Thanh Liên Chi Đỉnh

Chương 2517: Yêu thú bậc năm và tụ linh thạch

Hắn có vẻ xem trọng Vương Anh Kiệt, luận tư chất, thân phận bối cảnh, tu luyện công pháp và pháp bảo, Vương Anh Kiệt đều là thượng giai.

Gia tộc vẫn đề cao sự công bằng, nhưng mà không có công bình tuyệt đối. Trong cuộc thi lần này, Vương Quý Quân có linh bảo không tham gia, Vương Trường Kiệt có hy vọng rất lớn trở thành đệ nhất danh.

...

Hồng Nguyệt hải vực, thiên phẩm bí cảnh.

Một ngọn núi bị mây trăng che phủ, đỉnh núi có một tòa cung điện nguy nga lộng lẫy.

Vương Hâm đứng ở trên cành của một gốc cây đại thụ che trời, Nhìn xa xa về phía cung điện.

Hắn tiến vào thiên phẩm bí cảnh đã mấy tháng, ghi lại tình hình bí cảnh, ngắt lấy được không ít linh dược nhiều năm. Nhưng một gốc linh dược hơn ba ngàn năm cũng không có. số lượng yêu thú cấp bốn cũng không nhiều, từ điểm này thấy, quả thật rất kỳ quái.

Hắn hoài nghi nơi này xuất hiện yêu thú bậc năm. Chỗ bí cảnh này vạn năm không có duy trì, cấp bậc yêu thú không giới hạn. Nếu không, sẽ không có khả năng có linh dược đã hơn ba ngàn năm.

Oành đùng đùng!

Một tiếng gầm rú đinh tai nhức óc chợt vang lên, xa xa ánh lửa tận trời.

Vương Hâm có thể cảm ứng được, một cỗ linh áp mạnh mẽ xuất hiện ở trong phạm vi hắn cảm ứng.

Hắn hóa thành một đạo độn quang màu vàng, bay đến nơi có ánh lửa.

Hắn chưa bay được xa thì một viên cầu màu vàng hình thể thật lớn xuất hiện ở trong tầm mắt hắn. Tốc độ viên cầu màu vàng rất nhanh, nơi đi qua, một gốc cây đại thụ che trời bị viên cầu màu vàng đánh ngã, bụi đất bay lên.

Ở mặt sau viên cầu màu vàng, còn có bụi gai màu xanh dày đặc, chúng nó tựa như đụng phải thứ gì đó đáng sợ.

Một cổ thần thức kinh khủng xẹt qua Vương Hâm. Hắn bị dọa giật mình đáp xuống đất.

Viên cầu màu vàng hóa thành Song đồng thử, bên ngoài thân nó vết thương đầy máu, trên người truyền ra mùi cháy khét, hơn phân nửa da lông đều bị thiêu hủy.

Bên ngoài thân mộc yêu cháy đen một mảng, bị thương không nhẹ.

Đúng lúc này, sắc trời chợt ám xuống dưới, một đoàn hỏa vân màu đỏ lớn mấy chục trượng xuất hiện ở trời cao, tản khí nóng kinh người.

Sau khi hỏa vân màu đỏ kịch liệt quay cuồng, một viên hỏa cầu lớn bằng căn phòng rơi ra, tạp về phía Vương Hâm.

Bên ngoài thân Vương Hâm ánh sáng vàng đại phóng. Một con giao long nhỏ xíu xuất hiện ở bên ngoài thân chạy không ngừng. Một đạo tiếng rồng ngâm đinh tai nhức óc vang lên, một con giao long nhỏ xíu từ bên ngoài thân hắn bay ra. Một cái mơ hồ sau, hóa thành một con giao long màu vàng dài hơn trăm trượng, nhằm về phía hỏa cầu lớn.

Một viên hỏa cầu lớn dừng ở trên người giao long màu vàng, truyền ra từng đợt nổ đùng thanh. Lửa cháy cuồn cuộn bao phủ giao long màu vàng, nhưng không thể đả thương Vương Hâm.

Rống!

Một đạo phẫn nộ thú tiếng hô chợt vang lên, một cái núi nhỏ đại cự thú bay đến trời cao.

Cự thú đầu giống với đầu hổ, trên đầu chỉ có một con mắt, trên đầu còn có một cái sừng màu đỏ, trên lưng còn có một đôi cánh màu đỏ thật lớn, với ba cái đuôi dài và dày. Bên ngoài thân có một chút hoa văn màu đỏ, đây là một con hạ phẩm yêu thú bậc năm.

"Nhiều năm như vậy, rốt cuộc cũng có người vào được."

Cự thú miệng phun nhân ngôn, giọng điệu lạnh lùng.

Vương Hâm quay đầu nhìn thoáng qua, chau mày. Con thú vừa thấy này chính là tạp giao yêu thú. Hổ thì không phải hổ, giống như là thử liệt thú trong truyền thuyết, yêu thú có nhiều đuôi rất hiếm thấy.

Thử liệt thú là một loại hung thú, yêu thú trước mặt hiển nhiên không phải là dã thú thuần chủng. Nhắm chừng là yêu thú có được huyết mạch thử liệt thú, ngay cả như thế, vậy cũng rất là đáng sợ.

Giao long màu vàng thẳng đến cự thú, tốc độ cực nhanh.

Cự thú há ra mồm máu to, một đạo tiếng thú rống đinh tai nhức óc vang lên. Một cỗ sóng âm màu hồng mờ nhạt thổi quét ra. Nơi đi qua, tường đất sụp đổ, đại thụ che trời nháy mắt tan nát, hóa thành vụn gỗ thật nhỏ.

Sóng âm màu đỏ và giao long màu vàng chạm vào nhau. Giao long màu vàng nhất thời phát ra tiếng rên rĩ thống khổ, thân thể hóa thành nhiều điểm kim quang tán loạn.

Lúc này, Vương Hâm cách ngọn núi đầu mối then chốt khống chế không đến ba trăm trượng.

Đúng lúc này, hư không phía trước xuất hiện ra nhiều điểm ánh lửa, hiện ra một con quái thú khổng lồ, hỏa độn thuật.

Vương Hâm nhìn thấy cự thú, biến sắc.

Hắn đang muốn chạy trốn, cự thú độc nhãn sáng lên một trận linh quang màu đỏ, ánh mắt Vương Hâm dại ra, hiển nhiên là lâm vào ảo cảnh.

Cự thú mở ra bồn máu mồm to, một cỗ hấp lực mạnh mẽ đột nhiên hiện lên. Vương Hâm không chịu khống chế bay về phía cự thú.

Đúng lúc này, bên trong ống tay áo Vương Hâm bay ra một bụi gai màu xanh, mặt ngoài bụi gai màu xanh có mấy đóa hoa nhỏ màu tím.

Bụi gai màu xanh bảy thẳng đến mồm to của cự thú. Mấy đóa hoa nhỏ màu tím nụ hoa nở rộ mở ra, một cỗ chướng khí tinh ngọt màu tím tuôn , đánh về phía mắt cự thú.

Cự thú giận tím mặt, phun ra lửa cháy cuồn cuộn, đánh ở trên bụi gai màu xanh. Trước khi hỏa diểm đến trước người Vương Hâm, bụi gai màu xanh đã bị đứt lìa.

Hỏa diễm màu đỏ đánh lên người Vương Hâm. Vương Hâm bị lửa cháy cuồn cuộn bao phủ, đau đớn để cho hắn tỉnh táo lại.

Ngay sau đó, bên trong biển lửa sáng lên một trận kim quang, một cái tự phù bay ra, trong nháy mắt trướng lớn bằng ngọn núi, đánh về phía cự thú.

Bạn cần đăng nhập để bình luận