Thanh Liên Chi Đỉnh

Chương 4882: Uy lực con rối bậc bảy (1)

Trên trời đột nhiên bay xuống lượng lớn bông tuyết màu trắng, hóa thành những cây cọc băng màu trắng, từ trên cao rơi xuống, hướng thẳng đến Phệ Giao Thú.

Phệ Giao Thú phun ra một mảng lớn hào quang vàng óng mảnh khảnh, xuyên thủng những cọc băng màu trắng này.

Một tiếng long ngâm vang vọng tận trời cất lên, một con giao long màu trắng hình thể thật lớn từ nơi xa bay tới, tốc độ rất nhanh.

Mấy đạo độn quang từ nơi xa bay tới, tốc độ rất nhanh.

“Không ổn, chúng ta trúng kế rồi, bọn hắn sớm có phòng bị, mau rút!”

Mộ Hải bị dọa nhảy dựng, kinh hô.

Thần thức của hắn cảm ứng được, có năm vị tu sĩ Hợp Thể chạy về phía nơi này.

Như vậy, bọn họ chính là lấy ít địch nhiều, nơi này là đất liền, một khi bị tu sĩ Hợp Thể Nhân tộc bám trụ, muốn chạy cũng chạy không được.

Ngay lúc này, ánh đao ngút trời màu vàng óng cùng một ánh đao ngút trời màu xanh bắn nhanh đến, nháy mắt đã đến trước mặt hắn.

Sắc mặt Mộ Hải trầm xuống, ngoài thân nở rộ hào quang màu lam, hóa thành một con cá voi màu lam hình thể thật lớn, ngoài thân có một chút linh văn màu máu, mắt là màu máu.

Hư không chấn động vặn vẹo, vô số nước biển màu lam chợt xuất hiện, hóa thành một màn nước màu lam, bảo vệ cá voi màu lam.

Hai ánh đao ngút trời lục tục đánh lên màn nước màu lam, màn nước màu lam giống như tờ giấy, nháy mắt tan vỡ, hai ánh đao ngút trời đánh lên trên thân cá voi màu lam, truyền ra hai tiếng vang trầm.

Ngoài thân cá voi màu lam có thêm hai vết thương màu đỏ, không cẩn thận quan sát, căn bản không phát hiện được.

Từ Sâm cũng phát hiện khác thường, biến sắc hẳn. Hắn hoàn toàn không ngờ, có nhiều tu sĩ Hợp Thể như vậy theo đuôi, chỉ là không biết Thanh Liên tiên lữ có đi theo hay không.

Lời đồn Thanh Liên tiên lữ có chiến lực có thể so với Hợp Thể hậu kỳ, thà rằng tin là có không thể tin không có.

Một tiếng xé gió vang lên, một cây trường mâu lóe ra hào quang màu xanh bắn nhanh đến, nháy mắt đã đến trước mặt Từ Sâm.

Từ Sâm nhíu mày, bấm pháp quyết, mặt đất chui ra vô số dây leo màu xanh thô to, nhanh chóng bện thành một bức tường màu xanh, che ở hắn trước người, đồng thời triệu ra một tấm khiên màu xanh, vòng quanh hắn bay lượn không ngừng.

Trường mâu màu xanh đánh lên bức tường màu xanh, nháy mắt xé ra một lỗ thủng, đánh lên tấm khiên màu xanh, truyền ra một tiếng vang trầm, tấm khiên màu xanh khẽ nhoáng lên một lần.

Phía sau Từ Sâm sáng lên một đạo hào quang vàng óng, hiện ra một thanh niên áo vàng ngũ quan chất phác, lưng thanh niên áo vàng có một đôi cánh sắt màu xanh.

Thanh niên áo vàng vừa xuất hiện, vung hai cánh tay, đánh về phía tấm khiên màu xanh.

Tiếng “Phành phành” vang trầm trầm, tấm khiên màu xanh đánh lên hộ thể linh quang của Từ Sâm, cả người Từ Sâm bay ngược ra ngoài.

Hắn nhanh chóng quay đầu, phun ra bảy đạo hào quang màu xanh, hướng thẳng đến thanh niên áo vàng.

Trong mắt hắn lộ ra vài phần đắc ý, bản mạng pháp bảo của hắn là một bộ phi châm, đều là trung phẩm thông thiên linh bảo, yêu thú bậc bảy cũng không dám cứng đối cứng.

Bảy đạo hào quang màu xanh lục tục đánh vào chỗ yếu hại của thanh niên áo vàng, như đánh lên tường đồng vách sắt, truyền ra tiếng “coong coong” trầm đục.

“Con rối thú bậc bảy?”

Từ Sâm cả kinh biến sắc, con rối thú bậc bảy chính là vật hiếm lạ, ở Huyền Linh đại lục cũng không gặp nhiều, Vương gia thế mà có con rối thú bậc bảy.

Hắn phất tay áo, một cây ngọc như ý lóe ra hào quang màu xanh bắn ra, mặt ngoài ngọc như ý khắc một cái cây cỡ nhỏ, đánh vào một đạo pháp quyết.

Ngọc như ý màu xanh nhất thời nở rộ hào quang màu xanh, ngay sau đó đón gió tăng vọt, hóa thành một cái cây cao chọc trời cao mấy trăm trượng, cành lá um tùm.

Đại thụ che trời cành cây tăng vọt, sau khi mơ hồ một cái, hóa thành hai bàn tay màu xanh, bắt được thanh niên áo vàng, từng sợi dây leo màu xanh thô to phá đất chui ra, cuốn lấy thân thể thanh niên áo vàng.

Thanh niên áo vàng ra sức giãy dụa, lại không cách nào giãy thoát dây leo màu xanh trói buộc.

Hai tay thanh niên áo vàng chợt hiện ra vô số phù văn huyền ảo, sau nháy mắt mơ hồ, hóa thành hai thanh trường đao màu vàng lóe ra hào quang vàng óng, chém về phía dây leo màu xanh.

Dây leo màu xanh đứt gãy hết, trường đao màu vàng đánh lên bàn tay màu xanh, hai bàn tay màu xanh bị chém vỡ nát.

Thanh niên áo vàng nhẹ nhàng vỗ cánh sắt màu xanh trên lưng một phát, biến mất khỏi tại chỗ không thấy.

Từ Sâm tựa như nghĩ tới cái gì, biến sắc, đang muốn làm phép ngăn cản, một con giao long cát màu vàng hình thể thật lớn bổ nhào đến.

Từ Sâm bấm pháp quyết, cái cây cao chọc trời nhanh chóng di động, che ở trước người hắn.

Giao long cát màu vàng đánh lên trên thân cây to chọc trời, truyền ra một tiếng vang trầm, mặt ngoài cây to chọc trời mọc ra vô số cành cây màu xanh thô to, giống như xúc tu, cuốn lấy thân thể giao long cát màu vàng.

Hào quang màu vàng lóe lên, một ngọn núi khổng lồ màu vàng khổng lồ hóa xuất hiện ở đỉnh đầu Từ Sâm, nện xuống thẳng mặt.

Ngọn núi khổng lồ màu vàng còn chưa hạ xuống, một trọng lực mạnh mẽ đã bao trùm xuống, Từ Sâm cảm giác thân thể nặng tựa ức vạn cân.

Từ Sâm bấm pháp quyết, hai tay hư ảnh hình người hướng đỉnh đầu nâng hờ, đồng thời mặt đất chui ra lượng lớn dây leo màu xanh, bện thành hai bàn tay màu xanh, nâng ngọn núi khổng lồ màu vàng.

Bạn cần đăng nhập để bình luận