Thanh Liên Chi Đỉnh

Chương 7133: Hải Đường Đạo Tổ (1)

“Đại đạo chi chiến? Không phải Tiên Hỗn đại chiến sao?”

Thần nghi hoặc nói.

“Tiên Hỗn đại chiến chỉ là chiến sự của Hỗn Độn đại lục, đại đạo chi chiến đề cập toàn bộ tiên giới, rất nhiều Đạo Tổ đều sẽ tham chiến, trước kia không nói cho các ngươi, đó là không cần thiết, bây giờ khác rồi, Thanh Liên tiên lữ uy hiếp rất lớn, có một số việc, cũng nên nói cho các ngươi.”

Đằng Tiểu giải thích.

“Rất nhiều Đạo Tổ đều sẽ tham chiến? Đề cập toàn bộ tiên giới?”

Thần ngây người.

“Các ngươi chỉ cần rõ, mở thêm một bổn nguyên pháp tắc, tận khả năng khôi phục thực lực bản thân, ta chưa khôi phục thời kỳ toàn thịnh, không có cách nào thăng cấp vũ khí của các ngươi thành đạo khí, các ngươi chỉ có thể lợi dụng mở bổn nguyên pháp tắc một phương thức này lớn mạnh bản thân.”

Đằng Tiểu nói.

“Vâng, Đằng đại nhân.”

Thần, Hãi cùng Lỗi đáp ứng.



Đông Ly giới, Đông Hoang, Thanh Liên sơn.

Luận Đạo phong, đỉnh núi là một tòa quảng trường đá diện tích rộng lớn, trung ương quảng trường có một đài cao hình tròn lớn trăm trượng, một ông lão áo bào xanh sắc mặt hồng hào đứng ở bên trên, mấy vạn đứa bé Vương gia ngồi vây quanh ở bốn phía của đài cao hình tròn.

Bọn họ đều là tộc nhân thế hệ mới có được linh căn, theo tộc lão học tập kỹ thuật tri thức tu tiên, bài đầu tiên chính là lịch sử phát triển Vương gia.

“Ở thời khắc Đông Ly giới nguy nan, lão tổ tông gia tộc chúng ta đứng ra, chủ động xung phong, dẫn đội tới Thiên Lan giới...”

Ông lão áo bào xanh còn chưa nói xong, nhíu mày.

Theo ánh mắt lão nhìn lại, có thể nhìn thấy một bé gái váy vàng đang ngủ gà ngủ gật.

“Linh Nhân, ngươi đang làm gì? Đang đi học đó!”

Ông lão áo bào xanh giận tím mặt.

Vương Linh Nhân dụi dụi mắt, nói: “Thất bá công, cháu buổi sáng dậy quá sớm, còn ngái ngủ mà thôi, ngài tiếp tục giảng đi!”

Sắc mặt ông lão áo bào xanh giãn ra, nói: “Lần sau không được viện dẫn lẽ này nữa, chúng ta tiếp tục.”

Hơn hai canh giờ sau, ông lão áo bào xanh tuyên bố tan học, mấy vạn đứa bé tiến vào Linh Thiện đường dùng bữa, ăn xong thì quay về chỗ ở.

Vương Linh Nhân đi vào một tòa tiểu viện ngói xanh yên tĩnh, trong sân có một tòa lầu các màu xanh cao hai tầng.

Nàng đi vào lầu các màu xanh, tới một gian mật thất, trên vách đá lóe lên phù văn.

“Đạo tộc Vương gia, hai vị lão tổ lấy chí tôn pháp tắc thành đạo, Đạo Tổ phía trước, ta hẳn là không cần phát sầu vì tài nguyên tu tiên.”

Vương Linh Nhân lẩm bẩm.

Nếu là tộc lão Vương gia nghe được lời này, tuyệt đối sẽ chấn động.

...

Đông Huyền châu giới quần, Huyền Dương giới.

Thanh Liên đại lục, Thanh Liên đảo.

Một gian mật thất, trên vách đá lóe lên phù văn, một nam tử áo lam ngũ quan kiên nghị ngồi khoanh chân ở trên một cái giường ngọc màu lam, đôi mắt khép hờ, toàn thân bị một vầng sáng màu lam che kín.

Một lát sau, một con hạc giấy truyền âm màu xanh bay vào, ở đỉnh đầu của hắn lượn lờ không ngừng.

Nam tử áo lam phát hiện cái gì, mở đôi mắt ra, búng ngón tay, một đạo hào quang màu lam bắn ra, đánh trúng hạc giấy truyền âm, hạc giấy truyền âm nói tiếng người: “Linh Hải lão tổ, Mộ Dung đạo hữu có chuyện quan trọng cầu kiến, cần giáp mặt báo cáo với ngài.”

“Mộ Dung đạo hữu, hắn lại tới rồi!”

Vương Linh Hải lộ ra vẻ mặt vui mừng.

Mộ Dung đạo hữu trong miệng hắn tên Mộ Dung Hiên, Mộ Dung gia là một trong rất nhiều thế lực phụ thuộc của Vương gia, hai nhà cũng là thông gia, Mộ Dung Hiên là Đại Thừa mới tấn thăng của Mộ Dung gia, thực lực mạnh mẽ, không thiếu đi lại với Đại Thừa Vương gia.

Vương gia có chuyện gì Mộ Dung Hiên đều xung phong ở phía trước, đi theo làm tùy tùng.

Vương gia vốn là muốn gả cho Mộ Dung Hiên một nữ tộc nhân, nhưng bị Mộ Dung Hiên uyển chuyển từ chối. Hắn nói mình ngày xưa từng thích một nữ tử, ngoài nàng không cưới ai, đáng tiếc nàng này bị kẻ địch giết chết, hắn một lòng hướng đạo, không để ý tới nhi nữ tình trường nữa.

Cao tầng Vương gia cũng không miễn cưỡng, Mộ Dung Hiên sau khi nắm giữ Mộ Dung gia, càng thêm ra sức làm việc cho Vương gia.

Cái này cũng không kỳ quái, lão tổ tông Vương gia chính là Đạo Tổ, thỉnh thoảng phái người hạ giới, vận chuyển tài nguyên tu tiên cho tộc nhân hạ giới.

Dưới cây to hưởng bóng mát, một ít tu sĩ vì có thể phi thăng tiên giới hoặc ở tiên giới phát triển càng thêm thoải mái, hết mình bán mạng cho Vương gia.

Cao tầng Vương gia vâng theo Vương Trường Sinh răn dạy, dĩ hòa vi quý, thành lập thương minh vượt giới, mở rộng sức ảnh hưởng, không cần xâm nhập giới diện khác đoạt lấy tài nguyên tu tiên, Vương gia hợp tác cùng thế lực lớn của mấy trăm giới diện, thu thập tài nguyên tu tiên.

Vương Linh Hải đứng dậy đi ra ngoài, tới bên ngoài, nhìn thấy một phụ nhân váy tím dáng người đầy đặn cùng một thanh niên áo bào xanh lục thân hình cao lớn ngồi ở trong một tòa đình đá màu xanh, thưởng thức trà nói chuyện phiếm.

“Mộ Dung đạo hữu, ngươi có một đoạn thời gian chưa tới rồi, gặp cái gì phiền toái phải không?”

Vương Linh Hải mỉm cười nói.

Mộ Dung gia lập tộc không đến năm vạn năm, nội tình nông cạn, nếu không phải thông gia với Vương gia, phát triển không nhanh như vậy.

“Vương đạo hữu, ta phát hiện một chỗ động phủ cổ tu sĩ, cấm chế đặc biệt mạnh, ta không phá nổi, muốn đi cùng ngươi một chuyến, như thế nào?”

Thanh niên áo bào xanh lục mở miệng nói.

Bạn cần đăng nhập để bình luận