Thanh Liên Chi Đỉnh

Chương 2748: Sửa tu công pháp, buộc chặt lợi ích

Vương Trường Sinh và Uông Như Yên cầm lấy ngọc giản, nhập thần thức vào bên trong.

Bọn họ cẩn thận xem xét bảy bộ công pháp, mặt lộ vẻ suy tư. Bảy bộ công pháp này quả thật không tồi, nhưng thần thông quá yếu. Nếu cùng người khác đấu pháp sẽ dễ dàng chịu thiệt

Công pháp của Hoàng Phú Quý và Tử Nguyệt tiên tử cũng thuộc loại này, thần thông quá yếu. Tử Nguyệt tiên tử quá dựa vào ngoại vật, Hoàng Phú Quý căn bản không dám đấu pháp với tu sĩ cùng giai, chỉ có thể chạy trốn.

“Trần sư tổ, còn có công pháp nào khác hay không?”

Vương Trường Sinh thật cẩn thận hỏi. Bảy bộ công pháp này so ra kém hơn công pháp bọn họ đang tu luyện.

Trần Nguyệt Dĩnh mỉm cười, tay ngọc vừa lật. Một hộp ngọc màu lam lung linh khéo léo xuất hiện trên tay nàng, bên ngoài hộp ngọc trải rộng phù văn huyền ảo.

Nàng đưa hộp ngọc màu lam cho Vương Trường Sinh, Vương Trường Sinh nhận lấy hộp ngọc màu lam. Hắn muốn mở ra hộp ngọc nhưng kinh ngạc phát hiện, có một đạo màn hình màu lam hiện lên giữa không gian trống rỗng, che kín hộp ngọc màu lam.

“Tường thần thức!”

Vương Trường Sinh nhíu mày, muốn phá giải cấm chế, chỉ có thể có được thần thức mạnh mẽ.

Toàn thân hắn và Uông Như Yên hào quang đại phóng, phụ cận chợt sinh ra một cỗ khí lưu mạnh mẽ, cuồng phong nổi lên bốn phía. Mi tâm hai người bắn ra một đạo lam quang, chợt đánh lên màn hình màu lam.

Vang lên một tiếng trầm nặng, màn hình màu lam giống như bọt biển vậy, thoát phá rồi biến mất.

“Thần thức tu luyện không tồi, không hổ là đệ tử tu luyện công pháp trấn tông của Trấn Hải cung chúng ta.”

Trần Nguyệt Dĩnh tán dương nói. Đây là khảo nghiệm của nàng đối với Vương Trường Sinh và Uông Như Yên.

Nếu ngay cả một cửa này cũng không qua được thì không đáng để nàng mượn sức. Dù sao bọn họ có khí linh tương trợ mới có thể phi thăng Huyền Dương giới.

Tu tiên giới thực lực làm vua, tu sĩ có thực lực quá yếu, mặc kệ ở phe phái nào đều không được coi tọng.

Vương Trường Sinh mở ra hộp ngọc màu lam, bên trong có một tấm ngọc giẩn màu lam, một tấm ngọc giản màu xanh.

Vương Trường Sinh và Uông Như Yên mỗi người cầm lấy một tấm ngọc giản, nhập thần thức vào trong.

“Tứ hải đoán linh công”, cũng là công pháp song tu, lợi dụng linh thuỷ rèn luyện nhục thân. Đối với thần thức cũng có yêu cầu nghiêm khắc.

“Tố nữ thiên âm”, công pháp âm luật. Môn công pháp này cũng có yêu cầu nghiêm khắc đối với thần thức. Nếu thần thức không đủ mạnh mẽ, cưỡng chế tu luyện công pháp này sẽ tẩu hoả nhập ma.

Hai môn công pháp này đều không phải là công pháp đầy đủ, cũng không có hợp kích thuật.

“Hai bộ công pháp này nghe nói đến từ đàn tràng của Huyền Linh thiên tôn, có thần thông không nhỏ. Khác biệt so với công pháp khác ngươi tu luyện là không có hợp kích thuật, nhưng ảnh hưởng không lớn. Công pháp đầy đủ có cảnh giới càng cao, kho khăn càng cao, tài nguyên tu tiên cần cũng càng trân quý. Trấn Hải cung chúng ta có bảy đại công pháp trấn tông. Ngoại trừ “Thập phương diễn thuỷ đại pháp” và “Phần thiên trấn linh kinh” có thể tu luyện đến Đại thừa kỳ, năm bộ công pháp khác chỉ có thể tu luyện đến Hợp thể kỳ. Dù sao thôi diễn công pháp cần thiên phú rất cao, không phải tu sĩ nào cũng có thể tu luyện ra. Hai bộ công pháp này có thể tu luyện đến Đại thừa kỳ, đương nhiên trên tay ta chỉ có thể tu luyện đến Hợp thể kỳ.”

“Nếu các ngươi có thể tiền vào Hợp thể kỳ, có thể tiếp tục tìm kiếm phần công pháp phía sau. Có tìm được hay không thì phải xem vận khí của các ngươi. Nếu các ngươi có thiên phú thôi diễn công pháp, có thể tự thôi diễn công pháp phía sau, sáng lập ra công pháp mới. Ba vạn năm trước, Trấn Hải cung chúng ta có truyền công trưởng lão tự biết không thể vượt qua được đại thiên kiếp thứ chín, hao phí hơn ngàn năm thôi diễn ra công pháp tu luyện phía sau của “Thập phương diễn thuỷ đại pháp” và “Phần thiên trấn linh kinh”. Công pháp thôi diễn ra nếu nghiêm khắc mà nói thì chính là công pháp mới, nhất định có chỗ thiếu hụt. Hậu nhân cần tiêu phí lượng lớn thời gian mới có thể hoàn thiện chỗ thiếu hụt đó.”

Trần Nguyệt Dĩnh chậm rãi nói, chính vì nguyên nhân như thế, một bộ công pháp hoàn thiện mười phần trân quý.

Đây cũng là lý do làm cho lượng lớn tu sĩ đánh vỡ đầu cũng muốn gia nhập đại môn phái. Người trước trồng cây người sau hái quả, nếu tán tu không thể bái nhập đại môn phái, lại muốn có được một bộ công pháp hoàn thiện. Chỉ có thể đi động phủ toạ hoá của một ít tu sĩ cấp cao thử vận may, nhưng tỷ lệ thành công đặc biệt thấp.

“Đến từ đàn tràng của Huyền Linh thiên thôn?”

Vương Trường Sinh và Uông Như Yên có chút kinh ngạc.

“Nghe nói mà thôi, người bán công pháp này cho ta nói như vậy, thật giả thế nào ai mà biết được! Nói không chừng vì muốn bán được cái giá tốt nên mới cố ý nói như vậy.”

Trần Nguyệt Dĩnh không cho là đúng nói. Loại tình huống này nàng cũng thường gặp, nhưng cũng không thể trách.

“Nếu chúng ta sửa tu công pháp, phía chưởng môn sư tổ và Lâm sư tổ thì sao?

Vương Trường Sinh có chút thấp thỏm bất an. Dù sao Tống Nhất Minh cũng nói cho bọn hoá cong pháp Hoá thần kỳ.

“Muốn tu công pháp gì là tự do của ngươi. Hơn nữa có ta ở đây, bọn họ cũng sẽ không nói gì..”

Trần Nguyệt Dĩnh chẳng hề để ý nói.

Vương Trường Sinh và Uông Như Yên đồng thời cúi người hành lễ, trăm miệng một lời nói: “Đệ tử cẩn tuân pháp chỉ của Trần sư tổ.”

Bạn cần đăng nhập để bình luận