Thanh Liên Chi Đỉnh

Chương 2283: Giết địch một ngàn tự tổn hại tám trăm

Long Hàm Cơ đáp ứng, Xích Giao Phần Thiên Kiếm trong tay bắn ra, hóa thành một con giao long màu đỏ hình thể thật lớn, vòng quanh bọn họ xoay không chừng. Giao long màu đỏ húc lên cấm chế, trực tiếp húc cấm chế vỡ nát, tiếng nổ không ngừng.

Ba người Lưu Tú Vân, Chu Hưng Quốc và Ngưu Khôn đuổi theo tới, khổng tước màu xanh hóa thành một đạo hào quang màu xanh lao về phía bọn họ.

Ngưu Khôn vung hai cây rìu màu đỏ trong tay, hai lưỡi rìu màu đỏ dài hơn ngàn trượng bắn ra, bổ về phía hào quang màu xanh.

Hào quang màu xanh lóe lên, hào quang màu xanh biến mất không thấy, lưỡi rìu màu đỏ bổ trượt.

Ngay sau đó, khổng tước màu xanh chợt xuất hiện ở trước mặt Chu Hưng Quốc, cách Chu Hưng Quốc trăm trượng.

Thân thể khổng tước màu xanh nhanh chóng bành trướng lên, chỉ nghe một tiếng nổ kinh thiên động địa vang lên, một quầng hào quang màu xanh chói mắt bao phủ khu vực phạm vi trăm dặm.

...

Mấy ngàn tu sĩ bị hào quang màu xanh lan đến, đất rung núi chuyển, sóng khí cuồn cuộn.

Sau thời gian năm hơi thở, hào quang màu xanh biến mất, phạm vi trăm dặm san thành bình địa. Chu Hưng Quốc sắc mặt tái nhợt, khóe miệng dính một ít vết máu, pháp bào ngoài thân xé rách ra, trên cánh tay cùng ngực máu tươi đầm đìa. Ngưu Khôn và Lưu Tú Vân sắc mặt hơi tái nhợt. Ba người bọn họ hoàn hảo, mấy ngàn tu sĩ đã bốc hơi khỏi nhân gian.

Chọn quả hồng mềm mà bóp, Chu Hưng Quốc và Ngưu Khôn đều là Hóa Thần sơ kỳ, nhưng Ngưu Khôn là Yêu tộc, cho dù là Phong Vũ tự bạo, cũng không cách nào tạo thành thương tổn lớn bao nhiêu cho Ngưu Khôn.

“Chu đạo hữu, ngươi đi trợ giúp bọn Tôn đạo hữu, ta cùng Ngưu đạo hữu truy kích bọn hắn, nhất định phải tiêu diệt hết bọn hắn, tuyệt đối không thể để bọn hắn chạy mất.”

Lưu Tú Vân nói xong lời này, hóa thành một dải ánh sáng cầu vồng màu xanh đuổi theo, Ngưu Khôn hóa thành một đạo hào quang màu đỏ đuổi theo.

Chu Hưng Quốc lấy ra một tấm gương nhỏ hào quang màu trắng lấp lánh, đánh vào một pháp quyết, mặt gương sau khi sáng lên một đạo hào quang màu trắng, hiện ra khuôn mặt Lưu Nghiệp.

“Thế nào, Chu đạo hữu, các tu sĩ dị giới đó thế nào?”

Lưu Nghiệp khẩn cấp hỏi, giọng điệu dồn dập.

“Đã chém giết hai tên Hóa Thần, còn có một đám tu sĩ cấp cao. Lưu đạo hữu, mở phong ấn, để ta đi vào trợ giúp bọn Tôn đạo hữu.”

Chu Hưng Quốc có chút hưng phấn nói. Thương thế của hắn không nhẹ, nhưng bây giờ không có bao nhiêu thời gian cho hắn chữa thương, thời gian cấp bách.

Trong hư không nổi lên một trận gợn sóng, hiện ra một cái lỗ đen lớn mấy trượng, Chu Hưng Quốc hóa thành một đạo độn quang bay vào.

Lưu Nghiệp đánh giá cao thấp Chu Hưng Quốc một lần, nhíu mày.

“Chu đạo hữu, ngươi thủ cửa vào, ta đi trợ giúp bọn Tôn đạo hữu đi!”

Lưu Nghiệp lấy ra một tấm pháp bàn linh quang lấp lánh, đưa cho Chu Hưng Quốc.

Chu Hưng Quốc bây giờ trạng thái không tốt, đi rất có thể bị đối phương tấn công.

Chu Hưng Quốc cũng không chối từ, tiếp nhận pháp bàn.

Đúng lúc này, một tiếng nổ đinh tai nhức óc vang lên, kèm theo một tiếng hét thảm.

Trong lòng Lưu Nghiệp cả kinh, hóa thành một đạo kiếm quang, đi thẳng đến ngọn nguồn thanh âm.

Hắn vừa chạy tới mục tiêu, phát hiện Diệp Diễm... không cánh mà bay, tay trái Tôn Thiên Hổ có một vết máu khủng bố, sắc mặt tái nhợt, trên mặt đất là một mảng hỗn độn, có thể nhìn thấy lượng lớn thi thể.

Một con hồ ly năm đuôi ngã trong vũng máu, Tôn Thiên Hổ chiến đấu cuốn lấy một con giao long màu xanh dài trăm trượng, một một sừng. Giao long màu xanh ngoài thân máu tươi đầm đìa, bụng cùng đuôi rụng không ít vảy.

Một chiếc thuyền rồng màu xanh bay về phía lỗ đen trên bầu trời, tốc độ đặc biệt nhanh.

“Lưu đạo hữu, mau ngăn bọn hắn, đừng để bọn hắn chạy.”

Tôn Thiên Hổ lớn tiếng nói, giọng điệu dồn dập.

Lưu Nghiệp đang muốn ra tay, một mảng hào quang màu xanh lao thẳng đến hắn.

Cùng lúc đó, hơn một ngàn quả cầu lửa khổng lồ to như vại nước từ trên trời giáng xuống, đánh về phía đám người Lưu Nghiệp.

Quả cầu lửa khổng lồ còn chưa hạ xuống, một làn sóng nhiệt kinh thiên đã ập vào mặt.

Lưu Nghiệp nhíu mày, tay phải bổ về phía không trung, một mảng lớn kiếm khí sắc bén bắn ra, nghênh đón.

Ầm ầm ầm!

Một chuỗi tiếng nổ vang lên, quả cầu lửa khổng lồ nổ tung ở giữa không trung, hóa thành lửa đầy trời, rơi vãi trên mặt đất.

Cuồng phong nổi lên xung quanh, ba cơn lốc màu xanh cao hơn ngàn trượng lao thẳng về phía ba người bọn Lưu Nghiệp.

Nhân cơ hội này, giao long màu xanh bay về phía thuyền rồng màu xanh, tốc độ đặc biệt nhanh.

“Muốn đi! Để mạng lại!”

Huyết Ma Nhận trong tay Tôn Thiên Hổ bùng nổ ra hào quang màu máu chói mắt, hào quang màu máu lóe lên, một cầu vồng màu máu dài hơn ngàn trượng càn quét ra, nháy mắt bổ lên trên thân giao long màu xanh, truyền ra tiếng “keng” trầm đục, đốm lửa văng khắp nơi.

Hư không đỉnh đầu giao long màu xanh lóe lên linh quang, một tòa tháp nhỏ linh quang lấp lánh bỗng dưng hiện lên, chính là thông thiên linh bảo Vạn Yêu Tháp.

Đúng lúc này, một con dấu màu vàng từ trong thuyền rồng màu xanh bay ra, nháy mắt phóng to, đập về phía Vạn Yêu Tháp.

Keng!

Một tiếng trầm nặng vang lên, Vạn Yêu Tháp bay ngược đi, nhưng Vạn Yêu Tháp vẫn như cũ phun ra một mảng linh quang, bao trùm về phía giao long màu xanh, nhưng giao long màu xanh tốc độ quá nhanh, linh quang vồ hụt.

Hào quang màu xanh lóe lên, giao long màu xanh hóa thành bộ dáng Long Tiêu Dao, đáp ở trên thuyền rồng màu xanh.

Bạn cần đăng nhập để bình luận