Thanh Liên Chi Đỉnh

Chương 3809: Hứa Băng Băng túng nhân Lam Phúc Không (1)

Vương Mô Hâm nhíu mày, cảm thấy hối hận, biết sớm như vậy, thà rằng đi đường vòng, cũng không đi ngang qua sa mạc Thiên Phong, phen này phiền toái rồi, chỉ riêng kiến yêu bậc năm đã có hơn hai mươi con.

“Hoàng Nham Nghĩ, vừa lúc cho linh trùng của ta ăn.”

Một giọng nữ tử ngạc nhiên lẫn vui mừng vang lên.

Sau một đợt tiếng vang ong ong, một đóa hoa sen màu lam thật lớn từ nơi xa bay tới, không qua bao lâu, hoa sen màu lam nhập vào đàn kiến, đột nhiên nổ tung, hóa thành mấy chục vạn con kiến màu lam, con kiến màu lam trong suốt lấp lánh, giống như thủy tinh.

“Hàn Tinh Nghĩ!”

Vương Mô Hâm kinh ngạc nói, Hàn Tinh Nghĩ là linh trùng băng thuộc tính, ở Vạn Trùng bảng xếp thứ chín mươi chín, có thể hóa hình công kích, tương đương với một món pháp bảo công kích băng thuộc tính.

Kiến vương là một con linh trùng bậc sáu, miệng phun khí lạnh màu lam.

Hàn Tinh Nghĩ rất nhanh đã tiêu diệt Hoàng Nham Nghĩ, Hoàng Nham Nghĩ Hậu hướng về nơi xa bay đi, còn chưa bay ra rất xa, một vầng sáng màu lam từ trên trời giáng xuống, bao phủ về phía Hoàng Nham Nghĩ Hậu.

Hoàng Nham Nghĩ Hậu vội vàng tránh đi vầng sáng màu lam, nhưng một tấm lưới lớn màu lam chụp xuống trước mặt, trói buộc nó.

Một đạo độn quang màu lam từ nơi xa bay tới, sau khi lóe lên vài cái, dừng ở trên không.

Độn quang thu liễm, hiện ra một thiếu nữ tướng mạo xinh đẹp. Thiếu nữ mặc một bộ váy dài màu lam, da thịt trắng hơn tuyết, đôi mắt linh động, cái miệng anh đào nhỏ nhắn, lông mày lá liễu cong cong, môi đỏ mọng kiều diễm ướt át dưới chiếc mũi cao thẳng làm người ta miên man bất định, mái tóc dài đen nhánh giống như thác nước phủ vuông góc trên vai.

Xem pháp lực dao động của nàng, rõ ràng là một tu sĩ Luyện Hư hậu kỳ.

“Vạn Linh môn!”

Vương Mô Hâm nhận ra dấu hiệu trên trang phục của thiếu nữ váy lam, hắn không dám chậm trễ, vội vàng khom mình hành lễ: “Vãn bối Vương Mô Hâm đảo Thanh Liên, đa tạ tiền bối ra tay giúp đỡ.”

“Đảo Thanh Liên? Từng nghe tiểu sư đệ của ta nhắc tới.”

Thiếu nữ váy lam vẻ mặt thích ý, vung tay trái một cái, mấy chục vạn con Hàn Tinh Nghĩ bay trở về vòng tay linh thú trên tay.

“Tiểu sư đệ?”

Vương Mô Hâm hơi sửng sốt.

“Tiểu sư đệ của ta tên Công Tôn Ưởng, hắn cùng lão tổ tông của các ngươi là người quen cũ. Nơi này không là chỗ tốt đẹp gì, các ngươi mau rời khỏi đi! Không phải mỗi một lần đều tốt số như vậy, nếu đụng phải yêu thú bậc sáu thì phiền toái.”

Thiếu nữ váy lam phất phất tay, ra hiệu bọn họ rời khỏi.

“Vãn bối cả gan, không biết tiền bối xưng hô như thế nào, vãn bối còn hồi bẩm gia tộc, tương lai chắc chắn thâm tạ.”

Vương Mô Hâm thành khẩn nói.

“Hứa Băng Băng, thâm tạ thì không cần, ta đến sa mạc Thiên Phong tìm món đồ, cho dù là người khác, ta cũng sẽ ra tay giúp đỡ, cùng là Nhân tộc, không có khả năng ngồi xem các ngươi bị yêu trùng giết chết.”

Thiếu nữ váy lam báo ra tên họ, giải thích.

“Thì ra là Hứa tiền bối, Hứa tiền bối là tìm Đại Địa Long Ngạc bậc sáu? Vãn bối từng gặp, tránh xa xa.”

Vương Mô Hâm thật cẩn thận nói. Đại Địa Long Ngạc là một loại yêu thú thổ thuộc tính hiếm thấy, có được huyết mạch chân long thổ thuộc tính.

Làm một người làm ăn, đây cũng là một cơ hội làm ăn, có thể bán tin tức cho tu sĩ Luyện Hư, đổi lấy thù lao.

“Các ngươi ở nơi nào đụng tới Đại Địa Long Ngạc? Nói nhanh lên.”

Hứa Băng Băng dâng lên hứng thú.

Vương Mô Hâm bẩm báo chi tiết, không giấu diếm.

“Ta đi tìm Đại Địa Long Ngạc, các ngươi tự giải quyết cho tốt đi!”

Hứa Băng Băng nói xong lời này, hóa thành một đạo độn quang màu lam rời khỏi.

“Đi thôi! Chúng ta sớm một chút rời khỏi nơi này.”

Vương Mô Hâm bấm pháp quyết, con thuyền khổng lồ màu xanh nở rộ độn quang, hóa thành một cầu vồng màu xanh biến mất ở phía chân trời.



Thanh Giao sơn mạch ở đông bắc bộ Huyền Linh đại lục, do hơn mười vạn ngọn núi lớn nhỏ không đồng nhất tạo thành, thảm thực vật rậm rạp, linh khí dư thừa, từ trên cao nhìn xuống, giống một con thanh giao nằm cuộn mình trên mặt đất, bởi vậy mà được đặt tên.

Một đạo độn quang màu vàng từ phía chân trời xa xa bay tới, không qua bao lâu, độn quang màu vàng dừng lại, hiện ra bóng dáng Kim Giác Lôi Lân Thú, Vương Thanh Sơn ngồi ở trên lưng Kim Giác Lôi Lân Thú.

Kim Giác Lôi Lân Thú đã tiến vào bậc sáu, trước mắt là bậc sáu hạ phẩm.

Đất liền nơi nào đó có Minh Hà Chi Thủy xuất hiện, Vương Thanh Sơn tìm hiểu nhiều mặt, đều chưa tìm được Minh Hà Chi Thủy, liền tới nơi khác du lịch, tìm kiếm cơ duyên.

Phía dưới có một thung lũng bốn phương thông suốt, ngoài thung lũng dựng một tấm bia đá màu bạc cao hơn trăm trượng, bên trên có khắc ba chữ to “Thanh Giao cốc”.

Thanh Giao cốc là phường thị Long gia mở, tổ chức hội đấu giá cỡ lớn, có Ngũ Hành Lôi Tiêu Phù các bảo vật thế kiếp xuất hiện, hấp dẫn không ít tu sĩ Luyện Hư tham gia. Vương Thanh Sơn sau khi thu được tin tức, cũng chạy đến Thanh Giao cốc.

Uông Như Yên có thể luyện chế Thiên Lôi Hóa Linh Phù, Thiên Lôi Hóa Linh Phù và Ngũ Hành Lôi Tiêu Phù có hiệu quả kỳ diệu như nhau, nhưng tộc nhân quá nhiều, sư nhiều cháo ít, Uông Như Yên không có khả năng đều cung cấp Thiên Lôi Hóa Linh Phù cho mỗi một vị tộc nhân.

Gia tộc cung cấp trợ giúp có hạn, muốn ở con đường tu đạo đi được xa hơn, bản thân cũng phải cố gắng, mà không phải ngồi mát ăn bát vàng.

Bạn cần đăng nhập để bình luận