Thanh Liên Chi Đỉnh

Chương 3207: Cửu Dương Đao Thánh, Cửu Long cung (1)

Trấn Hải cung và Lãnh Diễm phái là quan hệ cạnh tranh, nhưng ở bề ngoài, hai phái còn chưa xé rách da mặt. Đại địch của Nhân tộc là dị tộc, vì tài nguyên tu tiên đánh đấm quậy phá nho nhỏ còn được, đánh nhau to thì không đáng, đó là cho dị tộc cơ hội.

Vương Trường Sinh và Long Vân Hâm đều không có ý kiến, bọn họ cũng muốn làm quen thêm mấy vị tu sĩ Luyện Hư, đi theo Dương Tuyết Mai rời khỏi.

“Ba vị tiền bối không hổ là rồng phượng trong loài người, ngay cả đi đường cũng khác với số đông.”

Lam Phúc Không nhìn bóng lưng ba người bọn Vương Trường Sinh rời đi, tiếp tục nịnh nọt.

“Ba vị tiền bối cũng đi xa rồi, ngươi vẫn còn nịnh bợ, khó trách người khác đặt cho ngươi một cái đạo hiệu Cuồng Xuy Chân Quân, làm người làm tới mức này như ngươi, cũng là lợi hại.”

Một giọng nữ tử tràn ngập châm chọc chợt vang lên.

Một thiếu phụ váy lam dáng người gầy yếu đi tới, xem pháp lực dao động của nàng, rõ ràng là tu sĩ Hóa Thần.

“Ngươi biết cái gì? Ta đó là phát ra từ trong lòng biểu đạt tình cảm sùng kính đối với ba vị tiền bối, không tin chúng ta chờ xem, ba vị tiền bối này khẳng định có thể tiến vào Hợp Thể kỳ.”

Lam Phúc Không vẻ mặt đầy đắc ý, giống như là chính hắn tiến vào Hóa Thần kỳ.

Vương Trường Sinh đã đi xa, nhưng lấy tu vi Luyện Hư kỳ của hắn, tự nhiên cũng nghe được lời của Lam Phúc Không, hắn cũng không để ở trong lòng.

Một loại gạo nuôi trăm loại người, Lam Phúc Không thích nịnh bợ người khác như vậy, có liên quan với hoàn cảnh trưởng thành cùng sự từng trải của y, hắn ngược lại sẽ không cười nhạo Lam Phúc Không, mỗi người đều có thái độ cùng tính cách xử thế của mình.

Sau thời gian một chén trà nhỏ, bọn họ tới một con đường yên tĩnh, trên đường người đi đường thưa thớt, hai bên đường tọa lạc lầu các cung điện, cửa chính đóng chặt.

Tới cửa một tòa trang viên diện tích cực rộng, trên bảng hiệu viết hai chữ to màu vàng “Hàn phủ”.

Dương Tuyết Mai phát ra một lá bùa truyền âm, không qua bao lâu, cửa chính mở ra, một thanh niên áo đỏ dáng người khôi ngô đi ra, thanh niên áo đỏ mày kiếm mắt sáng, làn da hơi ngăm đen, rõ ràng là một tu sĩ Luyện Hư.

“Dương phu nhân, đạo hữu khác đều đã đến, chỉ chờ các ngươi, mời vào bên trong.”

Thanh niên áo đỏ làm một cái động tác mời, mời ba người bọn họ đi vào.

Trong trang viên kỳ hoa dị thảo, đá lởm chởm, lầu các cầu vòm tùy ý có thể thấy được. Sau khi xuyên qua ba cổng vòm hình tròn, một hồ nước màu lam lớn vạn mẫu xuất hiện ở trước mặt bọn họ.

Trong hồ nước có một đàn linh ngư đủ mọi màu sắc, đám linh ngư này thân thể tròn trịa, giống như quả bóng da bơi ở trong hồ, đầu cực nhỏ, lưng có một hàng gai nhọn. Thần kỳ nhất là, đám linh ngư này đều phóng ra linh quang đủ mọi màu sắc, chúng nó ở trong hồ nước truy đuổi, như một cầu vồng bảy màu di động ở trong hồ nước.

Giữa hồ có một đình đá sáu cạnh toàn thân màu xanh, ba nam một nữ đang ngồi ở trong đình đá uống trà nói chuyện phiếm, tu vi cao nhất là một ông lão áo bào xanh sắc mặt hồng hào.

Ông lão áo bào xanh mặt vuông mắt to, để râu dê, bên hông treo một cái hồ lô màu xanh to bằng bàn tay, mặt mũi hiền lành, cho người ta một loại cảm giác bình dị gần gũi.

Bọn họ tung người bay đến trong đình đá, bốn người bọn ông lão áo bào xanh lục tục đứng lên.

“Lão phu Hàn Trường Phong, ra mắt các vị đạo hữu.”

Ông lão áo bào xanh chủ động báo ra tên họ, giọng điệu thân thiện.

“Xích Miết đảo Ngô Nhai.”

“Kim Lộ đảo Chung Tương Vân.”

“Lôi Chuẩn đảo Lôi Nhất Sơn.”

“Tại hạ Hàn Ngọc Thư.”

Vương Trường Sinh và Long Vân Hâm lục tục báo ra tên họ, xem như đã làm quen.

Xích Miết đảo, Kim Lộ đảo cùng Lôi Chuẩn đảo thế lực đều không nhỏ, bọn họ có một điểm giống nhau, quan hệ với Liễu gia đều không tệ, trong đó Lôi Chuẩn đảo Lôi gia còn là thông gia của Liễu gia. Điều này cũng không kỳ quái, Liễu gia được Lãnh Diễm phái ra sức ủng hộ, phát triển hơn vạn năm, tự nhiên lăn lộn không tệ.

“Vương đạo hữu, nghe nói ngươi tinh thông thuật luyện khí, không biết Vương đạo hữu có thể luyện chế ra trung phẩm thông thiên linh bảo hay không?”

Lôi Nhất Sơn tò mò hỏi, khi Vương gia vừa tới vùng hải vực này, thế lực khác không chú ý quá nhiều, dù sao không có tu sĩ Luyện Hư.

Sau khi Vương Trường Sinh tiến vào Luyện Hư kỳ, các thế lực lớn đều bắt đầu chú ý tới Vương gia, phái ra lượng lớn nhân thủ thu thập tình báo Vương gia, nhưng hiệu quả rất nhỏ.

Vương gia lập tộc hơn hai trăm năm, Vương Trường Sinh chưa bao giờ rời khỏi Thanh Liên đảo, cũng không tiếp xúc với thế lực khác, thám tử tìm hiểu được tình báo có hạn, chỉ biết Vương Trường Sinh và Uông Như Yên đến từ Trấn Hải cung, Vương Trường Sinh là luyện khí sư, nhiều tình huống hơn về Vương gia, bên ngoài không rõ.

Người khác đều nhìn về phía Vương Trường Sinh, vẻ mặt tò mò.

“Lôi đạo hữu nói đùa rồi, trung phẩm thông thiên linh bảo nào có dễ dàng luyện chế như vậy.”

Vương Trường Sinh trực tiếp lắc đầu. Cho dù là tu sĩ Luyện Hư, phần lớn đều sử dụng hạ phẩm thông thiên linh bảo, đặc biệt tán tu, có thể tiến vào Luyện Hư kỳ đã không tệ rồi.

“Hàn đạo hữu, hội đấu giá một lần này, Hàn gia các ngươi cũng tham dự trong đó chứ! Có thể lộ ra một ít tin tức hay không?”

Vương Trường Sinh nhìn về phía Hàn Trường Phong, vẻ mặt đầy tò mò.

Bạn cần đăng nhập để bình luận