Thanh Liên Chi Đỉnh

Chương 4678: Ba trăm năm (1)

Mắt của ông lão áo bào bạc đỏ như máu, Đại Thừa Huyết Kình tộc Mộ Phong, Đại Thừa sơ kỳ.

Thanh niên áo vàng là Càn Kim Chân Quân, Đại Thừa sơ kỳ, tu sĩ Đại Thừa có sắc thái truyền kỳ nhất Thanh Ly hải vực trăm vạn năm qua, hắn từ một người phàm chuyển biến thành người tu tiên, hơn nữa tu luyện đến Đại Thừa kỳ.

Long Thước rất nhiều năm chưa lộ diện, nhưng bản mạng hồn đăng của hắn còn chưa tắt, trưởng lão Cửu Long cung đều có thể nhìn thấy bản mạng hồn đăng của Long Thước. Long Thước một ngày chưa chết, không ai dám diệt Cửu Long cung, nhiều lắm xâm chiếm một ít địa bàn của Cửu Long cung.

Nhân tộc một lần xuất động ba vị Đại Thừa, áp lực của Vu Lệ không nhỏ.

Nàng nhìn Ngột Hâm cùng Phong Tiêu một lần, nhíu mày.

Hai người này rõ ràng chưa dốc toàn lực, bằng không bốn người bọn Vạn Hải Chân Quân sẽ không tới nhanh như vậy.

Ngột Hâm và Phong Tiêu lại không phải đứa ngốc, không có ích lợi thật lớn, chỉ bằng Vu Lệ hứa hẹn, bọn họ không có khả năng tử chiến cùng tu sĩ Đại Thừa khác.

“Ta là không muốn đánh nữa, các ngươi muốn đánh tiếp, ta phụng bồi đến cùng.”

Vu Lệ trầm giọng nói.

“Không muốn đánh thì mang Cửu Thải Trùng bậc bảy trung phẩm giao ra đây.”

Vạn Hải Chân Quân không chút khách khí nói.

Vốn là cơ duyên của Hàn gia, bị Vu tộc đoạt đi rồi.

“Ta đã nói rất nhiều lần, chúng ta chưa đạt được Cửu Thải Trùng, Thương Ly cũng chưa trở lại Vu Thần đảo, bản mạng hồn đăng cũng đã tắt, là Hàn gia đạt được Cửu Thải Trùng.”

Vu Lệ nhíu mày nói, nàng muốn giao cũng không giao được.

“Hừ, Hàn tiểu hữu cũng thân tử đạo tiêu rồi, toàn bộ tu sĩ Hợp Thể của Hàn gia lấy tâm ma thề, chưa đạt được Cửu Thải Trùng bậc bảy, ngươi dám lấy tâm ma thề?”

Mộ Phong không chút khách khí nói.

Sắc mặt Vu Lệ lúc sáng lúc tối một phen, cân nhắc một lát, ngay lập tức lấy tâm ma thề.

“Ta đã lấy tâm ma thề, nếu các ngươi còn chưa tin, vậy chiến đi! Cùng lắm thì cá chết lưới rách.”

Vu Lệ bày ra một bộ dáng thấy chết không sờn.

Bốn người bọn Thất Kiếm Chân Nhân truyền âm trao đổi, vẻ mặt khác nhau, trầm ngâm hồi lâu, Thất Kiếm Chân Nhân mở miệng nói: “Chúng ta tạm thời tin Vu phu nhân một lần, nếu là bị chúng ta phát hiện ngươi đang nói dối, một lần sau, chính là chiến tranh diệt tộc.”

“Hừ, cũng không phải Cửu Thải Trùng bậc tám, một con Cửu Thải Trùng bậc bảy còn không đến mức khiến ta lấy tâm ma thề.”

Vu Lệ tức giận nói.

“Hy vọng thế! Chúng ta ngưng chiến từ đây.”

Thất Kiếm Chân Nhân nói xong lời này, hóa thành một đạo độn quang rời khỏi, Càn Kim Chân Quân và Vạn Hải Chân Quân đuổi theo, hai người bọn Mộ Phong cũng rời khỏi.

“Đi thôi! Chúng ta cũng trở về đi! Đừng để ta biết là ai đoạt đi Cửu Thải Trùng bậc bảy, nếu không ta không xong với hắn đâu.”

Vu Lệ nói một câu hung hăng, rời khỏi nơi đây, hai người bọn Phong Tiêu vội vàng đuổi kịp.

...

Kim Ô đảo, Lý gia.

Nghênh Khách điện, Lý Vân Dao ngồi ở trên chủ tọa, đám người Vương Thanh Sơn chia ra ngồi ở hai bên, trên mặt bọn họ mang theo mỉm cười.

Chiến sự giằng co hơn một trăm năm, cuối cùng đã kết thúc, Lý Thanh Hoan mời đám người Vương Thanh Sơn đến Kim Ô đảo làm khách, để bọn họ tận tình địa chủ.

“Vương đạo hữu, các ngươi an tâm ở lại Kim Ô đảo. Nếu là muốn du lịch Thanh Ly hải vực, Thanh Hoan đi cùng các ngươi, nếu là Khóa Linh Bảo Thuyền của Hàn gia xuất phát, chúng ta sẽ ngay lập tức thông báo ngươi.”

Lý Vân Dao thành khẩn nói.

Vương Thanh Sơn và Đoàn Thông Thiên ở trong đại chiến bày ra thực lực cường đại, đặc biệt Trấn Thần Hống của Vương gia, nhiều lần cắt ngang tu sĩ Vu tộc làm phép, để lại ấn tượng khắc sâu cho người ta.

“Vậy chúng ta liền quấy rầy rồi.”

Vương Thanh Sơn đáp ứng, có Lý Thanh Hoan đi cùng, bọn họ làm việc sẽ tiện hơn rất nhiều.

“Vương đạo hữu khách khí rồi, các ngươi là khách quý của Lý gia chúng ta, đây là điều chúng ta nên làm.”

Lý Thanh cười ha ha nói.

Nói chuyện phiếm một lát, đám người Vương Thanh Sơn liền rời khỏi, tạm thời ở lại Kim Ô đảo.

...

Thời gian thấm thoát thoi đưa, ba trăm năm thời gian rất nhanh trôi qua.

Huyền Linh đại lục, Thiên Cơ đảo, một trong bảy đảo phụ của Vương gia.

Góc tây bắc hòn đảo, một đài cao màu lam lớn hơn ba trăm trượng, đài cao khắc đầy linh văn huyền ảo, tản mát ra linh khí dao động kinh người.

Phi Linh Đài!

Tu sĩ hạ giới tu luyện đến Hóa Thần trung kỳ, có thể lợi dụng Phi Linh đại trận phi thăng Huyền Dương giới, Phi Linh Đài sẽ tiếp dẫn bọn họ đến nơi đây.

Một thanh niên áo xanh ngũ quan tuấn lãng ngồi xếp bằng ở phụ cận Phi Linh Đài, quanh thân bao phủ một tầng quầng sáng màu xanh, đôi mắt nhắm nghiền.

Vương Như Bân, Hóa Thần sơ kỳ, hắn là tằng tôn của Thôi Dao.

Vương gia rất coi trọng sự an toàn của Thiên Cơ đảo, phái ba tu sĩ Luyện Hư cùng hơn trăm tộc nhân tọa trấn nơi đây, trên đảo lập truyền tống trận, có thể trực tiếp truyền tống đến Thanh Liên đảo.

Ba tu sĩ Luyện Hư quanh năm bế quan, Vương Như Bân phụ trách trông coi Phi Linh Đài, bình thường không có việc gì, có thể an tâm tu luyện, nếu có người phi thăng, đó là công lao.

Phi Linh Đài kịch liệt chớp lên, toát ra vô số phù văn huyền ảo, linh quang lóe lên không ngừng.

Trong lòng Vương Như Bân kinh ngạc, quầng sáng ngoài thân tan đi, mở đôi mắt.

Một đạo linh quang thô to phóng lên trời, linh quang tan đi, hiện ra một thanh niên áo đỏ dáng người gầy, trên quần áo của hắn thêu một hình hoa sen màu xanh.

Bạn cần đăng nhập để bình luận