Thanh Liên Chi Đỉnh

Chương 3666: Thổ Ly Thuẫn

Vương Di Thước chính là một trong số đó. Bình thường mà nói, không có tình huống đặc thù, không thể rời khỏi Tàng Kinh Các, chỗ tốt là, bọn họ không cần phát sầu vì tài nguyên tu tiên, gia tộc sẽ cung cấp tài nguyên tu tiên, bọn họ chỉ cần an tâm bảo vệ tốt Tàng Kinh Các là được.

Người thủ các đều bị hạ cấm chế đặc thù, chủ yếu là phòng ngừa kẻ địch sưu hồn, cho dù bọn họ ra ngoài bị kẻ địch bắt, kẻ địch cũng rất khó biết được cơ mật trung tâm nhất của Vương gia.

Ví dụ như tộc nhân tu luyện Thái Hư Đoán Thần Quyết, đều phải hạ cấm chế đặc thù, phòng ngừa thất thủ bị bắt, tiết lộ cơ mật trung tâm nhất của gia tộc, cho dù là Vương Trường Sinh cùng Uông Như Yên cũng không ngoại lệ.

Bọn người Vương Anh Kiệt đều tu luyện Thái Hư Đoán Thần Quyết, nhưng chịu giới hạn bởi điều kiện, bọn họ đều chỉ có thể tu luyện đến tầng thứ tư, bao gồm Vương Trường Sinh cùng Uông Như Yên. Chờ Bạch Ngọc Kỳ tiến vào Luyện Hư kỳ, bọn họ mới có hi vọng tu luyện công pháp đến tiếp sau.

Vương Nhất Nhị ánh mắt tò mò đánh giá mọi thứ chung quanh, vẻ mặt có chút hưng phấn.

Vương Nhất Hân thành thật đứng ở tại chỗ, vẻ mặt nhu thuận.

“Di Thước thúc công, những tộc nhân này là tới tìm công pháp, làm phiền ngài rồi.”

Vương Viễn Giang chỉ vào đám người Vương Nhất Nhị nói, tộc nhân sau khi kiểm tra ra linh căn, sẽ tới Tàng Kinh Các chọn lựa công pháp, tộc lão sẽ căn cứ linh căn của bọn họ, cho chỉ điểm.

“Vương Nhất Nhị, ngươi đi theo ta trước.”

Vương Di Thước phân phó, dẫn theo Vương Nhất Nhị đi vào Tàng Kinh Các.

Vương Nhất Nhị đi vào Tàng Kinh Các, chiếu vào mi mắt là một hàng giá sách cao lớn, có nhiều tới hơn trăm giá sách, từng giá sách đều treo một tấm biển, trên biển viết là chủng loại.

Vương Nhất Nhị cảm giác nhiều khí tức kỳ lạ từ trên người mình xẹt qua, đây là người thủ các tra xét theo lệ. Nó cũng không sợ hãi, quan sát chung quanh.

Có giá sách chuyên môn đặt sự tích của tiền bối, ví dụ như từng đi nơi nào, đã làm chuyện gì, từng cưới bao nhiêu thê thiếp, còn có gieo trồng, luyện đan, luyện khí, ủ rượu các điển tịch, nhưng đều là mặt hàng bình thường, dùng cho đủ số, thứ tốt thật sự đều ở tầng thứ bảy.

Hôm nay Tàng Kinh Các đóng cửa, chuyên môn cho tộc nhân nhỏ tuổi chọn lựa công pháp.

“Di Thước lão tổ, cháu là mộc hỏa kim tam linh căn, có công pháp nào tốt thích hợp cháu?”

Vương Nhất Nhị khách khí hỏi.

“Ngươi muốn loại nào? Tốc độ tu luyện nhanh, hay thần thông tương đối lớn, hoặc là tuần tự từng bước?”

Vương Di Thước vẻ mặt ôn hoà nói, cầm lấy một quyển Trường Xuân Quyết, nói về chỗ tốt của bộ công pháp này.

Công pháp của tộc nhân là cơ mật, nếu là kẻ địch của họ biết công pháp bọn họ tu luyện, có thể nhằm vào thêm. Vì giữ bí mật, Vương Di Thước tự mình giới thiệu công pháp cho bọn họ.

Vương Di Thước liên tục nói hơn hai mươi loại công pháp, Vương Nhất Nhị cuối cùng chọn Trường Thanh Bảo Điển. Bộ công pháp này thắng ở vững vàng, vững bước tuần tự tu luyện, nước chảy thành sông, thần thông không kém cũng không mạnh, thiên hướng trung đẳng.

Công pháp thần thông mạnh mẽ, cần khá nhiều tài nguyên tu tiên, công pháp thần thông yếu, không có năng lực giữ mạng gì, đấu pháp với kẻ địch, rất dễ dàng bị kẻ địch giết chết.

Ra khỏi Tàng Kinh Các, Vương Nhất Nhị bảo Vương Nhất Hân tiến vào Tàng Kinh Các chọn lựa công pháp.

“Di Thước lão tổ, cháu tên Vương Nhất Hân, cháu là thủy hỏa thổ tam linh căn, phiền ngài rồi.”

Vương Nhất Hân cười ngọt ngào, giọng điệu thành khẩn.

“Thiên Hỏa Đại Pháp đi! Bộ công pháp này thần thông không nhỏ, có mấy môn thần thông giữ mạng.”

Vương Di Thước nói với Vương Nhất Hân đặc điểm của bộ công pháp này, giới thiệu rất kỹ.

“Vậy thì bộ công pháp này, cảm ơn Di Thước lão tổ.”

Vương Nhất Hân liên thanh nói lời cảm tạ.

Vương Di Thước hơi sửng sốt, hỏi: “Nếu không ta lại giới thiệu mấy bộ công pháp, ngươi không cần sốt ruột quyết định.”

“Không cần, Di Thước lão tổ sẽ không hại cháu, cháu tin tưởng ngài.”

Vương Nhất Hân nhu thuận nói.

Vương Di Thước gật đầu một cái, bảo Vương Nhất Hân đi ra ngoài.

Cứ như vậy, lần lượt từng đứa bé tiến vào chọn lựa công pháp, Vương Di Thước kiên nhẫn giới thiệu cho bọn nó. Những đứa bé này đều tương đối thành thật, rất nhanh đã chọn xong công pháp.

Chọn lựa xong công pháp, Vương Viễn Giang dẫn theo bọn họ rời khỏi Tàng Kinh Các.

Nửa khắc đồng hồ sau, đám người Vương Viễn Giang đáp ở trên một ngọn núi xanh biếc hiểm trở, từ chân núi đến đỉnh núi trải rộng kiến trúc.

Tộc nhân sau khi kiểm tra ra linh căn, sẽ tập trung ở một chỗ bồi dưỡng, có tộc lão truyền thụ tri thức tu tiên, còn có tộc thúc trưởng bối đốc xúc bọn họ tu luyện, định kỳ kiểm tra, chủ yếu là có một số cha mẹ không để ý đối với hậu nhân tu luyện, lại hoặc là bận kế sinh nhai, hoặc là trẻ mồ côi, lại hoặc là cha mẹ ở bên ngoài chấp hành nhiệm vụ.

Gia tộc mang tộc nhân độ tuổi thích hợp tụ tập lại với nhau bồi dưỡng, cha mẹ bọn họ có thể đến làm bạn với bọn họ, cũng có thể không cần ở cùng bọn họ, chỉ cần có linh căn, gia tộc sẽ nuôi nấng bọn họ đến hai mươi tuổi, sau hai mươi tuổi, bọn họ phải tự lực cánh sinh.

“Được rồi, các ngươi trở về nghỉ ngơi đi! Ngày mai bắt đầu, theo tộc lão bắt đầu học tập tri thức tu tiên. Các ngươi phải dụng tâm học, tương lai góp sức cho gia tộc, biết chưa?”

Vương Viễn Giang dặn dò, mặt lộ vẻ hồi ức.

Hắn ở trên thân đám người Vương Nhất Nhị thấy được mình trước kia.

Bạn cần đăng nhập để bình luận