Thanh Liên Chi Đỉnh

Chương 5808: Quyết đấu Tần Long (2)

Bọn người Uông Như Yên xem xét nội dung năm tấm ngọc giản, có năm môn công pháp, theo thứ tự là « Bích Hải Tiên Kinh », « Khai Khiếu Bảo Điển », « Ất Mộc Tiên Kinh », « Càn Hỏa Mật Sách » cùng « Thiên Hồn Bảo Điển »

« Bích Hải Tiên Kinh », « Ất Mộc Tiên Kinh » cùng « Càn Hỏa Mật Sách » cao nhất có thể tu luyện tới Thái Ất Kim Tiên, « Khai Khiếu Bảo Điển » cao nhất mở bảy khiếu, mà « Thiên Hồn Bảo Điển » chỉ là nửa bộ đầu, có thể tu luyện tới Thái Ất Kim Tiên, nửa sau không biết tung tích.

« Thiên Hồn Bảo Điển » có được nhiều môn bí thuật thần hồn, chẳng qua thần hồn của tu luyện giả phải đủ cường đại mới có thể tu luyện, còn cần thần hồn tiên dược luyện chế tiên đan phụ trợ tu luyện, điều kiện hà khắc, cũng không phải bất luận tiên nhân nào cũng có thể tu luyện.

Bạch Thanh Thư cùng Bạch Ngữ Yên đều không phải hậu nhân Lê gia, Bạch Vân Thước giết người đoạt bảo mới tìm được động phủ tọa hóa của cao tầng Lê gia, lấy được một chút manh mối liên quan tới Thương Lê đảo.

• « Thiên Hồn Bảo Điển » nửa bộ đầu đã có thể tu luyện tới Thái Ất Kim Tiên! Nếu là « Thiên Hồn Bảo Điển » hoàn chỉnh, có khả năng tu luyện tới Đại La Kim Tiên? Thiên Vận Ngọc Thư cùng công pháp quý giá như vậy cất giữ cùng một chỗ, xem ra bảo vật này so với chúng ta tưởng tượng còn quý giá hơn.” Uông Như Yên phân tích.

Vương Trường Sinh gật gật đầu, nói ra: “Chúng ta đi kho báu Lê gia một vòng đi! Hi vọng có thể lấy được đồ vật trong kho báu.” Bọn họ rời Thương Lê tháp, bay về phía đông bắc, tốc độ tương đối nhanh.

Bọn họ còn chưa bay ra bao xa, một tiếng nổ đinh tai nhức óc vang lên, một mảng hào quang vàng óng to lớn phóng lên tận trời, đất rung núi chuyển, bụi mù cuồn cuộn.

Một đạo hào quang màu trắng xé rách bầu trời, bay về phía bọn họ.

Thần thức Vương Trường Sinh cảm ứng được, một luồng khí tức cường đại hướng về nơi này bay tới, tốc độ rất nhanh.

“Là Bạch Vân Thước! Có tu sĩ Chân Tiên đang đuổi giết hắn.”

Vương Thôn Thiên mở miệng nói, đôi mắt lóe ra hào quang màu vàng.

“Tiễn hắn lên đường!”

Vương Trường Sinh sắc mặt lạnh lẽo, nắm tay phải tuôn ra ba loại quầng sáng vàng trắng lam, đây là ba loại lực lượng pháp tắc.

Nếu như là hậu nhân Lê gia, Vương Trường Sinh sẽ còn cân nhắc tha cho một mạng, Bạch Vân Thước và Lê gia không có quan hệ, gã giết Tiêu Phong, còn diệt đi một gia tộc nhỏ.

Vương Trường Sinh muốn báo thù cho Tiêu Phong, điểm ấy còn có thể làm được.

Lúc này, Vương Trường Sinh cũng nhìn thấy Bạch Vân Thước.

Ngoài thân Bạch Vân Thước máu me đầm đìa, khí tức uể oải, tay trái không cánh mà bay, phần bụng có một vết thương kinh khủng.

“Đạo hữu cứu mạng, ta bằng lòng mang chìa khoá mở ra Thương Lê đảo tặng cho ngươi.”

Bạch Vân Thước la to, giọng điệu có chút bất lực, hắn vung cổ tay một cái, một cái lệnh bài hình bán nguyệt bắn ra, bay về phía Vương Trường Sinh.

Hắn muốn dùng nửa tấm lệnh bài dụ Tần Long đi, để tìm cơ hội đào mệnh.

Nắm tay phải Vương Trường Sinh hướng về hư không tung ra một quyền, một tiếng xé gió đinh tai nhức óc vang lên, hư không vỡ ra, mười mấy ngọn núi phụ cận ùn ùn sụp đổ, một nắm đấm khổng lồ ba màu lóe lên lao ra.

Dung Khiếu Quyết, ba loại lực lượng pháp tắc dung hợp một chỗ.

Nắm đấm khổng lồ ba màu tốc độ rất nhanh, nháy mắt xuất hiện trước mặt Bạch Vân Thước.

Bạch Vân Thước cả kinh biến sắc, đối phương không nể mặt thì thôi, thế mà trực tiếp hạ sát thủ, chẳng lẽ là đồng bạn của Tần Long?

Hắn không kịp nghĩ nhiều, vội vàng vỗ ngọc bội màu trắng trên ngực, hào quang màu trắng lóe lên, một màn hào quang màu trắng dày đặc hiện ra. Thanh âm băng lãnh của Vương Mộng Ly vang lên ở bên tai của hắn: “Ngươi chạy không thoát, vẫn là ngoan ngoãn chịu chết đi!”

Bạch Vân Thước cảm giác trời đất quay cuồng một trận, hoàn cảnh phụ cận trở nên mơ hồ.

“Ảo thuật!”

Trên mặt của hắn lộ ra vẻ mặt khó có thể tin.

Nắm đấm khổng lồ đập lên tấm khiên màu trắng, tấm khiên màu trắng đập lên hộ thể linh quang của Bạch Vân Thước, Bạch Vân Thước bay ra ngoài, nện thật mạnh trên mặt đất.

Tấm khiên màu trắng lâm vào lòng đất, bụi mù cuồn cuộn, một cái Nguyên Anh tướng mạo cực giống Bạch Vân Thước từ trong bụi mù bay ra, vẻ mặt hoảng hốt.

Một tấm lưới màu vàng óng hiện ra, bao phủ Nguyên Anh nhỏ, cuốn về bên người Vương Thiền.

Hai đạo độn quang bay đến, ngoại trừ Tần Long, còn có một thanh niên áo đỏ thân hình cao lớn, cao lớn vạm vỡ, trợn mắt tròn xoe, trên thân yêu khí ngút trời.

“Hợp kích chi thuật! Các ngươi là môn nào phái nào?”

Tần Long nhíu mày, ánh mắt lộ ra một sự kiêng kỵ.

Vương Trường Sinh chưa trả lời, bấm pháp quyết, vô số nước biển màu lam tuôn ra, lại tung ra một quyền, nước biển kịch liệt cuồn cuộn, hóa thành một con rồng nước màu lam, lao về phía đối diện.

Tần Long hừ lạnh một tiếng, tay phải sáng lên một quầng sáng màu vàng óng, hướng phía hư không chém một phát, hư không vỡ ra, một lưỡi đao khổng lồ vàng óng hiện ra, chém về phía rồng nước màu lam.

Ầm ầm, rồng nước màu lam bị lưỡi đao khổng lồ vàng óng chém thành hai nửa, một nắm đấm khổng lồ ba màu bắn ra, đánh vỡ nát lưỡi đao khổng lồ vàng óng, lao thẳng đến Tần Long.

Nơi nắm đấm khổng lồ ba màu đi qua, hư không vỡ ra, mặt đất sụp xuống, một số kiến trúc trực tiếp sụp đổ, bụi mù cuồn cuộn, giống như một quyền này có khả năng đánh vỡ mảnh thiên địa này.

Bạn cần đăng nhập để bình luận