện Hư kỳ.”

Vương Trường Sinh cũng không cảm thấy kỳ quái, Tôn Thiên Hổ tiến vào Luyện Hư kỳ là chuyện rất bình thường.

Thân là vị tu sĩ đầu tiên tu luyện đến Hóa Thần hậu kỳ của Đông Ly giới vạn năm qua, Tôn Thiên Hổ tự nhiên có chỗ hơn người.

Vương Trường Sinh là không ngờ, Tôn Thiên Hổ sẽ chủ động tìm tới cửa.

“Hắn hiện ở nơi nào?”

Vương Trường Sinh mở miệng hỏi.

“Thanh Thành đã mời hắn đến sảnh đón khách.”

Uông Như Yên nói chi tiết.

“Đi, chúng ta đi qua gặp một lần vị lão bằng hữu này.”

Vương Trường Sinh vung tay áo, cùng Uông Như Yên rời khỏi thung lũng.

Sảnh đón khách, Tôn Thiên Hổ ngồi ở trên ghế, vẻ mặt tự nhiên, Vương Thanh Thành đứng ở một bên, vẻ mặt cung kính.

Tôn Thiên Hổ sau khi tiến vào Luyện Hư kỳ, bế quan mấy trăm năm, lúc này mới xuất quan.

Hắn hỏi thăm đồng môn tin tức Thanh Liên tiên lữ, biết được Vương Trường Sinh giết ba con yêu thú bậc sáu, có chút danh tiếng ở một vùng hải vực này.

Dù sao cũng là quen biết một hồi, Tôn Thiên Hổ cảm thấy cần tới bái phỏng một lần, ôn chuyện cũ, liên lạc cảm tình một phen.

Bọn họ đều xuất thân Đông Ly giới, không có tử thù, nên liên lạc nhiều hơn, tăng tiến cảm tình.

Vương Trường Sinh cùng Uông Như Yên bay vào, trên mặt bọn họ tràn đầy nụ cười.

“Tôn đạo hữu, đã lâu không gặp, chúc mừng nha!”

Vương Trường Sinh thanh âm sang sảng.

Nếu biết Tôn Thiên Hổ ở Huyền Dương giới, hắn đã thông báo Công Tôn Ưởng, để thầy trò bọn họ gặp nhau một lần.

“Cùng vui, Vương đạo hữu, nghe nói ngươi một mình giết ba con yêu thú bậc sáu, ta ở Vạn Linh môn cũng đã nghe nói sự tích của ngươi.”

Tôn Thiên Hổ khen.

“Tôn đạo hữu quá khen rồi, không phải là một mình ta tiêu diệt, ta cùng phu nhân liên thủ hợp tác, tốn sức rất lớn, mới tiêu diệt yêu thú bậc sáu.”

Vương Trường Sinh khiêm tốn nói, hắn nói là sự thật.

Hắn chuyển đề tài, nói: “Tôn đạo hữu bây giờ ở Vạn Linh môn?”

Tôn Thiên Hổ gật gật đầu, tự hào nói: “Không sai, phó môn chủ Vạn Linh môn chính là gia sư.”

Vẻ mặt Vương Trường Sinh cùng Uông Như Yên có chút cổ quái, phó môn chủ Vạn Linh môn là Tô Vân Đào, Tôn Thiên Hổ thế mà lại bái ở môn hạ Tô Vân Đào, bọn họ lúc trước còn từng giao thủ với phân thân của Tô Vân Đào.

“Tôn đạo hữu, ngươi sao không nghĩ cách đưa Công Tôn đạo hữu lên Huyền Dương giới? Để hắn ở lại hạ giới không tốt nhỉ!”

Vương Trường Sinh nghi hoặc nói.

Tôn Thiên Hổ hơi sửng sốt, hắn sau khi bái ở môn hạ Tô Vân Đào, từng đề cập chuyện Công Tôn Ưởng.

Huyền Thanh phái sẽ không dễ dàng cho mượn Phá Giới Bàn, Vạn Linh môn chỉ có thể dựa vào bản thân, hai vị tu sĩ Luyện Hư mượn dùng Hóa Giới Thạch, tính thi triển phân hồn hạ giới, tiếc nuối là đều thất bại.

Kiếm được một viên Hóa Giới Thạch cũng không dễ dàng, Vạn Linh môn chỉ có thể từ bỏ, để Công Tôn Ưởng dựa vào lực lượng của mình phi thăng Huyền Dương giới, dù sao Tôn Thiên Hổ đã thành công, nghĩ hẳn Công Tôn Ưởng cũng có thể thành công phi thăng Huyền Dương giới.

Vương Trường Sinh làm sao biết Công Tôn Ưởng còn ở hạ giới? Chẳng lẽ là đoán? Hay là nói Vương Trường Sinh đã hạ giới?

“Vương đạo hữu, ngươi từng trở về Đông Ly giới?”

Tôn Thiên Hổ vẻ mặt đọng lại, thanh âm trở nên trầm trọng.

Vương Trường Sinh gật gật đầu, nói: “Trước đó không lâu vừa trở về, ta đã thành lập trận pháp đưa tin, có thể liên hệ với tộc nhân hạ giới. Ta hao phí lượng lớn tinh lực, xây dựng một tòa Phi Linh đại trận, tu sĩ Hóa Thần trung kỳ có thể phi thăng Huyền Dương giới, Thanh Bạch đã lên rồi. Ta từng đề cập bảo Công Tôn đạo hữu sử dụng Phi Linh đại trận, hắn uyển chuyển từ chối, nhắm chừng là thấy biện pháp của ngươi khả thi đi! Ta nhớ rõ tuổi thọ của hắn không nhiều nữa, tiếp tục ở lại hạ giới, chỉ sợ sẽ tọa hóa.”

Bạn cần đăng nhập để bình luận