Thanh Liên Chi Đỉnh

Chương 1788: Tiến vào Thanh Liên đảo (1)

Một tiếng nổ thật lớn vang lên, một thanh đao nước màu lam dài hơn trăm trượng từ trên trời giáng xuống, bổ lên trận pháp đảo Kim Liên, nổi lên một trận gợn sóng.

Quảng Đông Nhân phất tay áo bào dài rộng, một cây đao giết heo lấp lánh ánh đỏ xuất hiện trên tay, trên tay dính đầy vết dầu mỡ.

“Thanh Thiến, nơi này giao cho ngươi, lão phu ra đối phó người khác, đưa tin cho gia tộc các ngươi, cẩn thận kẻ địch đánh lén.”

Quảng Đông Nhân phân phó một tiếng, tung người bay ra ngoài.

Một thiếu phụ váy lam dáng người bốc lửa lơ lửng ở giữa không trung, nàng tự nhiên là Diễn Thủy chân nhân Lục Vịnh Di đã thay đổi dung mạo.

Năm người bọn Hoàng Long chân nhân đi tập kích Thanh Liên đảo, ai cũng không biết kết quả như thế nào, nếu là thắng, làm Vương gia bị thương nặng, Lục gia tự nhiên sẽ phát động chiến sự, cướp lấy một bộ phận hòn đảo của Vương gia, nếu là năm người bọn Hoàng Long chân nhân diệt Thanh Liên tiên lữ, Lục gia sẽ liên hợp thế lực khác thâu tóm Vương gia, nếu là Hoàng Long chân nhân thua, Lục gia cũng không có gì tổn thất.

Lục gia chiếm ưu thế địa lý, Hoàng Long chân nhân nhiều lắm cướp đi một ít tài vật, phiêu lưu cao, thu hoạch lớn, Lục Vịnh Di chỉ cần bám trụ Quảng Đông Nhân là được rồi.

Quảng Đông Nhân nhìn thấy chỉ có một tu sĩ Nguyên Anh, hắn nhất thời hiểu tính toán của đối phương, đây là bày rõ phái một kẻ địch bám trụ hắn, tập kết trọng binh vây công Thanh Liên đảo.

Bây giờ phiền toái là, Quảng Đông Nhân không biết Vương Trường Sinh và Uông Như Yên ở Thanh Liên đảo hay không, dù sao bọn họ chưa nói rời khỏi bao lâu, trở về cũng không cần báo cáo với Quảng Đông Nhân.

Có một tu sĩ Nguyên Anh cuốn lấy hắn, hắn muốn lợi dụng truyền tống trận truyền tống đến Thanh Liên đảo cũng không làm được, kẻ địch cũng sẽ không tùy ý hắn rời khỏi. Trên đảo Kim Liên đều là thương gia, trong đó không thiếu minh hữu cùng đồng bạn hợp tác của Vương gia, nếu là ngồi xem những người này bị giết, phiền toái của Vương gia càng lớn hơn nữa, về sau Vương gia mở phường thị, nhắm chừng không bao nhiêu thương gia vào ở.

Trong mắt Quảng Đông Nhân nở rộ ánh sáng lạnh lẽo, đao giết heo trong tay bừng lên ánh sáng đỏ, chợt toát ra một mảng lớn ngọn lửa màu đỏ, bổ về phía Lục Vịnh Di.

Ánh đỏ lóe lên, hư không phát ra một tràng tiếng ong ong trầm đục, một đạo đao khí màu đỏ dài hơn trăm trượng thổi quét ra, mang theo sóng nhiệt ngập trời, bổ về phía Lục Vịnh Di.

Lục Vịnh Di không chút hoang mang, lấy ra một lá cờ nhỏ màu lam to bằng bàn tay, vẫy nhẹ một cái, nước biển phía dưới kịch liệt sôi trào, một bức tường nước màu lam cao mấy trăm trượng đội đất mọc lên, đứng ở trên mặt biển.

Ầm ầm ầm!

Một tiếng nổ qua đi, bức tường nước màu lam bị đao khí màu đỏ chém thành hai nửa, nổ tung ra, nước biển văng khắp nơi.

Bàn tay ngọc của Lục Vịnh Di nở rộ hào quang màu lam, vỗ vào không trung, hư không vặn vẹo một trận, một bàn tay to màu lam lớn hơn mười trượng bỗng dưng hiện lên, bổ về phía đối diện.

Bàn tay to màu lam bay ra chưa bao lâu, chợt biến thành một bàn tay băng màu trắng, bổ về phía đao khí màu đỏ.

Đao khí màu đỏ bị bàn tay băng màu trắng đập vỡ nát, bộc phát ra một mảng lớn ngọn lửa màu đỏ, quay lại che kín bàn tay băng màu trắng, toát ra một mảng lớn sương mù màu trắng.

Tiếng xé gió nổ vang, đao băng màu trắng rậm rạp từ đối diện bắn nhanh đến, chưa tới gần người, một lực lượng cực kỳ lạnh lẽo đã ập tới trước mặt.

Quảng Đông Nhân không dám sơ ý, đoản đao trong tay bổ về phía không trung, ánh đỏ lóe lên, hơn trăm đạo đao khí màu đỏ sắc bén vô cùng bay ra, lên nghênh đón.

Ầm ầm ầm!

Một chuỗi tiếng nổ vang lên, hơn trăm đạo đao khí màu đỏ đánh vỡ nát đao băng màu trắng tới tấn công.

Lục Vịnh Di cũng không để ý, nàng chỉ cần cuốn lấy Quảng Đông Nhân là được.

...

Hoàng Sa chân nhân là xuất thân tán tu, hắn ngày xưa lấy săn giết yêu thú mà sống, không biết đã trải qua bao nhiêu đau khổ, lúc này mới tiến vào Nguyên Anh kỳ.

Hắn ngày xưa hợp tác với Hoàng Long chân nhân săn giết yêu thú, có giao tình nhất định.

Mười năm trước, Hoàng Long chân nhân tìm tới Hoàng Sa chân nhân, nói là mời hắn ra tay đối phó Thanh Liên tiên lữ.

Hoàng Sa chân nhân chỉ là Nguyên Anh sơ kỳ, hắn không chút nghĩ ngợi đã từ chối, nhưng biết được có mấy vị tu sĩ Nguyên Anh hợp tác, cộng thêm một khoản thù lao hậu hĩnh, Hoàng Long chân nhân do dự mãi, vẫn đã đáp ứng.

Cho dù không địch lại, nhiều vị tu sĩ Nguyên Anh liên thủ, cũng có thể xông ra khỏi vòng vây.

Kim Điệp phu nhân xuất thân một gia tộc nhỏ, đắc tội gia tộc lớn nào đó, cả tộc bị giết, chỉ có một mình nàng may mắn thoát nạn, sau khi khổ tu mấy trăm năm, Kim Điệp phu nhân tiến vào Nguyên Anh kỳ, lấy thủ đoạn cường thế tiêu diệt kẻ thù.

Hoàng Long chân nhân ngày xưa từng giúp nàng một việc lớn, Hoàng Long chân nhân mời nàng đối phó Thanh Liên tiên lữ, cho đủ lợi ích, Kim Điệp tiên tử cũng đáp ứng, dù sao có nhiều vị tu sĩ Nguyên Anh liên thủ.

Lưu Hạo Đông xuất thân gia tộc tu tiên nào đó, ngày xưa thiếu nợ Hoàng Long đảo một ân tình to lớn, vì báo ân, hắn lúc này mới nguyện ý đi một chuyến.

Vốn là sáu tu sĩ Nguyên Anh, nhưng Diễn Thủy chân nhân lâm thời thay đổi, chỉ có năm Nguyên Anh công kích Thanh Liên đảo, trừ Hoàng Long chân nhân là Nguyên Anh trung kỳ, bốn người bọn Hoàng Sa chân nhân là Nguyên Anh sơ kỳ.

Bạn cần đăng nhập để bình luận