Thanh Liên Chi Đỉnh

Chương 7222: Ngoài ý muốn

Liên tục hai tòa tử tháp bị nuốt, Đằng Tiểu giận tím mặt, muốn chi viện, Càn Tiêu, Mông Khôn cùng Ngôn Nhất Nặc căn bản không cho cơ hội.

Thanh Liên Tạo Hóa Đỉnh một lần nữa sáng lên một mảng hào quang màu xanh chói mắt, bốn tòa tử tháp còn lại đều sáng lên hào quang màu đen chói mắt, biến mất khỏi chỗ cũ.

Phía sau Đằng Tiểu sáng lên một đạo hào quang màu xanh, Thanh Liên Tạo Hóa Đỉnh hiện ra, húc lên trên thân Đằng Tiểu, Đằng Tiểu bay ngược ra ngoài, phun ra một ngụm tinh huyết lớn.

“Mau tới giúp ta.”

Thanh âm của Đằng Tiểu mang theo một tia sợ hãi.

Một tiếng nổ lớn vang lên, đất rung núi chuyển.

Màn nước màu lam tan đi, hiện ra bóng người Vương Trường Sinh và Uông Như Yên, Vương Trường Sinh quần áo rách mướp, mơ hồ có thể nhìn thấy một ít vết máu màu nâu. Uông Như Yên sắc mặt hơi tái nhợt, bọn họ liên thủ tiêu diệt Bằng, bọn họ kém Bằng hai bổn nguyên pháp tắc, chẳng qua bọn họ có hai bổn nguyên pháp tắc chí tôn, đủ để bù lại chênh lệch này.

Bằng có thượng phẩm đạo khí, đây là chỗ khó giải quyết nhất, cũng may Định Hải Châu luyện vào Thái Sơ Đạo Thạch, còn sinh ra khí linh, bọn họ mất công mất sức một phen, lúc này mới giải quyết Bằng.

Lúc này, Vương Thanh Sơn đang thúc giục chín cây phi kiếm lóe ra tiên quang, đánh vỡ phòng ngự của Lỗi, giết chết nó.

Tốc độ trưởng thành của Lỗi rất nhanh rồi, tốc độ trưởng thành của Vương Thanh Sơn càng nhanh hơn, ngoại vật tiên nhân có thể mượn quá nhiều rồi.

“Sao có khả năng!”

Lung nhìn thấy Vương Trường Sinh cùng Uông Như Yên, kinh hô.

Nó biết thực lực của Bằng cùng Khiếu, chúng nó thế mà không phải đối thủ của Thanh Liên tiên lữ, chúng nó vẫn đã đánh giá thấp Thanh Liên tiên lữ.

Mặt đất nứt toác ra, một cây rìu khổng lồ lóe ra hào quang màu vàng phá đất chui ra, lao thẳng về phía Vương Trường Sinh.

Vương Trường Sinh vội vàng vung Hám Thiên Côn nghênh đón, Hám Thiên Côn va chạm với cây rìu khổng lồ màu vàng, truyền ra một tiếng kim loại giao kích trầm đục, mặt ngoài Hám Thiên Côn có thêm mười mấy vết nứt nhỏ.

Hư không trên đỉnh đầu Vương Trường Sinh cùng Uông Như Yên nổi lên một trận gợn sóng, hai nắm đấm khổng lồ màu vàng lóe lên, đánh chuẩn xác ở trên người bọn họ.

Hai tiếng trầm đục vang lên, Vương Trường Sinh cùng Uông Như Yên bay ngược đi, phun ra một ngụm tinh huyết lớn, sắc mặt tái nhợt xuống.

Cây rìu khổng lồ màu vàng nở rộ ra hào quang màu vàng chói mắt, lao thẳng đến Vương Trường Sinh.

Vương Trường Sinh vung Hám Thiên Côn nghênh đón, một tiếng vang trầm ngân lên, Hám Thiên Côn bị chém thành hai nửa, Vương Trường Sinh cũng nhân cơ hội tránh được.

Một cây trường thương hào quang vàng óng lưu chuyển không ngừng hiện ra, đánh trúng Hám Thiên Côn, truyền ra một tiếng vang trầm, tia lửa văng khắp nơi.

“Ai dám phá chuyện tốt của ta!”

Một thanh âm nam tử lạnh như băng vang lên, mặt đất kịch liệt rung chuyển, một con hỗn độn thú mười màu đầu giao thân người phá đất chui ra, xem khí tức của nó, là cường giả Đạo Tổ hậu kỳ.

Một đạo tiên quang chợt xuất hiện, Đạp Thiên Đạo Tổ hiện ra, vẻ mặt lạnh như băng.

“Từ đạo hữu, ngươi cuối cùng đến rồi.”

Mạc Thiến Thiến nhìn thấy Đạp Thiên Đạo Tổ, lộ ra vẻ mặt vui mừng.

Dựa theo kế hoạch của bọn họ, trước tiêu diệt hai đại bộ lạc, sau đó chiến đấu cuốn lấy hỗn độn thú, chờ trợ thủ bọn Đạp Thiên Đạo Tổ chạy tới, lại đại quyết chiến, ai có thể ngờ được Đạo Tổ hỗn độn thú trực tiếp liên thủ giết đến.

“Lục Tiên Thương! Ngươi là Đạp Thiên Đạo Tổ, không đúng, hẳn là chuyển thế.”

Hỗn độn thú mười màu kinh ngạc nói.

Cho dù là ở thời đại Hỗn Độn, Đạp Thiên Đạo Tổ cũng là cường giả, thực lực chỉ đứng dưới Hiên Viên Kiệt cùng ba vị hộ pháp của cổ Tiên Đình.

“Ngươi nhìn có chút lạ mặt, hẳn là cường giả mới xuất hiện của hỗn độn thú nhỉ! Mở tám bổn nguyên pháp tắc, còn có chí tôn pháp tắc, thế mà trốn trong chỗ tối đánh lén.”

Đạp Thiên Đạo Tổ cười khẩy nói.

“Hừ, được làm vua thua làm giặc mà thôi, ta cũng không ngờ, thực lực của bọn hắn mạnh như vậy.”

Hỗn độn thú mười màu cười lạnh nói, mặt đầy sát ý.

Nó vốn là tính chi viện Lung, tiêu diệt Thôi Phong, không ngờ thực lực của Vương Trường Sinh cùng Uông Như Yên quá mức kinh người, tính giết bọn họ trước.

“Thực náo nhiệt nha!”

Một thanh âm nam tử vang dội cất lên.

Vừa dứt lời, một tiếng sét đánh vang lên, Thương Lôi Tử hiện ra, vẻ mặt lạnh như băng.

Vương Trường Sinh nhíu mày, thúc giục pháp quyết, Thanh Liên Tạo Hóa Đỉnh bay trở về. Không có thượng phẩm đạo khí, hắn căn bản không ngăn được Đạo Tổ mở tám bổn nguyên pháp tắc, có thượng phẩm đạo khí còn có thể ngăn cản một đoạn thời gian.

Viêm Tiêu lấy ra một tấm gương nhỏ lóe ra hào quang màu đỏ, nhíu mày, thân hình rút lui, phát ra một màn hào quang màu đỏ, bao phủ bản thân, đánh vào một đạo pháp quyết.

Vương Trường Sinh nhíu mày, lấy ra một tấm pháp bàn lóe ra hào quang màu lam, đánh vào một đạo pháp quyết, sắc mặt hắn trầm xuống.

“Mạc tiên tử, một chỗ di tàng của cổ Tiên Đình hiện thế, cách nơi này không phải quá xa.”

Vương Trường Sinh truyền âm cho Mạc Thiến Thiến.

Ở cùng lúc bọn họ tấn công, Chân Long nhất tộc, Kỳ Lân nhất tộc các thế lực ùn ùn ra tay, đối phó hỗn độn thú, bất ngờ phát hiện cửa vào một chỗ bí cảnh, bộ phận người tầm bảo đi vào tầm bảo, phát hiện là một chỗ di tàng cổ Tiên Đình lưu lại, rời khỏi bí cảnh báo cáo lên.

Bạn cần đăng nhập để bình luận