Thanh Liên Chi Đỉnh

Chương 6150: Thiên Minh thành (2)

“Đúng vậy! Tích góp một chút cơ nghiệp quả thật không dễ dàng, đánh hạ giang sơn khó, thủ giang sơn càng khó hơn, gặp kẻ phá gia chi tử, sẽ chỉ thua sạch gia nghiệp, làm người ta chê cười.”

Hà Lượng cười lạnh nói.

Mộ Dung gia khống chế năm tòa Huyền thành, thực lực mạnh mẽ, danh tiếng vang dội, nhưng hỗn độn thú triều lần trước, Mộ Dung gia tổn thất thê thảm nặng nề, bây giờ chỉ giữ được hai tòa Huyền thành, trở thành trò cười.

Một ít thế lực không tin, nhưng sự thật bày ở trước mắt, Mộ Dung gia chính là chỉ thủ được hai tòa Huyền thành cùng bộ phận Hoàng thành. Có người nói Mộ Dung gia bắt đầu xuống dốc, cũng có người nói nội bộ Mộ Dung gia đã xảy ra chuyện, càng nhiều là nói người Mộ Dung gia tộc vô năng, không thủ được cơ nghiệp tổ tông đánh hạ.

Đưa than sưởi ấm trong ngày tuyết rơi khó, bỏ đá xuống giếng dễ.

Một ít thế lực như hổ rình mồi đối với Mộ Dung gia, chỉ chờ thực lực Mộ Dung gia giảm mạnh, để chiếm cứ hai tòa Huyền thành Mộ Dung gia nắm giữ.

Theo Mộ Dung gia từ bỏ ba tòa Huyền thành, danh tiếng của Mộ Dung gia cũng bị hao tổn, một ít minh hữu cũng giảm bớt lui tới, Tiền gia gắt gao tùy tùng Mộ Dung gia. Dưới sự so sánh, Quỷ Linh tông nhân cơ hội chiếm cứ nhiều tòa Huyền thành, tràn đầy vui sướng hướng vinh, phát triển càng ngày càng tốt.

“Đứa nhỏ bán ruộng của gia đình không đau lòng, phá gia chi tử sao có thể hiểu được giành giang sơn khó bao nhiêu, xuất hiện phá gia chi tử, muốn không suy bại cũng khó.” Một thiếu phụ váy tím dáng người đầy đặn phụ họa nói.

Hình thể thiếu phụ váy tím lớn hơn so với đại bộ phận tu sĩ Nhân tộc một chút, mắt cùng tóc là màu tím.

Lạc Huyên, Kim Tiên trung kỳ, xuất thân Tử Mâu tộc, Tử Mâu tộc là thế lực phụ thuộc Tào gia, không hợp với Mộ Dung gia, trước mắt khống chế bốn tòa Huyền thành.

Tử Mâu tộc truyền thừa hơn hai ngàn vạn năm, ban đầu khống chế một tòa Huyền thành, lần trước hỗn độn thú triều tổn thất hai vị tu sĩ Kim Tiên, nhưng tu sĩ Kim Tiên của Tử Mâu tộc không ít, rất nhanh từ hậu phương điều đến tu sĩ Kim Tiên, tổng cộng khống chế bốn tòa Huyền thành, mấy năm nay phát triển rất tốt.

Một ít thế lực ở hậu phương phát triển tốt, toát ra nhiều vị tu sĩ Kim Tiên, nhưng số lượng Huyền thành có hạn, rất khó đạt được Huyền thành mới. Lần trước hỗn độn thú triều các thế lực lớn tổn thất thê thảm nặng nề, một ít thế lực bắt lấy cơ hội này, mở rộng địa bàn, khống chế nhiều tòa Huyền thành, Tử Mâu tộc cùng Quỷ Linh tông đều là như thế.

“Ai cười tới cuối cùng còn không nhất định đâu!”

Mộ Dung Thiên Nhã cười lạnh nói, nội bộ Mộ Dung gia cũng có thanh âm khác, có tộc nhân cho rằng không nên vứt bỏ ba tòa Huyền thành, Mộ Dung gia không ít tu sĩ Kim Tiên, thủ được năm tòa Huyền thành không có vấn đề gì lớn.

Những thứ này đều là mã hậu pháo*, ai biết hỗn độn thú triều sẽ kéo dài bao lâu, nhìn từ tình huống lúc đó, Mộ Dung Chính Hiền quyết định cũng không sai, chỉ là nhìn từ mấy năm gần đây, Mộ Dung Chính Hiền quyết định là sai.

* các biện pháp được thực hiện sau khi thực tế xảy ra, nhưng vô ích.

Thế lực đối địch Mộ Dung gia nhân cơ hội chiếm cứ nhiều tòa Huyền thành, phát triển càng ngày càng tốt, trái lại Mộ Dung gia, chỉ dựa vào tài nguyên hai tòa Huyền thành, nuôi dưỡng mấy chục vị tu sĩ Kim Tiên, áp lực rất lớn.

“Vậy mỏi mắt mong chờ đi!”

Hà Lượng cười khẩy nói.

Lúc này, Tào Viễn Tinh cũng đi tới.

“Đạo hữu tham gia tỷ thí tới đây rút thăm, rút thăm tỷ thí, điểm đến là dừng.”

Tào Viễn Tinh lấy ra một cái bình hào quang vàng óng lập lòe, nói. Nhiều vị tu sĩ Kim Tiên bọn Vương Thanh Sơn đều đi qua, rút thăm tỷ thí.

Tỷ thí chính là thủ tục, kẻ dự thi tu vi cao nhất là Kim Tiên trung kỳ.

Đối thủ của Vương Thanh Sơn là một ông lão áo bào vàng dáng người béo lùn, có tu vi Kim Tiên sơ kỳ.

Tỷ thí vừa bắt đầu, ông lão áo bào vàng đã triệu ra một cây cờ phướn lóe ra hào quang màu đỏ, sau khi vòng quanh lão bay lượn một vòng, trào ra một mảng lớn ngọn lửa màu đỏ, bảo vệ lão, nhiệt độ nhanh chóng tăng cao.

Vương Thanh Sơn không nói lời thừa, trực tiếp lấy ra bốn thanh phi kiếm màu sắc khác nhau, sử dụng phi kiếm đối địch.

Cho dù không dùng Dung Khiếu Quyết, Vương Thanh Sơn cũng có thể đánh bại ông lão áo bào vàng.

Không đến nửa khắc đồng hồ, Vương Thanh Sơn đã đánh bại ông lão áo bào vàng, tiến vào vòng tiếp theo.

Ba người Mộ Dung Thiên Nhã, Hà Lượng, Lạc Huyên thực lực đều không yếu, đều đánh bại đối thủ, tiến vào vòng tiếp theo.

Thắng thì tiến vào vòng tiếp theo, tới vòng thứ ba, Vương Thanh Sơn gặp một đối thủ Kim Tiên trung kỳ, hắn trực tiếp lấy ra hai con rối thú Kim Tiên kỳ, không tốn bao nhiêu sức, đã đánh bại đối phương, dù sao không phải sinh tử chiến, hai bên đều chưa vận dụng lá bài tẩy. Con rối thú là đặc sắc của Vương gia, tu sĩ Kim Tiên bên người mang theo mấy con rối Kim Tiên kỳ cũng không nhiều, tu sĩ Kim Tiên khác tự nhiên không phải đối thủ.

Lạc Huyên rút thăm đối đầu Mộ Dung Thiên Nhã, nàng căn bản không phải đối thủ của Mộ Dung Thiên Nhã, bị Mộ Dung Thiên Nhã thi triển ngự kiếm thuật đánh bại.

Sau nửa canh giờ, còn lại Mộ Dung Thiên Nhã, Hà Lượng và Vương Thanh Sơn ba người, ba hạng đầu từ trong bọn họ chọn ra.

“Ta bỏ quyền, ta xếp hạng ba là được.” Vương Thanh Sơn nói, hạng ba có thể có ba danh ngạch.
Bạn cần đăng nhập để bình luận