Thanh Liên Chi Đỉnh

Chương 2661: Kiếm ý khống binh chấn quần tu

“Tu sĩ Nguyên Anh hậu kỳ!”

Huyền Linh chân nhân quá đỗi sợ hãi. Đối phương có năm tên Nguyên Anh tu sĩ, có hơn hai người là tu sĩ Nguyên Anh hậu kỳ, vượt xa Huyền Linh môn.

“Ngươi trợ Trụ làm ác, giết hại vô tội. Hôm nay, chúng ta muốn thay trời hành đạo.”

Vương Thanh Sơn lạnh lùng nói. Thế lực lớn của Thiên Hồ giới, đương nhiên đều là chó săn đáng tin cậy của ma tộc, đây là chuyện không thể nghi ngờ.

Vừa dứt lời, tay áo Vương Thanh Sơn run lên. Chín thanh Thanhly kiếm bắn ra, trên trời cao xoay lộn không ngừng. Sau đó chợt hoá thành dày đặc phi kiếm màu xanh, bổ lên đại trận hộ tông của Huyền Linh môn.

Đầy đủ bộ pháp bảo có uy lực rất lớn, đại trận của Huyền Linh môn căn bản không ngăn cản được.

Một tiếng nổ, đại trận hộ tông của Huyền Linh môn nháy mắt bị phá.

“Đạo hữu tha mạng, đạo hữu tha mạng. Chúng ta nguyện ý đầu hàng.”

Huyền Linh chân nhân bị doạ ra một thân mồ hôi lạnh. Không chút do dự mở miệng cầu xin tha thứ.

Đối phương có một bộ phi kiếm cấp bậc linh bảo, hắn căn bản không phải đối thủ, còn không bằng đầu hàng. Nói không chừng Huyền Linh môn còn có thể vì vậy mà lớn mạnh. Dù sao chân cũng sinh trên người mình, nếu không như ý, phản bội cũng không muộn.

Vương Thanh Sơn tính đại khai sát giới, nghe xong lời này, nhất thời ngây ngẩn cả người.

Đám người Nghiễm Đông Nhân ngây ngẩn. Nếu không cần chém giết, đó chính là chuyện tốt. Vương gia điều động mấy ngàn tu sĩ, nhìn thì rất nhiều, nhưng nếu so ở dị giới thì lại không tính là gì.

Huyền Linh chân nhân thả người bay đến, cúi người hành lễ, dùng một loại giọng điệu nịnh nọt nói:”"Tại hạ Huyền Linh chân nhân, nguyện ý dẫn dắt toàn tông đầu hàng. Bổn môn có hơn vạn môn đồ, nguyện ý thuần phục đạo hữu, tuỳ ý đạo hữu sai sử.”

“Thất ca, cẩn thận có bẫy.”

Vương Thanh Thiến truyền âm nhắc nhở. Nàng không tin Huyền Linh chân nhân, dù sao đây cũng là lần đầu tiên bọn họ gặp mặt.

“Vương đạo hữu, nếu bọn họ thật tâm dựa vào chúng ta, ta thấy có thể tiếp nhận lời đầu hàng của bọn họ. Bằng không nếu phải tử chiến một trận, chúng ta cũng sẽ tổn thất không nhỏ. Dù sao trực tiếp tiếp quản một môn phái cũng tốt hơn."

Nghiễm Đông Nhân đề nghị. Nếu Huyền Linh môn quyết tử chiến đến cùng, bọn họ khẳng định sẽ chịu tổn thất không nhỏ.

“Hừ, làm sao ta biết được ngươi không gạt chúng ta? Triệu Kiền Phong và đồng bọn đã bị trừ khử, các ngươi dựa vào địa thế hiểm trở chống lại cũng chỉ là con đường chết.”

Vương Thanh Sơn lạnh lùng nói. Nếu kẻ địch nguyện ý đầu hàng, đó là chuyện không thể tốt hơn. Như vậy cũng có thể giảm bớt số lượng tộc nhân thương vong.

Nghe xong lời này, trong lòng Huyền Linh chân nhân cả kinh. Chẳng lẽ đám người Triệu Kiều Phong thật sự đều đã gặp chuyện?

“Lão phu thật lòng quy thuận, nếu đạo hữu không tin, chúng ta có thể hạ lời thể trên Thiên Hồ sách cấm. Thiên Hồ sách cấm là bảo bối do đại phái đứng đầu Thiên Hồ giới, Thiên Hồ tông luyện chế. Ta chỉ có được một tờ, chỉ cần chúng ta lập khế ước lên trên, sẽ không thể ra tay với nhau. Nếu không sẽ gặp phải phản phệ.”

Huyền Linh chân nhân vừa nói, vừa lấy ra một trang sách kim quang lập loè. Trên trang sách có phù văn chớp động, mơ hồ có thể nhìn thấy được một đồ án hình hồ lô màu vàng.

“Thiên Hồ tông?”

Vương Thanh Sơn đầu đầy mờ mịt. Hắn chưa từng nghe nói về môn phái này, hắn cũng sẽ không tin tưởng.

“Chỉ sợ ngươi còn chưa biết tình cảnh hiện tại của mình. Hiện tại cho ngươi một lựa chọn, hoặc là lưu lại trên Cấm thần bài một phần ba nguyên thần, hoặc là thì chết.”

Giọng điệu Vương Thanh Sơn lạnh như băng, một cỗ kiếm ý kinh người từ trên người hắn lao ra, đâm xuyên tầng mây mù.

Một màn kinh người xuất hiện, lượng lớn phi kiếm bay ra từ Huyền Linh môn. Đủ mọi màu sắc, có pháp khí, cũng có pháp bảo.

“Sao lại thế này, phi kiếm của ta mất đi khống chế.”

“Phi kiếm của ta cũng vậy, ta không thể khống chế nó trở về. Đây là thần thông gì?”

“Đây là đại thần thông gì? Lại có thể khống chế nhiều phi kiếm như vậy?”



Tu sĩ Huyền Linh môn thất kinh, ánh mắt hoảng sợ. Bọn họ cũng không rõ ràng đã xảy ra chuyện gì.

Hơn vạn thanh phi kiếm không ngừng xoay quanh trên trời cao, truyền ra từng tiếng xé gió chói tai. Những phi kiếm này tạo thành đủ loại hình dáng, có giao long, hoa sen, ngọn núi,…

“Kiếm ý khống binh!”

Huyền Linh chân nhân hít một ngụm khí lạnh, trong lòng vô cùng khiếp sợ.

Kiếm ý khống binh là thần thông độc môn của kiếm tu. Chỉ có kiếm tu đã lĩnh ngộ kiếm ý, lại có thiên phú kiếm đạo hơn người mới có thể thi triển thần thông này. Kiếm tu có thể thi triển thần thông này, ai ai cũng có thực lực vượt xa người thường.

Thần sắc Vương Thanh Sơn lạnh như băng, đứng ở trên Kiền quang độn ảnh toa, giống như đứng ở trên núi cao nhìn xuống chúng sinh vậy.

“Sao nào? Ngươi lựa chọn chết?”

Thanh âm Vương Thanh Sơn không lớn, lại như một cái búa tạ giã vào lòng Huyền Linh chân nhân. Hắn vội vàn lưu lại một phần ba nguyên thần. Hắn thật sự không có cũng khí tử chiến cùng đối phương. Kẻ thức thời mới là trang tuấn kiệt.

Có người đi trước là Huyền Linh chân nhân, chuyện còn lại rất dễ làm. Cao tầng Huyền Linh môn đều lưu lại một phần ba nguyên thần trên Cấm thần bài. Nếu Vương Thanh Sơn huỷ diệt Cấm thần bài, tu sĩ cấp cao của Huyền Linh môn không đến mức thân tử đạo tiêu, nhưng tu vi rất khó tiến thêm một bước.

Bạn cần đăng nhập để bình luận