Thanh Liên Chi Đỉnh

Chương 6295: Tần Mạn, Từ Phong (1)

“Nguyên Anh của ả ở đâu? Lão phu không có khả năng nghe lời nói một phía của ngươi.”

Tào Minh Quang nói.

Uông Như Yên lấy ra Nguyên Anh của Đỗ Yên, giao cho Tào Minh Quang.

Tay phải Tào Minh Quang toát ra một mảng hào quang màu trắng chói mắt, bao phủ Nguyên Anh của Đỗ Yên.

Một lát sau, hào quang màu trắng tan đi.

Sắc mặt Tào Minh Quang trầm xuống, Uông Như Yên không nói láo, ba người Đỗ Yên, Mộ Dung Nhất Long cùng Mộ Dung Nhất Lỗi đã đầu phục hỗn độn thú, trước đó, Tào Minh Kính đã xử lý Tôn gia theo địch, bây giờ lại xuất hiện Mộ Dung gia.

“Tinh Điển, ngươi liên hệ Mộ Dung Chính Hiền, bảo đám người Mộ Dung Nhất Long tới đây họp, bàn bạc chiến sự.”

Tào Minh Quang phân phó.

“Lão tổ tông, Mộ Dung Nhất Long không phải bị Vương đạo hữu cùng Vương phu nhân giết rồi sao?”

Tào Tinh Điển nghi hoặc nói.

“Mộ Dung Nhất Long không có mặt, tự nhiên là Mộ Dung Chính Hiền tới, sau đó nhanh chóng bắt hắn, điều động nhân thủ, phong tỏa địa bàn Mộ Dung gia, phái người tiến vào Huyền thành, không thể thả một vị Kim Tiên nào của Mộ Dung gia chạy mất.”

Tào Minh Quang phân phó.

Tào gia không có khả năng bao che Mộ Dung gia, mau chóng xử lý Mộ Dung gia, giảm ảnh hưởng đến thấp nhất.

“Tào tiền bối, Vương gia chúng ta có thể hỗ trợ.”

Vương Trường Sinh chủ động xung phong, hắn càng thêm lo lắng có Kim Tiên Mộ Dung gia đào tẩu, hậu hoạn vô cùng.

Tào Minh Quang gật gật đầu, nói: “Có thể, tuyên bố với bên ngoài Mộ Dung Nhất Long giết hại người vô tội, huyết tế tiên nhân khác luyện công, việc đầu nhập vào hỗn độn thú đừng truyền ra ngoài, ảnh hưởng không tốt. Vương gia các ngươi lập công, bốn tòa Huyền thành của Mộ Dung gia giao cho Vương gia các ngươi trấn thủ.”

“Vâng, Tào tiền bối.”

Vương Trường Sinh vui mừng vô cùng, đáp ứng.

Tiêu diệt Mộ Dung gia, lại đạt được bốn tòa Huyền thành, song hỉ lâm môn,

Tào Minh Quang lấy ra một tấm Truyền Tiên Kính lóe ra hào quang vàng óng, đánh vào một đạo pháp quyết, trên mặt gương xuất hiện khuôn mặt Nam Cung Nguyệt Phi.

“Mộ Dung đạo hữu, Kim Thần tộc báo lên Mộ Dung gia thế lực dưới trướng Tào gia các ngươi cấu kết hỗn độn thú, có người tận mắt thấy Mộ Dung Nhất Long giao dịch với hỗn độn thú, ngươi lập tức bắt giữ người này, đưa tới Thiên Phượng thành.”

Nam Cung Nguyệt Phi phân phó, giọng điệu nghiêm khắc.

Tào Minh Quang nhíu mày, nhìn về phía Vương Trường Sinh cùng Uông Như Yên.

Vương Trường Sinh cùng Uông Như Yên trực tiếp lắc đầu, bọn họ cũng chưa nói cho người khác.

“Nam Cung phu nhân, lão phu vừa định hướng ngươi báo cáo việc này, Thanh Liên tiên lữ bất ngờ phát hiện thân phận bọn họ, đã bắt được Nguyên Anh của Đỗ Yên.”

Tào Minh Quang nói.

Kim Thần tộc mang việc này báo lên Nam Cung tiên tộc, tự nhiên là tìm phiền toái cho Tào gia.

Người dưới trướng theo địch, Tào gia cũng khó trốn thoát trách nhiệm này.

Tào Minh Quang vốn còn muốn che giấu, bây giờ Kim Thần tộc đâm việc này đến trước mặt Nam Cung tiên tộc, không có cách nào che giấu nữa, chỉ có thể báo cáo lên theo sự thật.

“Vậy ngươi mang theo Nguyên Anh của ả, lập tức tới đây một chuyến, còn có Thanh Liên tiên lữ, cùng nhau tới đây.”

Nam Cung Nguyệt Phi phân phó.

“Được, chúng ta lập tức đi qua.”

Tào Minh Quang đáp ứng, thu hồi Truyền Tiên Kính.

“Các ngươi không giấu diếm với lão phu cái gì chứ? Tào gia chúng ta không chứa nổi người ăn cây táo, rào cây sung.”

Thanh âm Tào Minh Quang trầm trọng.



Mộ Dung Nhất Long đi theo địch đã rất khó giải quyết, nếu Thanh Liên tiên lữ cũng có vấn đề, Tào gia cũng sẽ chịu liên lụy.

Vương Trường Sinh giấu chuyện khác không quan trọng, cho dù là vì ân oán cá nhân chặn giết Mộ Dung Nhất Long, Tào Minh Quang cũng không để ý, hắn lo lắng là Thanh Liên tiên lữ cũng đầu phục hỗn độn thú. Thân phận Mộ Dung Nhất Long bại lộ, hỗn độn thú bảo Thanh Liên tiên lữ chủ động tố giác bọn họ, lập công lên chức.

“Nhận được Tào tiền bối quan tâm, Vương gia chúng ta mới có hôm nay, chúng ta không có cốt khí nữa, cũng sẽ không đầu nhập vào hỗn độn thú, vãn bối và Mộ Dung gia có chút oán thù riêng, đó cũng là bất đắc dĩ.”

Vương Trường Sinh giải thích, vẻ mặt khẩn trương.

“Chỉ cần các ngươi không đầu nhập vào hỗn độn thú, ta mặc kệ việc lằng nhằng giữa các ngươi cùng Mộ Dung gia, theo ta đi Thiên Phượng thành, nếu bị Nam Cung phu nhân điều tra ra các ngươi cấu kết hỗn độn thú, Vương gia các ngươi cũng đến đây là dừng.”

Tào Minh Quang nói, hắn nhìn về phía Tào Tinh Điển, phân phó: “Ngươi lập tức liên hệ Mộ Dung Chính Hiền, xuất động Tiên Giáp quân và chân linh quân, giải quyết bọn họ, lấy danh nghĩa cấu kết hỗn độn thú, không được để bất cứ một ai của Mộ Dung gia chạy thoát.”

“Tiền gia và Mộ Dung gia đi lại rất gần.”

Uông Như Yên nói.

Mộ Dung Nhất Long cũng đã mời hỗn độn thú ra tay, nàng tự nhiên sẽ không rộng lượng, trực tiếp bỏ đá xuống giếng.

“Trước diệt trừ Mộ Dung gia, bắt tu sĩ Tiền gia, bọn họ dám phản kháng giết không cần hỏi, không phản kháng thì cẩn thận thẩm tra, không có vấn đề thì tha cho bọn họ.”

Tào Minh Quang phân phó.

“Vâng, lão tổ tông.”

Tào Tinh Điển đáp ứng.

Tào Minh Quang dẫn theo Vương Trường Sinh cùng Uông Như Yên tới một tòa đại điện vàng son lộng lẫy, trong điện có một tòa pháp trận màu vàng thật lớn, ba người đi đến trên pháp trận.

Tào Minh Quang đánh vào một đạo pháp quyết, một đạo hào quang vàng óng chói mắt phóng lên cao, bao phủ bóng người bọn họ.

Bạn cần đăng nhập để bình luận