Thanh Liên Chi Đỉnh

Chương 3552: Bố cục (1)

Có thần lôi lực phá hoại đối với thân thể rất lớn, có thể làm thể tu bị thương nặng, có thần lôi chuyên môn khắc chế nguyên thần, có thần lôi chuyên môn nhằm vào thần thức, mỗi người một khác, không có quy luật.

Có một điểm là nhận thức chung của tu tiên giới, trùng kích đại cảnh giới đưa tới lôi kiếp càng mạnh, tiềm lực người độ kiếp càng lớn, lôi kiếp là đá mài đao.

Mây sét kịch liệt quay cuồng, một tia sét hai màu xanh trắng bay ra, giống như một cái búa tạ, nện mạnh xuống.

Sắc mặt Vương Anh Kiệt trở nên khẩn trương, bấm pháp quyết, ngoài thân sáng lên phù văn năm loại màu sắc, sau khi xoay vù vù, hóa thành một bộ chiến giáp năm màu dày đặc.

Hỗn Nguyên Bảo Giáp, thần thông phòng ngự Ngũ Hành Trấn Linh Bảo Điển mang theo, một thần thông này mạnh bao nhiêu, quyết định bởi pháp lực người làm phép, pháp lực càng thâm hậu, phòng ngự càng mạnh.

Hắn lấy ra một cái bình sứ màu vàng, từ trong đó đổ ra một viên thuốc vàng, ném vào trong miệng.

Sắc mặt tái nhợt của hắn rất nhanh khôi phục hồng hào, Hỗn Nguyên Bảo Giáp nở rộ ra linh quang lóa mắt, càng thêm dày đặc.

Tia sét hai màu bổ lên cái ô nhỏ năm màu, cái ô nhỏ năm màu giống như tờ giấy mỏng, bị tia sét hai màu xuyên thủng, tia sét hai màu bổ lên trên Hỗn Nguyên Bảo Giáp, nháy mắt nổ tung.

Lôi quang hai màu xanh trắng chói mắt bao phủ bóng người, sóng khí như thủy triều.

Một lát sau, lôi quang tan đi, ngoài thân tràn đầy vết máu, Hỗn Nguyên Bảo Giáp thủng nhiều lỗ lớn, khí tức uể oải, còn có một đạo lôi kiếp.

Một tiếng sét đinh tai nhức óc từ trên cao truyền đến, mây sét kịch liệt quay cuồng, hóa thành một con sói sét hai màu xanh trắng, từ trên cao lao xuống, nơi đi qua, không gian xé rách ra.

Pháp lực của Vương Anh Kiệt không còn lại bao nhiêu, cho dù có trận pháp phòng ngự bậc sáu, hắn cũng không phát huy ra bao nhiêu uy lực.

Vương Anh Kiệt lấy ra một lá bùa lóe ra ánh sáng bạc, xem linh khí dao động của nó, đây là lá bùa bậc năm.

Huyền Giáp Hóa Nguyên Phù, đây là phù triện phòng ngự bậc năm Uông Như Yên luyện chế, về phần phù triện phòng ngự bậc sáu, Uông Như Yên còn chưa thể luyện chế ra.

Hắn vỗ Huyền Giáp Hóa Nguyên Phù lên trên người, sau khi ánh sáng bạc lóe lên, vô số phù văn màu bạc tuôn ra, sau khi xoay vù vù, hóa thành một màn hào quang không ngừng lóe lên ánh sáng bạc.

Hắn lấy ra nhiều lá bùa phòng ngự bậc năm, vỗ lên trên người.

Sói sét húc lên màn hào quang màu bạc, truyền ra một tiếng vang trầm, nháy mắt nổ tung, một mảng lôi quang hai màu xanh trắng đường kính vạn trượng phát sáng ở trên trời, sóng khí cuồn cuộn.

Một lát sau, lôi quang tan đi, ngọn núi bị san thành bình địa.

Vương Anh Kiệt gục ở trong một cái hố khổng lồ bốc ra khói đen, cánh tay bụng hắn có thể thấy được xương, thân thể cháy đen, đứng cũng không đứng lên được.

Hắn cảm giác thân thể rã rời, thở từng ngụm từng ngụm.

Một mảng lôi quang màu bạc chói mắt sáng lên, dọa Vương Anh Kiệt chết khiếp, cho rằng còn có lôi kiếp.

Ánh sáng bạc lóe lên, hiện ra bóng người Vương Mạnh Bân, hắn lấy ra Tuyết Liên Ngọc Cao, tự mình bôi trên người Vương Anh Kiệt.

Một cơn mát mẻ khuếch tán toàn thân, Vương Anh Kiệt cảm giác thoải mái hơn nhiều.

“Đừng nói chuyện, điều dưỡng cho tốt trước.”

Vương Mạnh Bân dẫn theo hắn đi vào một gian mật thất, an trí hắn ở trên một cái giường ngọc màu xanh.

Hắn lấy ra một viên Càn Dương Hóa Ách Đan, đút cho Vương Anh Kiệt.

“Chữa thương cho tốt, Tuyết Liên Ngọc Cao là thoa ngoài da, Càn Dương Hóa Ách Đan uống vào.”

Vương Mạnh Bân để lại Tuyết Liên Ngọc Cao cùng Càn Dương Hóa Ách Đan, xoay người rời khỏi.

Trở lại hội trường, các tu sĩ nhao nhao hướng Vương Mạnh Bân chúc mừng.

Vương Anh Kiệt độ kiếp đưa tới lôi kiếp hai màu, tuy chỉ có hai đạo, đủ để chứng minh hắn tiềm lực không nhỏ, nhưng bản thân bị thương nặng, phải điều dưỡng cẩn thận một đoạn thời gian, vừa lúc Vương Mạnh Bân thu được đan dược chữa thương bậc sáu.

Vương Viễn Giang tâm tình kích động, tận mắt thấy độ kiếp, đã cho hắn sự chấn động rất lớn.

Khi các tu sĩ hướng về Vương Mạnh Bân chúc mừng, Vương Anh Kiệt trùng kích Luyện Hư kỳ, hơn nữa đưa tới thần lôi hai màu, thuận lợi vượt qua lục cửu lôi kiếp, tiến vào Luyện Hư kỳ.

Uông Như Yên và Vương Thanh Sơn trùng kích Luyện Hư kỳ, đều chỉ là lôi điện chi lực bình thường, mà Vương Trường Sinh, Vương Mạnh Bân cùng Vương Anh Kiệt trùng kích Luyện Hư kỳ, đưa tới lôi điện chi lực khác, đây là một loại lột xác, đạt được thiên đạo tán thành.

Đáng tiếc Uông Như Yên còn chưa thể luyện chế ra Thiên Lôi Hóa Linh Phù, nếu không Vương Anh Kiệt cũng sẽ không bị thương nặng. Vương Thanh Sơn cùng Vương Mạnh Bân lúc trùng kích Luyện Hư kỳ, còn có Ngũ Hành Lôi Tiêu Phù để dùng, suy yếu lực lượng lôi kiếp, thương thế của bọn họ không phải quá nặng.

Vương Anh Kiệt không gặp đúng lúc, chỉ dựa vào một ít phù triện phòng ngự bậc năm, vẫn bị thương nặng.

Hắn ít nhất phải điều dưỡng mấy trăm năm thời gian, mới có thể hoàn toàn khỏi hẳn, cũng may tu sĩ Luyện Hư không có hạn chế tuổi thọ, mấy trăm năm đối với tu sĩ Luyện Hư mà nói không quá lâu.

Gặp tình huống chen ngang này, Tống Vân Vũ không nhắc lại luận bàn.

Xu thế quật khởi của Vương gia không thể ngăn cản, nhưng Tống Vân Long là tu sĩ Hợp Thể, Tống gia vẫn có thể áp chế Vương gia một bậc.

Bạn cần đăng nhập để bình luận