Thanh Liên Chi Đỉnh

Chương 3874: Tầm bảo (1)

“Hy vọng thế! Nếu không thực không dễ hướng nó ăn nói. Ai có thể ngờ được, con cháu Bắc Minh gia sửa tu thi đạo. Như vậy cũng tốt, có thứ hắn cung cấp, chúng ta dụ dỗ tu sĩ Luyện Hư khác dễ dàng hơn một chút. Vương Thanh Sơn xuất thân Thanh Liên đảo, nói không chừng có con bài chưa lật gì, vẫn là đừng mời hắn, làm xong một vụ này, chúng ta phải đổi chỗ rồi.”

Liễu Mịch đề nghị.

Trương Tử Hào gật gật đầu, cười khổ nói: “Hy vọng nó có thể thực hiện ước định, cho chúng ta món đồ đó, như vậy chúng ta tiến vào Hợp Thể kỳ càng nhanh hơn. Nó là thân thể luyện thi, không dùng tới vật ấy.”

“Chỉ cần nó có thể cởi bỏ cấm chế, ta đã hài lòng, chỉ sợ nó có chủ ý với chúng ta.”

Liễu Mịch có chút lo lắng nói.

“Hừ, ta đổi với Cửu Diễm môn Lý đạo hữu một món trọng bảo, chuyên môn khắc chế luyện thi, hắn nếu biết điều, thì tuân thủ ước định đưa món đồ cho chúng ta, nếu không, cá chết lưới rách, ai cũng không dễ chịu.”

Trương Tử Hào hừ lạnh một tiếng, mặt đầy sát khí.

Liễu Mịch gật gật đầu: “Hy vọng như thế đi!”

...

Một tòa tiểu viện ngói xanh yên tĩnh, Vương Thanh Sơn đang nói chuyện phiếm với Tằng Ngọc Sâm, hỏi thăm tình huống Bắc Minh gia.

“Bắc Minh gia năm đó chính là thế lực đọ sức được với Lãnh Diễm phái, về sau không biết như thế nào bị diệt rồi, nguyên nhân cụ thể không rõ, nói là cấu kết Tinh Hỏa tộc.”

Tằng Ngọc Sâm giải thích.

Bắc Minh gia thịnh cực nhất thời, nhưng đột nhiên bị diệt, lấy địa vị của Bắc Minh gia, không cần thiết cấu kết Tinh Hỏa tộc, cho dù có mấy phản đồ, thanh lý môn hộ là được, không có lý do nào bị diệt tộc.

Người sáng suốt đều có thể nhìn ra, Bắc Minh gia bị diệt có nguyên nhân khác, cấu kết Tinh Hỏa tộc chỉ là một cái cớ mà thôi, nhưng việc này trôi qua quá lâu rồi, cụ thể chân tướng như thế nào, không ai biết được.

“Bộ Vạn Diễm Mật Sách đó của Bắc Minh gia khi nào xuất hiện? Tằng đạo hữu không đấu giá?”

Vương Thanh Sơn cười hỏi.

“Hơn mười năm trước đi! Chúng ta lúc ấy căn bản không biết, bộ công pháp đó bị người Lý gia mua đi rồi. Gần trăm năm qua, ngẫu nhiên có đồ vật của Bắc Minh gia xuất thế, nhắm chừng có người đạt được bảo vật của Bắc Minh gia.”

Tằng Ngọc Sâm nói theo sự thật. Hắn nghĩ tới cái gì, nói: “Huyền Minh Bình trong năm đại trấn tộc chi bảo của Bắc Minh gia luyện vào không ít Huyền Minh Trọng Thủy, bằng vào bảo vật này, tu sĩ Hợp Thể Bắc Minh gia từng tiêu diệt dị tộc Hợp Thể kỳ.”

“Huyền Minh Bình?”

Vương Thanh Sơn như có chút suy nghĩ gật gật đầu. Hắn nghĩ tới cái gì, hỏi: “Liễu phu nhân là quỷ tu? Trương đạo hữu cũng vậy?”

Tằng Ngọc Sâm gật gật đầu: “Liễu phu nhân chăn nuôi nhiều con quỷ vật, âm khí trên người tương đối nặng, nhưng ta cùng nàng ấy quen biết ngàn năm, nàng ấy làm người vẫn là không tệ. Trương đạo hữu không phải quỷ tu, nhưng hắn và Liễu phu nhân quan hệ cũng không tệ.”

Nói chuyện phiếm chốc lát, Tằng Ngọc Sâm liền cáo từ rời khỏi.

“Bắc Minh gia!”

Trên mặt Vương Thanh Sơn lộ ra vẻ mặt như có chút suy nghĩ, lẩm bẩm.

Hắn đi vào mật thất, lấy ra một cái bình sứ màu vàng, cạy nắp bình, một ngọn lửa màu vàng bay ra, chính là linh hỏa bậc năm.

Hắn há mồm phun ra Thanh Liên Nghiệp Hỏa, bấm pháp quyết.

Thanh Liên Nghiệp Hỏa hóa thành một đóa hoa sen màu xanh, lao thẳng đến ngọn lửa màu vàng.

Ngọn lửa màu vàng có chút kháng cự, nhưng ở dưới sự giúp đỡ của Vương Thanh Sơn, Thanh Liên Nghiệp Hỏa bao vây lấy ngọn lửa màu vàng.

Thời gian trôi qua từng chút một, ngọn lửa màu vàng chậm rãi hòa hợp một thể với Thanh Liên Nghiệp Hỏa.

Nửa tháng thời gian rất nhanh đã trôi qua.

Một tòa quảng trường đá diện tích cực lớn, tụ tập hơn vạn người tu tiên.

Vương Thanh Sơn xen lẫn trong đám người. Hôm nay là ngày Thiên Tuyền pháp hội tổ chức, rất nhiều tu sĩ ở đây trao đổi đạo pháp, kéo dài hơn một tháng.

Thiên Tuyền cung đại trưởng lão Thiên Tuyền Thượng Nhân ra mặt giảng đạo, sau đó tu sĩ Luyện Hư khác cũng có thể ra mặt giảng đạo, dừng ở trao đổi đạo pháp.

Sự kiện tương tự, Vương Thanh Sơn đã tham gia nhiều lần.

“Vương đạo hữu, thật khéo nha!”

Trương Tử Hào chào hỏi Vương Thanh Sơn, trên mặt tràn đầy nụ cười.

Vương Thanh Sơn mỉm cười, xem như đáp lại.

Ở sâu trong đôi mắt hắn lộ ra vài phần hoang mang, nhưng Trương Tử Hào cũng chưa nhìn thấy.

Hai canh giờ sau, Trương Tử Hào tiến lên giảng đạo, hắn nói về sự từng trải của mình.

Hắn là xuất thân tán tu, lấy giết yêu thú mà sống, cũng sẽ đi tìm bảo, kinh nghiệm phong phú.

Liễu Mịch cũng chưa tiến lên giảng đạo. Đến lượt Vương Thanh Sơn, Vương Thanh Sơn nói một lần tình huống tu luyện của mình, có thực sự giả, tu sĩ Luyện Hư khác bình luận vài câu.

Ở đây kiếm tu Luyện Hư kỳ tương đối ít, không cho được đề nghị gì tốt.

Ba ngày sau, tu sĩ Hóa Thần còn đang giảng đạo, tu sĩ Luyện Hư đã không lộ mặt nữa.

Một tòa tiểu viện ngói xanh yên tĩnh, Vương Thanh Sơn cùng Tằng Ngọc Sâm nói chuyện phiếm.

“Động phủ cổ tu sĩ? Đột ngột như vậy? Vô duyên vô cớ, bọn họ sao có thể tìm ngươi tầm bảo? Không tự mình mở ra sao?”

Vương Thanh Sơn nghi hoặc nói.

Trương Tử Hào cùng Liễu Mịch mời Tằng Ngọc Sâm đi thám hiểm, bọn họ phát hiện một chỗ động phủ cổ tu sĩ, không có cách nào mở ra, bọn họ mời Tằng Ngọc Sâm đi tầm bảo.

Bạn cần đăng nhập để bình luận