Thanh Liên Chi Đỉnh

Chương 1720: Kim Nha chân nhân

“Đa tạ hai vị đạo hữu”.

Bốn người Vương Trường Sinh sửa đổi dung mạo, Hoàng Phú Quý không nhận ra được. Nếu đối phương nghênh ngang bay qua nơi này, tuyệt đối có ánh hưởng tới độ kiếp của hắn. Hoàng Phú Quý phải nói vài câu cảm kích mới phải lẽ.

Hoàng Phú Quý cũng đề phòng bọn họ, cách đối phương nghìn trượng. Một khi đối phương động thủ, hắn sẽ lập tức bỏ chạy.

“Nhấc tay tương trợ mà thôi. Chúc mừng đạo hữu tiến vào Nguyên Anh kỳ, có duyên lại gặp.”

Vương Trường Sinh không biểu lộ thân phận thật, biến đổi pháp quyết. Phi chu màu đen hào quang đại trướng, bay về hướng trời cao.

Hoàng Phú Quý nhìn thấy đối phương đã đi xa, thở phào nhẹ nhõm một hơi. Hắn thật ra rất sợ đối phương ra tay giết hắn.

“Hắc hắc, rốt cuộc cũng kết anh. Về sau Hoàng mỗ chính là Nguyên Anh tu sĩ. Trước tiên bế quan một đoạn thời gian rồi nói sau.”

Hoàng Phú Quý hoá thành một cơn lốc mênh mông, biến mất ở phía chân trời. Tốc độ không chậm hơn phi hành pháp bảo của Vương Trường Sinh là bao.

...

Hắc Nha sơn mạch nằm ở phía nam tu tiên giới Bắc Cương, dài liên miên mười vạn dặm. Cả dãy núi là một màu đen. Ở đây sinh sản lượng lớn Hắc viêm nha nên được gọi là Hắc nha sơn mạch.

Hắc nha sơn cốc ở bên ngoài Hắc nha sơn mạch, phần lớn là cửa hàng. Bởi vì Hắc nha cốc có vị trí không tồi, hơn nữa Hắc nha sơn mạch có vài quặng kim loại cỡ lớn, hấp dẫn không ít thương lữ đến đây mậu dịch.

Đại hội giám bảo là một việc trọng đại của Hắc nha cốc, người tham dự chủ yếu là tu sĩ Kim Đan kỳ. Người tham dự xuất ra pháp bảo, đan dược, phù triện và các loại tài nguyên tu tiên để trao đổi. Đơn giản mà nói, Đại hội giám bảo là một hội trao đổi cỡ lớn.

Trong lúc diễn ra Đại hội giám bảo, sẽ tôt chức các loại thi tài, thắng sẽ được phần thưởng, hấp dẫn lượng lớn người tu tiên đến tham gia.

Kim Nha chân nhân họ Lý tên Trinh, hắn xuất thân tán tu. Lần đầu tham gia Đại hội giám bảo, hắn tham dự đấu thú, chen vào hàng năm, được một vị trưởng lão của Cửu U tông ưu ái, sau đó bái nhập Cửu U tông. Cũng bái vị trưởng lão Kim Đan kỳ đó làm sư phụ, từ đó lên như diều gặp gió.

Cửu U tông mỗi hai mươi năm sẽ mở cửa thu đồ đệ. Trừ lần đó ra. Cửu U tông tổ chúc nhiều loại lễ mừng, hấp dẫn lượng lớn tu sĩ tham gia, lựa chọn ngươi ưu tú cho gia nhập Cửu U tông. Đại hội giám bảo chính là một loại phương thức để ce tông hấp thu máu mới.

Cửu U tông có thể ngồi vững trên ngôi vị đại phái đệ nhất Bắc Cương, ngoại trừ trong tông có nhiều Nguyên Anh tu sĩ. Cùng việc Cửu U tông thu nhận đồ đệ có quan hệ rất lớn.

Cửu U tông thu đồ đệ không hỏi phẩm đức, không hỏi tư chất, không hỏi tuổi tác. Chỉ cần tinh thông một môn tài nghệ, thông qua khảo hạch là có thể bái nhập Cửu U tông. Cửu U tông tiến vào dễ dàng, đi ra lại không dễ dàng. Mười đại môn phái Bắc Cương, điều kiện nhập môn của Cửu U tông là đơn giản nhất, nhưng môn quy giới luật là nghiêm khắc nhất.

Một con quạ màu vàng xuất hiện ở phía chân trời, rất nhanh bay về hướng Hắc nha cốc.

Mấy chục người tu tiên ngồi trên lưng quạ, cầm đầu là một người nam áo bào vàng và một đạo cô trung niên xinh đẹp. Ông lão áo bào vàng chính là Lý Trinh.

Bọn họ phụng mệnh chủ trì Đại hội giám bảo, thu nhập một ít môn đồ. Đồng thời cũng phát triển lực lượng của chính mình.

Không qua bao lâu, con quạ màu vàng dừng bên ngoài Hắc nha cốc. Lý Trinh và đạo cô trung niên nhảy xuống trên mặt đất, những đệ tử Cửu U tông khác cũng lần lượt nhảy xuống theo.

Lý Trinh thu hồi con quạ màu vàng, đi nhanh về hướng Hắc nha cốc, những người khác cũng theo sát phía sau.

Rất nhanh, bọn họ liền xuất hiện ở một con đường lớn phồn hoa, dòng người như nước. Âm thanh thét to chào hàng không ngừng vang lên, tiếng cò kè mặc cả,. Cảnh tượng thập phần náo nhiệt.

“Lý đạo hữu, Tôn đạo hữu, đến rồi sao, đã lâu không gặp.”

“Đã lâu không gặp, Lý đạo hữu, Tôn đạo hữu.”

Trên đường gặp phải không ít người quen, đều chào hỏi với Lý Trinh, Lý Trinh cũng cười đáp lại.

Nửa khắc đồng hồ sau, Lý Trinh và đạo cô trung niên xuất hiện bên trong Hắc nha lâu. Ba gã đệ tử chấp sự đang hội báo tình hình với bọn họ.

“Lý sư thúc, Tôn sư thúc, có đến một vị Ngự linh sư Kim Đan kỳ. Người này giơi khu trùng ngự thú, đánh bại nhiều vị tiền bối.”

Lý Trinh nghe xong lời này, nhất thời dậy nên hứng thú. Hắn tu luyện công pháp ngự thú, ở tu tiên giới Bắc Cương cũng có chút danh tiếng.

“Không phải chỉ có tu sĩ Trúc cơ mới tham gia đấu thú sao? Sao lại có tu sĩ Kim Đan? Chẳng lẽ quy củ đã được sửa lại?”

Lý Trinh tò mò hỏi.

“Cũng không phải, đệ tử môn hạ của vị tiền bối này đấu thú thua đệ tử bản tông. Nàng thẹn quá hoá giận, tự mình chủ trì, đấu thú cùng những Kim Đan tu sĩ khác. Hiện tại không có ai là đối thủ của nàng.”

Đạo cô trung niên nhíu mày, cất lời: “Người này có lai lịch gì? Kim Đan tu sĩ giỏi khu trùng ngự thú, chúng ta hẳn là đã từng nghe nói qua.”

“Người này tự xưng đến từ tu tiên giới Trung Nguyên, chỉ biết nàng họ Lý, những thứ khác thì không biết.”

Lý Trinh cười cười, dặn dò: “Có chút thú vị. Khó gặp phải một Ngự linh sư Kim Đan kỳ. Triệt sư điệt, ngươi lập tức liên hệ người này, ta muốn đấu thú với nàng.”

“Vâng, Lý sư thúc.”

Một toà sân viện biệt lập, trong viện trồng một ít linh trúc màu đỏ. Một thanh niên áo lam thân hình cao lớn và một thiếu phụ váy lam dáng người nóng bỏng đang ngồi bên trong thạch đình. Bọn họ chính là Vương Trường Sinh và Uông Như Yên đã thay đổi hình dáng.

Đại hội giám bảo mở được nửa tháng, Kim Nha chân nhân vẫn chưa xuất hiện.
Bạn cần đăng nhập để bình luận