Thanh Liên Chi Đỉnh

Chương 4251: Diệt địch (2)

Mười tám viên Định Hải Châu trào ra vô số nước biển màu lam, va chạm với ngọn lửa màu vàng, bốc lên một làn sương trắng.

Nước biển màu lam nhanh chóng chuyển động, xảy ra va chạm với biển lửa màu vàng, tiếng nổ không ngừng, sương trắng tràn ngập.

Phạm âm càng lúc càng vang dội, Vương Trường Sinh cảm giác có chút đầu váng mắt hoa, bộ trận pháp này thật đúng là không đơn giản.

Sau khi Kim Bằng Bội ở ngực hắn sáng lên linh quang chói mắt, khôi phục bình thường.

Vương Trường Sinh bấm pháp quyết, một hư ảnh hình người khổng lồ hóa xuất hiện ở trên không đỉnh đầu, hơn phân nửa thân thể không ngừng lóe ra linh quang.

Hư ảnh hình người vung hai cánh tay, hư ảnh nắm đấm màu lam rậm rạp bay ra, lục tục đánh lên màn hào quang màu vàng, truyền ra một đợt tiếng “Phành phành” trầm đục, màn hào quang màu vàng chớp lên một lần rất khẽ.

Hư ảnh hình người há mồm phun ra một đạo hào quang màu lam, đánh lên màn hào quang màu vàng, hoa sen màu vàng mặt ngoài màn hào quang màu vàng nhoáng lên một cái.

Vương Trường Sinh bấm pháp quyết, hư ảnh hình người nở rộ ra hào quang màu lam chói mắt, hình thể tăng vọt. Mười tám viên Định Hải Châu bay tới đáp trên hai tay hư ảnh hình người, hai nắm đấm của nó đánh lên màn hào quang màu vàng, màn hào quang màu vàng vặn vẹo biến hình.

Trận bàn màu vàng trên tay Đại Nhân Thiền Sư xuất hiện vài vết nứt nhỏ. Sắc mặt hắn trầm xuống, biến đổi pháp quyết lần nữa.

Hoa sen màu vàng mặt ngoài màn hào quang màu vàng khẽ chuyển động, phạm âm càng thêm vang dội, đồng thời biển lửa màu vàng đột nhiên ngưng tụ, một con giao long lửa màu vàng dài hơn ngàn trượng từ trong đó bay ra, tản mát ra nhiệt độ cao khủng bố.

Giao long lửa màu vàng là Phạm La Chân Diễm biến thành, uy lực không phải nhỏ.

Một phù chữ “Vạn” thật lớn hiện lên lần nữa, từ trên trời giáng xuống, hướng thẳng đến Vương Trường Sinh.

Đại Nhân Thiền Sư đã nhìn ra, Vương Trường Sinh có bảo vật đặc thù, bỏ qua phạm âm ảnh hưởng, cái này cũng không kỳ quái, nhưng Phạm La Chân Diễm thì khó có thể ngăn cản.

Hư ảnh hình người vung hai cánh tay, đánh về phía phù chữ “Vạn”, truyền ra tiếng “Phành phành” trầm đục, tốc độ phù chữ “Vạn” rơi xuống bị kiềm hãm, chưa tán loạn.

Giao long lửa màu vàng lao tới, nước biển kịch liệt quay cuồng, nhấc lên một cơn sóng lớn ngập trời, bổ về phía giao long lửa màu vàng.

Một tiếng nổ vang lên, giao long lửa màu vàng húc sóng lớn ngập trời vỡ nát, bùng nổ ra lượng lớn sương mù màu trắng, rất nhanh, sương mù màu trắng đã tán loạn.

Giao long lửa màu vàng đến trước mặt Vương Trường Sinh, hư ảnh hình người vung hai cánh tay, như tia chớp bắt được giao long lửa màu vàng, thân thể to lớn của giao long lửa màu vàng vặn vẹo không ngừng.

“Sao có khả năng!”

Đại Nhân Thiền Sư trợn mắt há hốc mồm. Pháp tướng tu sĩ Hợp Thể khác va chạm vào Phạm La Chân Diễm, rất nhanh đã tán loạn, pháp tướng của Vương Trường Sinh không chịu ảnh hưởng.

Vương Trường Sinh bấm pháp quyết, hai cánh tay nâng lên cao cao.

Nước biển dưới thân hắn kịch liệt quay cuồng, một vòi rồng sóng nước đường kính mười vạn trượng phóng lên trời, giống như một cây trường mâu màu lam, hung hăng đánh lên màn hào quang màu vàng, đất rung núi chuyển.

Trận bàn trên tay Đại Nhân Thiền Sư lại có thêm mấy vết nứt, xem ra, Vương Trường Sinh có thể thoát vây bất cứ lúc nào.

Đại Nhân Thiền Sư kinh hãi còn chưa kịp áp dụng thủ đoạn khác, một tiếng gõ chiêng vang dội cất lên, giống như có người ở trong lòng hắn hung hăng đánh một đòn.

Hắn cảm giác thần hồn truyền đến một trận đau đớn khó có thể chịu được, tựa như sắp tán loạn, phát ra một tiếng hét thảm.

Một tiếng nổ đinh tai nhức óc vang lên, màn hào quang màu vàng chia năm xẻ bảy, Vương Trường Sinh thoát vây ra.

Nước biển dâng trào ra, nơi đi qua, đánh sập từng ngọn núi, khói bụi cuồn cuộn.

Một cầu vồng màu lam bắn nhanh đến, nháy mắt đến trước mặt Đại Nhân Thiền Sư.

Đại Nhân Thiền Sư kinh hãi, há mồm phun ra một đạo hào quang màu vàng óng, đánh trúng cầu vồng màu lam.

Một hư ảnh tăng nhân khổng lồ hóa xuất hiện ở đỉnh đầu của hắn, hư ảnh tăng nhân không ngừng lóe lên hào quang màu vàng óng, pháp tướng cô đọng năm phần mười.

Khi Đại Nhân Thiền Sư phản ứng lại, nước biển đã đến trước người, hóa thành một cơn sóng lớn ngập trời cao vạn trượng, dẫn theo ngàn vạn quân lực lượng, bổ về phía Đại Nhân Thiền Sư, hư không cũng xé rách ra.

Hư ảnh tăng nhân há mồm phát ra một tiếng rống vang dội, thanh âm vang vọng như sấm, như sư tử hổ báo rít gào.

Một làn sóng âm màu vàng óng thổi quét ra, giống như gió thu cuốn hết lá vàng, thoải mái đánh tan sóng lớn ngập trời.

Hào quang màu lam lóe lên, một hạt châu màu lam khổng lồ hóa xuất hiện ở đỉnh đầu của hắn, nện xuống thẳng mặt.

Hư ảnh tăng nhân vung hai cánh tay, nâng hạt châu khổng lồ màu lam.

Đại Nhân Thiền Sư sắc mặt ngưng trọng. Pháp tướng của hắn dùng Kim Cương Ngọc ngưng luyện thành, pháp tướng chịu đòn rất tốt, cứng rắn đối kháng thông thiên linh bảo cũng không phải vấn đề.

Hư ảnh tăng nhân há mồm phun ra một làn sóng âm màu vàng óng, đánh lên hạt châu khổng lồ màu lam, hạt châu khổng lồ màu lam bay ngược ra ngoài.

Hư không nổi lên dao động, một bàn tay to màu lam bỗng dưng hiện lên, mặt ngoài bàn tay to có một con kỳ lân trông rất sống động, chạy không ngừng, như vật còn sống, lượng lớn hơi nước màu lam hội tụ đến.

Kỳ Lân Diệt Tiên Thủ!

Đại Nhân Thiền Sư sợ hãi biến sắc, ngoài thân nở rộ hào quang màu vàng óng, đang muốn tránh đi, một tiếng nam tử quát to vang vọng trời đất cất lên, truyền khắp phạm vi vạn dặm.

Bạn cần đăng nhập để bình luận