Thanh Liên Chi Đỉnh

Chương 4376: Cướp đoạt tài nguyên tu tiên (2)

“Diễm đạo hữu muốn đánh, chúng ta cũng phụng bồi, chẳng qua chúng ta tiếp tục đánh, sợ rằng sẽ tiện nghi Kim Lân nhất tộc cùng Ngân Sa nhất tộc. Cùng chia địa bàn Tích tộc, như thế nào?”

Huyền Thanh Tử đề nghị.

Không thể đồng ý vẫn phải đánh, chẳng qua chiến sự đánh tới bây giờ, tổn thất của bọn họ cũng không nhỏ, tiếp tục đánh, chính là lợi cho Kim Lân nhất tộc cùng Ngân Sa nhất tộc.

“Chia bảy ba, chúng ta bảy, các ngươi ba.”

Huyền Thanh Tử cười híp mắt nói. Nếu như là trước kia, năm phần là đủ rồi. Trần Nguyệt Dĩnh đã tiến vào Đại Thừa kỳ, Diễm Khuyết bị thương nặng, Nhân tộc tự nhiên phải chiếm thêm một phần.

“Hừ, đều là ba vị Đại Thừa, một tộc các ngươi đã lấy đi sáu thành?”

Diễm Trân hừ lạnh một tiếng, có chút bất mãn nói.

“Diễm đạo hữu đã không muốn, vậy chúng ta liền luận bàn một phen, vừa vặn thử một lần linh vực của lão phu.”

Huyền Thanh Tử lật bàn tay phải, một cây sáo ngọc lóe lên hào quang màu xanh xuất hiện trên tay, bên ngoài sáo ngọc có khắc hình hoa cỏ, linh quang lấp lóe không ngừng, mặt ngoài có một chút vết nứt nhỏ, có mấy lỗ to bằng ngón tay, tản mát ra dao động mộc linh khí kinh người.

Hắn há mồm phun ra một đạo hào quang màu xanh, sáo ngọc màu xanh sau khi hấp thu hào quang màu xanh, phát ra hào quang màu xanh lóa mắt, vung nhẹ cổ tay một cái, sáo ngọc màu xanh rời tay, rơi trên mặt đất, mọc rễ nảy mầm.

Không đến ba nhịp thở, sáo ngọc màu xanh đã trưởng thành một cái cây cao chọc trời cao mười vạn trượng, lá cây lóe lên hào quang màu xanh, trên cành cây thô to có đường vân huyền ảo, tán cây che khuất bầu trời, bao phủ phạm vi mười vạn dặm.

Mặt đất mọc ra những cái cây to, cây to nhanh chóng phát triển, hóa thành những cái cây khổng lồ cao hơn nghìn trượng, ngoại trừ cây cối, còn có linh hoa, dây mây, bụi gai các loại cây cối.

“Huyền Thiên linh vực!”

Ba người Diễm Trân, Diễm Khuyết và La Tiêu sắc mặt ngưng tụ, tràn đầy kiêng kỵ.

“Món bảo vật kia của Trần Nguyệt Dĩnh uy lực so với trấn tộc chi bảo Kim Ô Phiến của chúng ta còn cường đại hơn, không dễ đối phó.”

Diễm Khuyết truyền âm cho Diễm Trân, ngữ khí trầm trọng.

“Chia bảy ba? Hừ, Huyền Thanh Tử tính toán thật hay, ít nhất sáu bốn, nếu không được, vậy thì chiến đi!”

La Tiêu nghiêm mặt nói.

Huyền Thanh Tử và Trần Nguyệt Dĩnh, Thiên Hà Kiếm Tôn truyền âm giao lưu, tám người nhìn nhau gật đầu.

“Được, vậy thì chia sáu bốn, chúng ta sáu, các ngươi bốn.”

Huyền Thanh Tử đáp ứng, hắn vừa bắt đầu chính là muốn chia sáu bốn, nói bảy ba là để Tinh Hỏa tộc cùng Dạ Xoa tộc trả giá, nếu như là hắn muốn chia sáu bốn, Tinh Hỏa tộc cùng Dạ Xoa tộc sẽ không đồng ý, muốn chia năm năm.

Hắn lấy ra da thú màu xanh nhạt, da thú là địa bàn của Tích tộc, hiển nhiên có chuẩn bị mà đến, sáu vị Đại Thừa chỉ vào bản đồ phân chia địa bàn.

Chia sáu bốn cũng có điểm đáng chú ý, phải biết, khoáng mạch bậc bảy cùng linh sơn bậc bảy phân bố ở nơi khác nhau, chia thêm địa bàn là vì chiếm thêm một phần tu tiên tài nguyên.

Bọn hắn ở một bên thảo luận, Vương Trường Sinh và Uông Như Yên nhìn chằm chằm thi thể Quỷ tộc, sắc mặt ngưng trọng.

Uông Như Yên muốn nói lại thôi, Vương Trường Sinh truyền âm nói: “Trở về nói.”

Sau thời gian uống cạn chén trà, sáu người Huyền Thanh Tử lúc này mới đàm phán xong, xác định địa bàn phân chia.

Nhân tộc chiếm cứ sáu thành địa bàn của Tích tộc, Tinh Hỏa tộc cùng Dạ Xoa tộc chiếm bốn thành, Thiên Tích sơn mạch chia làm ba bộ phận, Nhân tộc chiếm một bộ phận, Tinh Hỏa tộc và Dạ Xoa tộc chiếm một bộ phận, một bộ phận còn lại dùng làm vùng giảm xóc.

May mà có ít Quỷ tộc tới, nếu không Thiên Tích sơn mạch sẽ biến thành địa phương như Vạn Quỷ uyên.

Chia xong địa bàn Tích tộc, còn có đồ vật trong kho tàng bảo của Tích tộc, phân phối thế nào lại là một vấn đề.

Trần Nguyệt Dĩnh một rìu bổ ra cửa kho tàng bảo của Tích tộc, đi vào, năm người bọn La Tiêu lần lượt đi vào, tu sĩ Hợp Thể bọn Vương Trường Sinh ở bên ngoài vơ vét tài nguyên tu tiên khác.

Chỉ nửa khắc sau, bọn họ đi ra, trên mặt tràn đầy nụ cười.

Trong kho tàng bảo có bốn trang Thiên Hư Ngọc Thư, Nhân tộc cầm hai trang, Tinh Hỏa tộc cùng Dạ Xoa tộc cầm hai trang, về phần nội dung, bọn họ cũng không biết, chỉ xem ai vận khí tốt hơn, đạt được nội dung Thiên Hư Ngọc Thư tốt hơn.

Dịch Phong thế mà để lại cho bọn họ bốn trang Thiên Hư Ngọc Thư, điều này lại kỳ quái, chẳng nhẽ là lo lắng Đại Thừa ba tộc không chiếm được đồ tốt, đuổi tận giết tuyệt đối với dư nghiệt Tích tộc? Hay không kịp chuyển đi? Hoặc là nguyên nhân khác?

Hấp Lôi Châu bậc bảy, Đông Ất Thần Mộc cùng Cửu Quang Thần Nê đều không có, Thiên Tích Bội có ba cái, hiển nhiên, Tích tộc đã dời đi không ít tài vật, đồ vật tương đối quý giá đều mang đi.

Bọn họ tới Tàng Kinh các của Tích tộc, công pháp điển tịch mấy trăm triệu bản, có một môn công pháp có thể từ Luyện Khí kỳ tu luyện tới Đại Thừa hậu kỳ, sáu môn công pháp cao nhất có thể tu luyện tới Đại Thừa trung kỳ, có bốn mươi sáu môn công pháp có thể tu luyện tới Đại Thừa kỳ.

Công pháp tu luyện tới Đại Thừa hậu kỳ thuộc về Nhân tộc, còn có ba môn công pháp có thể tu luyện tới Đại Thừa trung kỳ, ba môn còn lại về Tinh Hỏa tộc cùng Dạ Xoa tộc, các công pháp điển tịch khác đều chia hết.

Bạn cần đăng nhập để bình luận