Thanh Liên Chi Đỉnh

Chương 5883: Hái Ngộ Đạo Quả (2)

Mộ Dung Vân Thường cùng Mộ Dung Vân Sóc đều lấy ra một viên Huyết Hạo Đan, nuốt vào, không qua bao lâu, làn da bọn họ biến thành đỏ như máu.

Bọn họ đẩy nhanh bước chân, chạy về phía đỉnh núi, Lý Phong ngay từ đầu đã dùng Huyết Hạo Đan, có thể tới sườn núi đã rất không tệ rồi.

Sắc mặt Lý Phong đỏ bừng, đi mỗi một bước đều rất khó khăn, đầu đầy mồ hôi.

“Ngộ Đạo Quả!”

Vẻ mặt Lý Phong tràn đầy không cam lòng, hai chân run lên, tiếp tục đi về phía trước.

Hai chân hắn run lên, di chuyển một bước cũng rất khó khăn, thân thể run rẩy.

“Phốc” một tiếng, Lý Phong phun ra một ngụm tinh huyết lớn, quỳ trên mặt đất, hắn nhìn trang viên cách đó không xa, vẻ mặt đầy phức tạp.

Có bao nhiêu tiên nhân cả đời cũng không gặp được cây Ngộ Đạo Quả, hắn may mắn đụng tới cây Ngộ Đạo Quả, lại không có cách nào đạt được Ngộ Đạo Quả.

Hắn tựa như phát hiện cái gì, quay đầu nhìn về phía dưới núi, kinh hãi phát hiện lượng lớn hỗn độn thú tụ tập ở chân núi, hỗn độn thú năm màu Chân Tiên hậu kỳ có hai con, càng nhiều hỗn độn thú hơn đang hướng về nơi này chạy tới.

“Grao!”

Theo một tiếng thú rống vang lên cất lên, năm con hỗn độn thú trong suốt hướng về trên núi chạy đi.

“Mộ Dung đạo hữu, cứu ta.”

Lý Phong cả kinh biến sắc, vội vàng hô.

Mộ Dung Vân Thường cùng Mộ Dung Vân Sóc tựa như không nghe thấy, lao thẳng lên đỉnh núi.

“Quẻ tượng đều ứng nghiệm rồi.”

Lý Phong lẩm bẩm, hắn vốn còn hoài nghi Lạc Thủy tiên tử, bây giờ xem ra, Lạc Thủy tiên tử không bói sai.

Lượng lớn hỗn độn thú lên núi, bịt kín đường lui của Lý Phong, mà hắn lại không thể lên núi.

Ngoài thân Lý Phong nở rộ linh quang, hướng về dưới núi chạy đi, hắn muốn ở trước khi hỗn độn thú xông lên, nhân cơ hội thoát thân.

Lên núi khó xuống núi dễ, tốc độ của hắn rất nhanh, không qua bao lâu, hắn đã tới chân núi, hai con hỗn độn thú không màu xông lên.

Lý Phong giơ tay phải, một cái bát tròn lóe ra hào quang màu đỏ bắn ra, nháy mắt phóng to, bao phủ hai con hỗn độn thú không màu.

Ngoài thân hắn nở rộ linh quang, hướng về nơi xa bay đi, tốc độ rất nhanh.

Hắn còn chưa bay ra bao xa, một trọng lực mạnh mẽ bỗng dưng hiện lên, thân thể hắn không chịu khống chế rơi về phía mặt đất.

Một cái móng vuốt thú màu vàng thật lớn từ trên trời giáng xuống, thoải mái đập vỡ hộ thể linh quang của hắn, Lý Phong bị móng vuốt thú màu vàng đập trúng, thân thể trực tiếp hóa thành thịt nát. Một cái Nguyên Anh nhỏ bay ra khỏi cơ thể, một lực hút mạnh mẽ bỗng dưng hiện lên, hút nó vào trong mồm một con hỗn độn thú sáu màu, xem khí tức của nó, hiển nhiên là Kim Tiên sơ kỳ.

Hỗn độn thú sáu màu biến dị, đã nắm giữ lực lượng pháp tắc.

“GRAO!”

Hỗn độn thú sáu màu phát ra một tiếng thú rống vang dội, truyền ra rất xa.

“Ngộ Đạo Quả là của chúng ta! Giết sạch bọn hắn!”

Hỗn độn thú sáu màu mở miệng nói.

Vừa dứt lời, lượng lớn hỗn độn thú xông lên núi cao, chúng nó thân thể mạnh mẽ, nhưng chịu trọng lực ảnh hưởng, hỗn độn thú có màu mới có thể lao tới giữa sườn núi, muốn tới đỉnh núi, ít nhất phải là hỗn độn thú ba màu.

Trong trang viên, trên mặt sáu người bọn Vương Thanh Sơn lộ ra vẻ mặt như si như say.

Vương Thanh Sơn đột nhiên mở đôi mắt ra, trên người tản mát ra một luồng kiếm ý dọa người.

Hắn đã đi lại một lần con đường tu hành, đạo tâm càng thêm kiên định.

Một nam tử áo vàng đứng ở dưới cây Ngộ Đạo Quả, hắn còn chưa tỉnh lại.

Vương Thanh Sơn cũng mặc kệ hắn, ngón tay búng ra, một đạo kiếm khí màu xanh thổi quét ra, chém lên cuống quả, truyền ra một tiếng vang trầm, mặt ngoài cuống quả đã có thêm một vết kiếm mờ nhạt.

Trong mắt Vương Thanh Sơn hiện lên một chút kinh ngạc, xem ra cây Ngộ Đạo Quả sinh trưởng nhiều năm. Hắn không do dự, lấy ra Kim Lân Kiếm, hướng thẳng về một trái Ngộ Đạo Quả.

Kim Lân Kiếm lướt qua cuống quả, cuống quả đứt ra, một trái Ngộ Đạo Quả rơi xuống

Vương Thanh Sơn lấy ra một cái túi màu xanh, phun ra một mảng hào quang màu xanh, thu đi trái Ngộ Đạo Quả này.

Kim Lân Kiếm xuyên qua ở giữa cây Ngộ Đạo Quả, từng trái Ngộ Đạo Quả rơi xuống, bị cái túi màu xanh thu đi.

Khi trái Ngộ Đạo Quả thứ mười rơi xuống, một bàn tay màu đỏ bỗng dưng hiện lên, chụp vào Ngộ Đạo Quả. Cùng lúc đó, phía sau Vương Thanh Sơn truyền đến một tiếng xé gió chói tai.

Vương Thanh Sơn búng ngón tay, một đạo kiếm khí màu xanh thổi quét ra, chém vỡ nát bàn tay màu đỏ, đồng thời ngoài thân có thêm một màn hào quang màu xanh dày đặc.

Một lưỡi đao khổng lồ lóe ra hào quang màu trắng đánh lên màn hào quang màu xanh, màn hào quang màu xanh lõm xuống, rất nhanh khôi phục bình thường.

Túi màu xanh che kín quả Ngộ Đạo Quả thứ mười, cuốn về trong túi.

Sau khi trái Ngộ Đạo Quả thứ mười bị hái, âm thanh đại đạo biến mất, năm người bọn Vương Thanh Linh đã khôi phục tỉnh táo, vẻ mặt khác nhau.

“Giao ra Ngộ Đạo Quả, ta chỉ cần một quả.”

Nam tử áo vàng óng mở miệng nói, hắn có tu vi Chân Tiên đại viên mãn.

“Chúng ta muốn lấy hết, không giao ra Ngộ Đạo Quả, giết không tha.”

Mộ Dung Vân Thường lạnh lùng nói.

Nếu như Mộ Dung gia có thể có được mười trái Ngộ Đạo Quả, tuyệt đối sẽ nghênh đón cú nhảy vọt, nếu có tộc nhân tìm hiểu ra một môn chí tôn pháp tắc, thống nhất Thiên Thần hải vực không thành vấn đề.

Bạn cần đăng nhập để bình luận