Thanh Liên Chi Đỉnh

Chương 5363: Huyết chiến

Đông Sơn bấm pháp quyết, Diệt Hồn Bàn nở rộ linh quang, bắn ra vô số đạo hắc quang mảnh khảnh, lao thẳng đến Càn Cương cùng Lạc Thiến.

Hai người không dám đón đỡ, vội vàng làm phép ngăn cản.

Càn Cương vừa rồi trúng một đòn của Diệt Hồn Bàn, đã bị thương nặng.

Đông Sơn có hai món Huyền Thiên chi bảo, một món chuyên đả thương thần hồn, một món công kích, còn có Hổ Phượng Điệp bậc tám, thực lực rất mạnh.

Đỉnh đầu Diệp Tuyền Cơ nổi lên một trận gợn sóng, một lỗ đen lớn khoảng một trượng hiện ra trên không, Hổ Phượng Điệp từ bên trong chui ra. Nó vừa hiện thân, một chuỗi tiếng xé gió vang lên, một mảng lớn quyền ảnh màu đen bay vút đến, hư không xé rách. Hổ Phượng Điệp nhẹ nhàng vỗ cánh, hư không vặn vẹo biến hình, một vòng xoáy không gian khổng lồ hiện ra trên không, quyền ảnh màu đen lần lượt chui vào vòng xoáy không gian, biến mất không còn bóng dáng.

Một hạt châu vàng óng ánh từ ống tay áo Diệp Tuyền Cơ bay ra, bay đến đỉnh đầu của nàng, phát ra một mảng hào quang vàng óng chói mắt, bao phủ phạm vi trăm dặm.

Ánh mắt Hổ Phượng Điệp đờ đẫn hạ xuống, không nhúc nhích.

Một con vượn khổng lồ toàn thân màu đen hiện ra, vung đôi tay, đánh về phía Hổ Phượng Điệp.

Đông Sơn kinh hãi, vội vàng liên hệ Hổ Phượng Điệp, Hổ Phượng Điệp không có bất cứ sự đáp lại nào.

Hai nắm tay con vượn khổng lồ màu đen nện ở trên thân Hổ Phượng Điệp, thân thể Hổ Phượng Điệp vỡ ra, hóa thành mưa máu đầy trời, linh quang lóe lên, thi thể hóa thành một khối Ngũ Huyền Thạch linh quang lấp lánh, khu vực màu đỏ vỡ nát.

Hư không ngoài ngàn dặm sáng lên một đạo linh quang, hiện ra một thanh niên áo vàng thân hình cao lớn, chính là Hổ Phượng Điệp hóa thành.

Thang tộc thân là đại tộc, giúp Hổ Phượng Điệp hóa hình không phải việc khó gì. Hổ Phượng Điệp độ tinh thuần huyết mạch chỉ là bảy, không tính là chân linh, nhưng thế này đã rất khủng bố rồi, đại bộ phận linh thú linh cầm linh trùng bậc tám, độ tinh thuần huyết mạch chỉ đạt tới sáu, chênh lệch một điểm, đây là một ngưỡng cửa cực lớn.

Hổ Phượng Điệp độ tinh thuần huyết mạch đạt tới bảy đã lợi hại như vậy, có thể nghĩ mà biết chân linh độ tinh thuần huyết mạch đạt tới chín đáng sợ bao nhiêu.

“Huyền Thiên tàn bảo loại ảo thuật!”

Thanh niên áo vàng nhíu mày nói, nếu không phải hắn có bảo vật thế kiếp, đã thân tử đạo tiêu.

Nếu như là thượng phẩm thông thiên linh bảo, hắn không dễ dàng lâm vào ảo cảnh như vậy.

Bảo vật trên người Diệp Tuyền Cơ quá nhiều rồi nhỉ! Vừa là bảo vật thần hồn loại phòng ngự, vừa là Huyền Thiên tàn bảo loại ảo thuật.

Đỉnh đầu thanh niên áo vàng nổi lên một trận gợn sóng, một tòa tháp khổng lồ vàng óng ánh hiện ra trên không, phun ra một mảng hào quang vàng óng bao phủ hắn, thân thể của hắn thu nhỏ lại, chui vào trong tòa tháp khổng lồ vàng óng.

Diệp Tuyền Cơ nhíu mày. Đỉnh đầu Lạc Thiến nổi lên một trận gợn sóng, một lỗ thủng khổng lồ hiện ra, một con Hổ Phượng Điệp thể hình cực lớn hiện ra, nhẹ nhàng vỗ cánh, hư không xuất hiện lượng lớn khe hở, nhanh chóng lướt qua thân thể Lạc Thiến.

Hộ thể linh quang của Lạc Thiến tựa như tờ giấy, nháy mắt đã nghiền nát, cả thân thể bị cắt thành vô số khối máu thịt, máu bắn tung tóe.

Linh quang lóe lên, thi thể hóa thành một đoạn linh trúc vàng óng linh quang lòe lòe, tổng cộng có bảy đốt, một đốt bị gãy. Hư không ngoài ngàn dặm sáng lên một đạo linh quang, Lạc Thiến hiện ra, ánh mắt kinh hãi.

Diệp Tuyền Cơ nhíu chặt lông mày, bảo vật bình thường không vây khốn được Hổ Phượng Điệp, nó có thể lợi dụng thần thông không gian trốn ra, linh trùng nắm giữ thần thông không gian chính là lợi hại như vậy.

Bảo vật chuyên môn khắc chế thần thông không gian rất ít gặp, nàng không có.

“Công Tôn đạo hữu, Vương đạo hữu, các ngươi tới giúp ta tiêu diệt Hổ Phượng Điệp trước, kẻ địch khác giao cho người khác.” Diệp Tuyền Cơ truyền âm cho Công Tôn Ưởng cùng Vương Thanh Sơn.

Lạc Thiến vừa mới hiện thân, hư không trên đỉnh đầu nổi lên một trận gợn sóng, một lỗ thủng khổng lồ hiện ra, Hổ Phượng Điệp từ bên trong bay ra.

Lần này, nó vừa mới hiện thân, một đợt tiếng thú rống quái dị đến cực điểm vang lên, lại như tiếng kêu của một loại côn trùng nào đó. Hổ Phượng Điệp nghe thanh âm này, phản ứng chậm nửa nhịp, chẳng qua rất nhanh khôi phục bình thường, hai sợi xích lấp lánh trong suốt hiện ra, cuốn lấy thân thể của nó, chính là Thần Niệm Chi Liên.

Một dòng sông kiếm màu xanh cuồn cuộn ập đến, thanh thế to lớn.

Lạc Thiến vung Phần Thiên Phiên trong tay, phát ra một mảng lớn ngọn lửa màu đỏ, lao thẳng đến Hổ Phượng Điệp, đồng thời thân hình nàng rút lui, hướng về nơi xa bay đi.

Hào quang màu vàng lóe lên, Hổ Phượng Điệp hóa thành hình người, ngón tay nhẹ nhàng điểm một cái, không gian vặn vẹo biến hình, một vòng xoáy không gian khổng lồ hiện ra trên không, dòng sông kiếm màu xanh cùng ngọn lửa màu đỏ chui vào vòng xoáy không gian, biến mất không còn bóng dáng.

Một vệt hào quang vàng óng sáng lên trên không, hiện ra một hạt châu hào quang vàng óng lấp lánh.

Trong lòng thanh niên áo vàng thầm kêu không ổn, hạt châu vàng óng phát ra hào quang vàng óng chói mắt, che mất bóng người của hắn.

Đông Sơn thấy cảnh này, sắc mặt trầm xuống, đang muốn ra tay đối phó bọn người Diệp Tuyền Cơ.

Một cơn gió lạnh thổi qua đỉnh đầu của hắn, một con băng phượng hiện ra.

Nó vừa hiện thân, Diệt Hồn Bàn phát ra hắc quang chói mắt, bao trùm trên thân nó, băng phượng phát ra một tiếng chim kêu thê lương, thân thể run lên.

Bạn cần đăng nhập để bình luận