Thanh Liên Chi Đỉnh

Chương 3799: Thần thông diệt yêu. Hỗn Nguyên Quả

Một tiếng chim hạc kêu bén nhọn chói tai vang lên, một hư ảnh chim hạc khổng lồ màu đỏ xuất hiện ở trên trời.

Vương Anh Kiệt không sợ chút nào, thúc giục pháp tướng, một hư ảnh người khổng lồ năm màu xuất hiện ở trên trời.

Hư ảnh chim hạc khổng lồ phun ra một ngọn lửa màu đỏ thô to, đánh lên trên thân hư ảnh người khổng lồ, ngoài thân hư ảnh người khổng lồ sáng lên linh quang năm màu, lửa theo đó tán loạn.

Không gian nổi lên dao động, một cái móng vuốt chim màu đỏ thật lớn bỗng hiện lên, bổ về phía hư ảnh người khổng lồ.

Hư ảnh người khổng lồ vung hai cánh tay, đập móng chim màu đỏ vỡ nát.

“Tới ta rồi.”

Tay phải Vương Anh Kiệt đập về phía hư không, không gian chấn động vặn vẹo, vô số linh quang năm màu chợt xuất hiện, nháy mắt ngưng tụ, một hư ảnh nắm đấm năm màu khổng lồ hóa bỗng dưng hiện lên, khí thế hùng hổ lao về phía Xích Diễm Hạc.

Xích Diễm Hạc đang muốn tránh, một tiếng nam tử quát to vang vọng trời đất vang lên, Trấn Thần Hống.

Vương Anh Kiệt cũng tu luyện Thái Hư Đoán Thần Quyết, nhưng chỉ có thể tu luyện đến tầng thứ tư, cần Ngọc Hồn Tinh mới có thể tiếp tục tu luyện Thái Hư Đoán Thần Quyết.

Nghe được thanh âm này, thân thể Xích Diễm Hạc run lên một cái, phát ra tiếng chim hạc kêu thống khổ đến cực điểm.

Hư ảnh nắm đấm năm màu nện lên hư ảnh chim hạc khổng lồ, hư ảnh chim hạc khổng lồ phát ra một tiếng kêu thê lương, chia năm xẻ bảy.

Đại đa số yêu thú hoặc linh thú, đều không thể cô đọng pháp tướng. Vương Kiêu hóa thành hình người, lúc này mới có thể lợi dụng tài liệu cô đọng pháp tướng. Ngân Sao Trùng là dưới cơ duyên xảo hợp tìm được Ngân Cương Chi Tinh, thông qua phương thức ăn cô đọng pháp tướng.

Như Ngân Sao Trùng loại ví dụ này, đã ít lại càng ít, tuyệt đại đa số yêu thú đều không thể cô đọng pháp tướng, chỉ có thể có được pháp tướng. Một ít yêu thú phương pháp tu luyện khá đặc thù, có thể thông qua phương thức cắn nuốt người tu tiên cô đọng pháp tướng, ví dụ như Kim Đồng Huyết Thiềm.

Cái này dẫn tới rất nhiều yêu thú đều khát vọng hóa thành hình người, dùng tài liệu tốt cô đọng pháp tướng, tăng cường thực lực bản thân.

Xích Diễm Hạc có được pháp tướng, nhưng không thể cô đọng pháp tướng, như vậy, nó đối địch với Vương Anh Kiệt, không chiếm được tiện nghi gì.

Pháp tướng bị phá, Xích Diễm Hạc phát ra tiếng kêu thống khổ.

Vô số sợi tơ màu vàng bắn nhanh đến, nháy mắt đến trước mặt nó, đánh hết lên trên thân nó, truyền ra một đợt tiếng vang trầm, sợi tơ màu vàng cuốn lấy thân thể nó, kéo nó về phía mặt đất.

Một đầu khác của sợi tơ màu vàng ở trong tay trái con rối vượn khổng lồ, nắm tay phải đập về phía Xích Diễm Hạc.

Xích Diễm Hạc vỗ đôi cánh, há mồm phun ra một ngọn lửa màu đỏ, đốt đứt hơn phân nửa sợi tơ màu vàng. Nó đập đôi cánh, móng vuốt sắc bén cắt đứt sợi tơ màu vàng còn lại, hóa thành một mảng ánh lửa màu đỏ biến mất không thấy nữa.

Không gian trên đỉnh đầu Vương Anh Kiệt sáng lên một luồng ánh lửa màu đỏ, Xích Diễm Hạc hiện ra, nó há mồm phun ra một ngọn lửa màu đỏ, đánh lên vầng sáng màu xanh, bao phủ bóng người Vương Anh Kiệt, đồng thời vươn hai móng vuốt xuống.

Một mảng ánh sáng màu xanh chói mắt sáng lên, lửa theo đó tắt, Vương Anh Kiệt bình yên vô sự, cái ô nhỏ màu xanh lơ lửng ở đỉnh đầu của hắn.

Xích Diễm Hạc muốn áp dụng thủ đoạn khác, đôi mắt Vương Anh Kiệt tỏa sáng, tròng mắt biến thành màu vàng, con mắt nổi lên một mảng ánh sáng màu vàng kim.

Ánh mắt Xích Diễm Hạc dại ra, lâm vào ảo cảnh.

Vương Anh Kiệt bấm pháp quyết, hư ảnh người khổng lồ tung ra một cú đấm, Xích Diễm Hạc từ trên cao rơi xuống, nặng nề rơi trên mặt đất, đập ra một cái hố to.

Nó còn chưa kịp đứng lên, từ lòng đất chui ra vô số dây thừng đất màu vàng, trói nó thành bánh chưng.

Con rối vượn khổng lồ từ trên trời giáng xuống, một cái chân khổng lồ lóe ra ánh sáng màu vàng kim giẫm xuống.

Ngoài thân Xích Diễm Hạc trào ra một ngọn lửa màu đỏ, đốt đứt dây thừng đất màu vàng, nhưng rất nhanh, lòng đất chui ra dây leo màu xanh dày đặc, cuốn lấy thân thể nó.

Tiếng nổ ầm ầm ầm vang lên, đất rung núi chuyển, đầu Xích Diễm Hạc bị cái chân con rối vượn khổng lồ giẫm vỡ nát, tinh hồn vừa rời cơ thể, đã bị Vương Anh Kiệt thu đi.

Vương Anh Kiệt thu hồi xác Xích Diễm Hạc, khống chế con rối vượn khổng lồ hướng về trên núi đi đến, cũng chưa va chạm vào cấm chế nào.

Hắn đứng ở trước sương mù màu xanh, lấy ra một con rối gấu chó, một luồng phân thần bám vào trên con rối gấu chó, khống chế con rối gấu chó đi vào sương mù màu xanh.

Phía sau sương mù màu xanh là một cầu thang đá màu xanh, đỉnh núi có một tòa trang viên diện tích cực rộng.

Một màn hào quang năm màu che kín cả trang viên, bề mặt màn hào quang năm màu có bảy hình hoa sen năm màu.

“Thất Liên Tỏa Linh Cấm!”

Vương Anh Kiệt bừng tỉnh đại ngộ, loại cấm chế này lực phòng ngự rất mạnh, có được năng lực tự mình chữa trị.

Con rối gấu chó đi lại chung quanh, cũng chưa xúc động bất cứ cấm chế nào, công kích Thất Liên Tỏa Linh Cấm, Thất Liên Tỏa Linh Cấm không chút sứt mẻ.

Vương Anh Kiệt hơi trầm ngâm, dẫn theo con rối vượn khổng lồ đi vào sương mù màu xanh, chưa xúc động bất cứ cấm chế nào.

Vương Anh Kiệt vừa thúc giục pháp tướng phá cấm, vừa khống chế con rối vượn khổng lồ công kích cấm chế.

Hơn hai canh giờ sau, ở trong một tiếng nổ lớn, cấm chế tan vỡ, tán loạn biến mất.

Bạn cần đăng nhập để bình luận