Thanh Liên Chi Đỉnh

Chương 2873: Tứ hải trấn linh thủ (1)

Tiếng địch bén nhọn chói tai vang lên, một cỗ âm thanh với thuỷ khí mênh mông thổi quét đến. Đánh trên người sa giao màu vàng, truyền ra một trận thanh âm kim thiết giao nhau.

Vương Trường Sinh lật tay lấy ra Thái Hạo trảm linh đao, bổ về hướng đối diện. Tiếng hư không bị xé rách vang lên, hơn ngàn đạo đao ảnh lấp lánh thổi quét ra. Tạo thành một tấm đao võng thật lớn, chụp về hướng sa giao màu vàng.

Sa giao màu vàng nhảy vào bên trong đao võng, thân thể cao lớn không ngừng vặn vẹo. Truyền ra tiếng “Đinh đinh đang đang”, sa giao màu vàng có khí thế như cầu vồng, giảo vỡ nát đao võng.

Tiếng gầm rú vang lên không ngừng, thiên lôi cuồn cuộn, khí lưu như nước. Mặt biển nhấc lên từng đạo sóng to cao mấy trăm trượng.

Sa giao màu vàng vung đuôi lắc đầu, lại nhằm về Vương Trường Sinh.

Trong mắt đẹp của thiếu phụ váy tím xẹt qua chút hàn quang, tay ngọc vừa nhấc. Bay ra năm đạo hồng quang, rõ ràng là năm viên châu màu đỏ lớn bằng trứng bồ câu. Bên ngoài không ngừng loé ra linh quang, linh khí kinh người.

Bộ thông thiên linh bảo Xích quang châu. Lấy Xích quang tinh làm tài liệu chính để chế thành. Núi lửa hơn vạn năm mới xuất hiện loại tài liệu như Xích quang tinh.

Thiếu phụ váy tím bấm pháp quyết thúc giục, năm viên Xích quang châu đồng thời sáng lên linh quang chói mắt. Xoay tròn chuyển động, sau đó mạnh mẽ xuất hiện cuồn cuộn lửa cháy, bao vây lấy Xích quang châu.

Hồng quang chợt loé, thế lửa đại trướng. Năm mặt trời màu đó có đường kính năm trượng xuất hiện trên trời cao. Hư không tạo nên từng trận gợn sóng, giống như không chịu nổi cỗ nhiệt độ này.

“Đi.”

Thiếu phụ váy tím quát nhẹ một tiếng. Năm mặt trời màu đỏ hoá thành năm đạo lưu quang, dẫn theo một trận sóng nhiệt kinh người bay thẳng đến Vương Trường Sinh và Uông Như Yên. Nơi nào nó đi qua, lượng lớn nước biển bốc hơi.

Vương Trường Sinh không chút hoang mang, Thái Hạo trảm linh đao trong tay hào quang đại trướng. Hắn chém về hướng hư không, vang lên tiếng xé gió chói tai. Hơn trăm đạo đao khí mênh mông thổi quét ra, nháy mắt ngưng tự thành một đao hà màu lam, đánh về phía mặt trời màu đỏ.

Vang lên tiếng nổ đùng vang vọng, lam quang và ánh lửa giao kích, khí lưu tựa nước. Mặt biển nhấc lên từng đợt sóng to, lượng lớn yêu thú cấp thấp bị chấn chết. Hoá thành mưa máu nhiễm đỏ một mảng nước biển.

Pháp quyết của thiếu phụ váy tím biến đổi, năm mặt trời màu đỏ linh quang đại trướng rồi hợp thành một thể. Hoá thành một đoàn hoả vân màu đỏ, nước biển cũng phản chiếu thành màu đỏ. Sức nóng kinh người làm hư không vặn vẹo biến hình, lượng lớn nước biển bốc hơi.

Hoả vân màu đỏ dẫn theo sóng nhiệt kinh người, nghênh diện hạ xuống.

Hoả vân màu đỏ vẫn chưa hạ xuống, giống như nước sôi kịch liệt quay cuồng. Một viên hoả cầu lớn bằng một cái phòng ốc trút xuống Vương Trường Sinh và Uông Như Yên.

Nước biển trong phạm vi ngàn dặm biến thành màu đỏ đậm, sóng nhiệt kinh người.

Cùng lúc đó, sa giao màu vàng phát ra tiếng rống giận dữ, đánh về phía Vương Trường Sinh.

Đấu pháp trên mặt biển, Vương Trường Sinh chiếm ưu thế khá lớn.

Hắn bấm niệm pháp quyết, hai tay nâng lên. Mặt biển bình tĩnh chợt kịch liệt quay cuồng, giống như nước sôi vậy.

Tiếng gầm rú oành đùng đùng không ngừng vang lên, mặt biển nhấc lên hai đạo sóng cao mấy ngàn trượng. Hoá thành từng đạo thuỷ mạc màu lam kiên cố, che kín Vương Trường Sinh và Uông Như Yên.

Vô số hoả cầu thật lớn dừng trên thuỷ mạc màu lam. Nhất thời vỡ tạc ra, cuồn cuộn lửa cháy bao phủ bóng người Vương Trường Sinh và Uông Như Yên.

Hoả cầu thật lớn dừng trên mặt biển, mặt biển dậy khởi từng đạo sóng to. Hoả cầu dừng trên hoang đảo, làm dậy nên vô số đại hoả, ảnh lửa tận trời. Lượng lớn yêu thú cấp thấp chạy trốn chung quanh, nhưng số lượng hoả cầu quá nhiều, chúng nó căn bản trốn không thoát. Bị hoả cầu thật lớn nện lên, biến thành tro bụi.

Nước biển trong phạm vi ngàn dặm biến thành một mảng biển lửa màu đỏ, nước biển sôi trào.

Phần sơn chử hải!

Oành đùng đùng!

Tiếng gầm rú kinh thiên động địa vang lên, một vòi rồng thật lớn bằng nước phóng lên cao, đục một lỗ thủng thật lớn trên hoả vân màu đỏ.

Tiếng địch bén nhọn chói tai vang lên, từng đạo sóng âm màu lam mắt thường có thể thấy được bay ra từ bên trong vòi rồng, bay thẳng đến hoả vân màu đỏ.

Hoả vân màu đỏ giống như mặt kính vậy, xuất hiện từng vết rách trước, sau đó vỡ tan. Vẩy ra vô số hoả diễm màu đỏ, năm viên Xích quang châu bay ngược ra bên ngoài.

Vương Trường Sinh đi ra từ bên trong vòi rồng, thần sắc lạnh nhạt.

Tay phải hắn vừa lật, huyết quang chợt loé. Một cái hồ lô huyết quang lập loè xuất hiện trên tay hắn, bên trên có khắc đồ án hình con cóc. Chính là Huyết thiềm hồ, chuyên làm ô uế pháp bảo.

Hắn rót pháp lực vào Huyết thiềm hồ, đồ án bên ngoài huyết thiềm hồ hào quang đại lượng. Một cỗ chất lỏng có mùi tanh hôi gay mũi bay ra, dừng lại ở giữa hư không. Sau đó chợt hoá thành một con cự mãng màu máu dài khoảng một trượng.

Cự mãng màu máu mở ra mồm máu to, đánh về phía năm viên Xích quang châu, rất có tư thế sẽ nuốt hết chúng nó.

Thiếu phụ váy tím có kinh nghiệm đấu pháp phong phú, nàng không biết thần thông của Huyết thiền hồ. Cũng không dám để cự mãng nuốt Xích quang châu, đang định khống chế năm viên Xích quang châu tránh đi.

Hư không tạo nên một tầng gợn sóng, kim quang chợt loé. Một tròng mắt kim quang lập loè chợt xuất hiện trên không năm viên Xích quang châu. Tròng mắt màu vàng có phù văn không ngừng chớp động, linh khí kinh người, chính là Định linh châu.

Bạn cần đăng nhập để bình luận