Thanh Liên Chi Đỉnh

Chương 4320: Huyền Hoàng Tỏa Tiên Phù (2)

Lửa xung quanh chợt ngưng tụ, bao vây nhiều lớp quanh Huyết Nhục Linh Khôi.

Huyết Nhục Linh Khôi phát ra một tiếng gào rống phẫn nộ, một làn sóng âm màu vàng thổi quét ra, ngọn lửa màu đỏ lao tới ùn ùn tán loạn.

Ngón tay Viêm Khuyết điểm nhẹ một cái, một đạo hào quang màu đỏ bắn ra, đón đỡ sóng âm màu vàng.

Sóng âm màu vàng giống như tờ giấy, va chạm với hào quang màu đỏ, sóng âm màu vàng nháy mắt tan vỡ, hào quang màu đỏ đánh ở trên người Huyết Nhục Linh Khôi, truyền ra một tiếng vang trầm, nơi bị hào quang màu đỏ đánh trúng xuất hiện dấu vết lửa thiêu.

“Muốn dựa vào một vật chết có thể ngăn trở lão phu? Ngay cả pháp tướng cũng không có, lấy cái gì đấu với lão phu? Chỉ dựa vào một món thượng phẩm thông thiên linh bảo?”

Viêm Khuyết cười khẩy nói, bấm pháp quyết, một hư ảnh hình người thật lớn xuất hiện trên đỉnh đầu, toàn thân màu đỏ đậm, giống như vô số ngọn lửa màu đỏ ghép thành, hư không vặn vẹo biến hình, tựa như không chịu nổi luồng nhiệt độ cao này.

Hư ảnh hình người há mồm phun ra một đạo hào quang màu đỏ, hào quang màu đỏ sau nháy mắt mơ hồ, biến mất không thấy.

Hư không trước mặt Huyết Nhục Linh Khôi nổi lên một đợt gợn sóng, một đạo hào quang màu đỏ hiện ra, đánh lên trên thân Huyết Nhục Linh Khôi.

Huyết Nhục Linh Khôi bay ngược đi, ngoài thân cháy lên lửa lớn hừng hực, đập thật mạnh trên mặt đất, đập ra một cái hố to.

Hào quang màu đỏ lóe lên, một ngọn núi nhỏ không ngừng lóe lên hào quang màu đỏ bỗng dưng hiện lên, linh khí kinh người, hiển nhiên là một món trung phẩm thông thiên linh bảo, nháy mắt phình to, đập xuống.

Con mắt thứ ba của Huyết Nhục Linh Khôi sáng lên hào quang màu vàng chói mắt, đánh trúng ngọn núi màu đỏ, tốc độ hạ xuống của ngọn núi màu đỏ bị khựng lại, đồng thời nhanh chóng hóa đá, biến thành một ngọn núi màu vàng.

Trường côn năm màu trong tay nó chợt quét qua, ngọn núi màu vàng chia năm xẻ bảy.

Viêm Khuyết cũng không bất ngờ, hắn chỉ là ra tay kiểm tra thử một phen thần thông của Huyết Nhục Linh Khôi, nếu không lấy ra chính là thượng phẩm thông thiên linh bảo.

Huyết Nhục Linh Khôi đứng dậy, chân phải hướng mặt đất hung hăng giẫm một phát, đất rung núi chuyển, mặt đất xuất hiện từng vết nứt to dài, hàng vạn cây mâu đất màu vàng phá đất chui ra, đánh về phía Viêm Khuyết.

Ngọn lửa màu đỏ chung quanh Viêm Khuyết chợt ngưng tụ, mang mâu đất màu vàng đang đánh tới hóa thành hư ảo.

Không trung trên đỉnh đầu của hắn sáng lên một đạo hào quang màu vàng, một ngọc phù hào quang màu vàng lưu chuyển không ngừng bỗng dưng hiện lên, nháy mắt nổ tung, vô số phù văn màu vàng tuôn trào ra, bao phủ về phía Viêm Khuyết.

Viêm Khuyết nhíu mày, còn chưa kịp tránh đi, Huyết Nhục Linh Khôi phát ra một tiếng thú rống có chút vang dội, Viêm Khuyết cảm giác đầu váng mắt hoa, có chút không khỏe.

Phù văn màu vàng dày đặc hóa thành chín sợi xiềng xích màu vàng thô to, khóa chặt Viêm Khuyết, mặt ngoài xiềng xích màu vàng trải rộng phù văn huyền ảo.

“Huyền Hoàng Tỏa Tiên Phù! Ngươi vậy mà có loại ngọc phù này.”

Viêm Khuyết kinh hô, vẻ mặt đầy chấn động.

Huyền Hoàng Tỏa Tiên Phù là một loại phù triện đặc thù, vây khốn yêu thú bậc tám cũng không nói chơi.

“Tích tộc chúng ta tự nhiên không chỉ chút nội tình này, Viêm tiền bối muốn đối phó Tích tộc chúng ta, chỉ sợ không dễ dàng như vậy.”

Dịch Phong tràn đầy tự tin nói.

Viêm Khuyết hừ lạnh một tiếng, ngoài thân nở rộ hào quang màu đỏ, há mồm phun ra một đôi lưỡi hái lóe ra hào quang màu vàng óng, đánh lên xiềng xích màu vàng, truyền ra tiếng “keng keng” trầm đục, mặt ngoài xiềng xích màu vàng chưa tổn hại chút nào.

Tầng tầng bóng côn từ trên trời giáng xuống, giống như những ngọn núi sét năm màu, đập về phía Viêm Khuyết.

Hai lưỡi hái màu vàng nở rộ linh quang, nghiền vỡ nát núi sét năm màu đánh tới, chặn một cây trường côn năm màu.

Cho dù Viêm Khuyết bị nhốt, Tích tộc muốn tiêu diệt Viêm Khuyết cũng không dễ dàng.

Hắn há mồm phun ra một ngọn lửa màu vàng, rơi ở trên xiềng xích màu vàng, hắn phất tay áo, ba mươi sáu cây phi đao lóe ra hào quang màu vàng óng bắn ra, lục tục đánh lên xiềng xích màu vàng, truyền ra một đợt tiếng kim loại giao kích.

Mặt đất phồng lên năm gò đất, năm cây cột ngọc màu vàng thô to phá đất chui ra, bốn nam một nữ đứng ở trên năm cây cột ngọc màu vàng, mặt ngoài cột ngọc màu vàng khắc vô số phù văn huyền ảo, xem bọn hắn khí tức, đều là tu sĩ Hợp Thể.

Bọn họ vừa hiện thân, trên bầu trời truyền đến từng đợt tiếng sấm sét đinh tai nhức óc, một đám mây sét thật lớn bỗng dưng hiện lên.

“Lôi pháp!”

Viêm Khuyết nhíu mày, nhưng rất nhanh, hắn nghĩ tới cái gì, giọng điệu có chút kích động: “Đại thiên kiếp!”

Lôi điện chi lực bình thường không gây thương tổn được hắn, nhưng đại thiên kiếp thì khác.

Năm tu sĩ Hợp Thể cùng nhau độ đại thiên kiếp, uy lực đại thiên kiếp sẽ nâng cao không ít, mà Viêm Khuyết ở phụ cận kẻ độ kiếp, thiên đạo sẽ cho rằng Viêm Khuyết muốn giúp kẻ độ kiếp độ đại thiên kiếp, uy lực đại thiên kiếp sẽ một lần nữa nâng cao, chồng chất như thế, uy lực không phải là nhỏ.

Bình thường mà nói, tu sĩ cấp cao độ đại thiên kiếp đều sẽ có tu sĩ hộ pháp, kẻ hộ pháp sẽ cách xa kẻ độ kiếp, tránh nâng cao uy lực của đại thiên kiếp.

Sắc mặt Dịch Phong âm trầm. Tích tộc truyền thừa lâu đời, trên tay có tám tờ Thiên Hư Ngọc Thư, trên một tờ Thiên Hư Ngọc Thư ghi lại một môn bí thuật ---- Ứng Kiếp Đại Pháp.
Bạn cần đăng nhập để bình luận