Thanh Liên Chi Đỉnh

Chương 3550: Vương Anh Kiệt trùng kích Luyện Hư kỳ (2)

“Viễn Vi, dừng tay đi!”

Vương Mạnh Bân phân phó một tiếng, đám người Vương Viễn Vi dừng chơi nhạc, bọn Tống Lập Minh chậm rãi khôi phục bình thường, đầu đầy mồ hôi.

Bọn họ vốn định trước mặt người khác nở mày nở mặt, không ngờ lại mất mặt xấu hổ.

“Đa tạ, Tống đạo hữu.”

Vương Viễn Vi khách khí nói.

“Ngày sau có cơ hội, lại lãnh giáo Vương tiên tử.”

Tống Lập Minh ôm quyền nói. Vương Viễn Vi coi như cho bọn họ thể diện, nếu không bọn họ chỉ sợ đã tự giết lẫn nhau.

Tỷ thí ở ba tòa đài hoa sen khác lần lượt kết thúc, đám người Vương Viễn Giang cùng đám người Tần Tú Tân bất phân thắng bại, chỉ dựa vào công pháp rèn luyện cơ thể, không có lượng lớn ngoại vật phụ trợ, thân thể bọn họ còn chưa đủ để cứng rắn đối kháng bản thể pháp bảo công kích.

Đám người Tần Tú Tân cũng không làm gì được bọn Vương Viễn Giang, đao khí chỉ có thể thương tổn đến đám người Vương Viễn Giang, không thể làm bị thương nặng, dù sao cũng là luận bàn, không cần thiết tử chiến đến cùng.

Con rối thú bậc ba có thể cứng rắn đối kháng pháp bảo, bọn người Triệu Cảnh Phong không thể dễ dàng hủy diệt con rối thú bậc ba, đám người Vương Viễn Hoành phối hợp thích đáng, lợi dụng con rối nhện phun ra nọc độc dơ bẩn pháp bảo của kẻ địch, liên thủ phá đi phòng ngự của kẻ địch, đánh bại đối phương.

Vương Hoa Duyệt dẫn dắt tám kiếm tu Nguyên Anh kỳ nghênh chiến chín người Lâm Ngọc Nhạn, chín người Lâm Ngọc Nhạn sử dụng bộ linh bảo, uy lực không nhỏ.

Vương Hoa Duyệt bố trí kiếm trận đối địch, bị Lâm Ngọc Nhạn vận dụng bộ linh bảo phá vỡ, hai bên khó phân cao thấp, cuối cùng ngang tay.

Bốn trận tỷ thí, con cháu Vương gia thắng hai trận, ngang tay hai trận. Đây chỉ là luận bàn, hai bên đều có rất nhiều đại sát khí không tiện vận dụng, nếu là sinh tử chiến, thắng bại rất khó nói.

Luận bàn xong, đám người Vương Viễn Giang quay về chỗ ngồi, tiếp tục nói chuyện phiếm với khách khí.

Ngoài thân Vương Viễn Giang có nhiều vết máu, quần áo rách mướp, một lần này luận bàn ngang tay, Vương Viễn Giang vẫn chưa uể oải, cái này kích lên tâm lý hiếu thắng của hắn.

Núi cao còn có núi cao hơn, một lần này ngang tay không cần vội, hắn phải càng thêm cố gắng tu luyện, tiếp theo nhất định phải đánh bại đối phương.

Một lần này luận bàn, con rối thú cùng âm tu của Vương gia để lại ấn tượng khắc sâu cho các tu sĩ, con rối thú có thể cứng rắn đối kháng pháp bảo, tu sĩ Vương gia sử dụng con rối thú đối địch, tương đương với có thêm mấy trợ thủ, chiến đấu dễ dàng chiếm thượng phong.

Âm tu càng không cần phải nói, kẻ địch không thể ở trong ngắn hạn đánh vỡ phòng ngự của bọn họ, liền dễ dàng thua ở trên tay bọn họ.

“Nghe danh đã lâu Thái Hạo Chân Nhân đạo pháp cao thâm, lão phu một lần này tới bái phỏng, vốn là muốn luận bàn với Thái Hạo Chân Nhân một phen, không ngờ Thái Hạo Chân Nhân đang bế sinh tử quan, không biết Vương đạo hữu có thể chỉ giáo hay không?”

Tống Vân Vũ vẻ mặt chờ mong nhìn về phía Vương Mạnh Bân, Vương gia là thế lực phụ thuộc mạnh nhất của Trấn Hải cung ở một mảng hải vực này, Tống gia vẫn luôn hy vọng áp chế Vương gia một bậc, giành lợi ích lớn hơn nữa.

“Tống đạo hữu, ngươi là Luyện Hư hậu kỳ, Vương đạo hữu chỉ là Luyện Hư sơ kỳ, các ngươi luận bàn, thế này công bằng sao!”

Tần Minh có chút bất mãn nói.

Vương Mạnh Bân nhíu mày, hắn đã nhìn ra, Tống Vân Vũ là tới tìm phiền toái, không cho gã biết điều một chút, còn thật sự cho rằng Vương gia dễ ức hiếp, nhưng tu vi Tống Vân Vũ bày ở nơi đó.

“Qua mấy chiêu mà thôi, mười chiêu làm hạn định, như thế nào?”

Tống Vân Vũ cười ha ha nói.

Đúng lúc này, trên không chợt hiện ra vô số linh quang, những linh quang này nhanh chóng hội tụ lại với nhau, hóa thành những đám mây lành năm màu, trên đảo cuồng phong gào thét, trời đất biến sắc.

Không đến mười hơi thở, hơn vạn đám mây lành năm màu xuất hiện ở trên không đảo Thanh Liên, thanh thế kinh người.

Ở trong từng đợt cuồng phong, mây lành năm màu hướng về phương hướng nào đó bay đi.

“Có người đang trùng kích Luyện Hư kỳ!”

Tống Vân Vũ biến sắc, vẻ mặt tràn đầy không thể tưởng tượng.

Phải biết rằng, Vương Mạnh Bân tiến vào Luyện Hư kỳ còn chưa đến trăm năm, Vương gia nhanh như vậy lại có tộc nhân tiến vào Luyện Hư kỳ? Chẳng lẽ nói, Vương gia lại sắp tăng thêm một vị tu sĩ Luyện Hư?

“Anh Kiệt!”

Vương Mạnh Bân sắc mặt ngưng trọng, trên đảo chỉ có Vương Anh Kiệt tu luyện đến Hóa Thần đại viên mãn, không cần phải nói, động tĩnh này là Vương Anh Kiệt đưa tới.

Rất nhanh, trên đảo nổ vang tiếng cảnh báo.

“Các vị đạo hữu tới vừa khéo, Vương gia chúng ta có tộc nhân đang trùng kích Luyện Hư kỳ, chúng ta cùng nhau quan sát đi!”

Vương Mạnh Bân cười ha ha nói.

Vì tránh cho có người quấy nhiễu độ kiếp, Bạch Ngọc Kỳ tự mình khống chế hộ tộc đại trận, mở ra bộ phận cấm chế.

“Trong trăm năm hai vị Luyện Hư? Trời phù hộ Vương gia chúng ta.”

“Ha ha, một thế lực trong trăm năm xuất hiện hai vị tu sĩ Luyện Hư, các môn phái lớn kia mới có thể xuất hiện loại tình huống này, xem ra Vương gia cơ duyên không nhỏ nha!”

“Cái này có gì kỳ quái, Thái Hạo Chân Nhân ở chủng tộc đại chiến chém giết nhiều dị tộc Luyện Hư kỳ, công phá một chỗ trọng trấn của Kim Bằng nhất tộc, Vương gia xuất hiện vài vị tu sĩ Luyện Hư rất bình thường.”
Bạn cần đăng nhập để bình luận