Thanh Liên Chi Đỉnh

Chương 1585: Huyết lân quả (1)

Các nàng đi đến bên người mấy cỗ hài cốt, nhặt lên chuỗi trữ vật châu tán loạn trên đất. Đảo thần thức qua, mặt lộ vẻ vui mừng.

“Mấy tên đệ tử Lục gia này thu thập được không ít linh dược, lại tiện nghi cho chúng ta rồi.”

Vương Vinh Vương cong mắt cười. Chỉ tính linh dược trăm năm đã có hơn một trăm gốc, còn có không ít tài liệu yêu thú.

“Chỉ có thể trách vận khí bọn họ không tốt, đụng phải nhiều yêu trùng như vậy. Nếu Lục gia không dẫn đầu đi trước, bọn họ cũng không đến nỗi chết trên tay yêu trùng. Chúng ta vẫn nên cẩn thận một chút, đừng đạp lên vết xe đổ.

Sắc mặt Vương Vinh Đình ngưng trọng. Vương gia phái hai mươi tu sĩ Trúc cơ tiến vào bí cảnh tầm bảo, chỉ có số ít người có được pháp bảo sơ hình. Những người khác có thể dựa vào phù triện bậc ba đã không tồi rồi.

Đại bản doanh của Lục gia ở hậu phương, đại bộ phận tinh nhuệ đều ở hậu phương. Tinh nhuệ ở Ngũ Long hải vực không quá nhiều. Lục gia còn chưa xa hoa đến nỗi cấp cho mỗi vị Trúc cơ tu sĩ một kiện pháp bảo sơ hình.

“Mau chóng chạy tới điểm đến thôi! Ta rất hiếu kỳ, nơi này rút cuộc có thứ gì tốt.”

Ba người Vương Vinh Đình cưỡi tiểu mã khôi lỗi thú, tiếp tục đi về phía trước.

Bảy ngày sau, các nàng xuất hiện ở bên trong một sơn cốc hẹp hòi. Hai bên sườn là vách núi đen sừng sững. Sơn cốc có chút hoang vắng, thảm thực vật thưa thớt.

“Kỳ quái, chúng ta tiến vào bí cảnh đã được nửa tháng. Sao lại không gặp những tộc nhân khác? Cũng không đụng mặt tu sĩ của các thế lực khác? Chẳng lẽ bọn họ đều gặp nguy hiểm?”

Trên tay Vương Vinh Đình nắm một mặt ngọc bàn màu xanh, lầm bẩm, cau mày.

Các nàng không gặp những tu sĩ của các thế lực khác cũng không nói. Tu sĩ Vương gia cũng không gặp được, thật rất kỳ quái.

Trước khi tiến vào bí cảnh, Vương Thanh Linh dặn dò bọn họ. Trước tới được địa phương được đánh dấu trên bản đồ, sau đó mới chậm rãi tìm kiếm bảo vật.

Các nàng tiến vào bí cảnh hơn nửa tháng, căn bản không gặp phải những tộc nhân khác, cũng không có người tu tiên khác, thực rất cổ quái. Một người vận khí không tốt thì không nói, không có khả năng mọi người đều không tốt!

Đột nhiên, ba đạo quang điểm xuất hiện ở bên trên ngọc bàn màu xanh.

“Có tộc nhân lại đây, đây còn không sai biệt lắm.”

Đúng lúc này, tiếng gầm rú liên tiếp truyền đến, đánh gãy suy nghĩ của Vương Vinh Đình.

Các nàng biến sắc, trên mặt tràn đầy thần sắc đề phòng.

Hai đạo độn quang bay lên trời cao, nhưng còn chưa bay được quá xa. Hai đạo tia chớp thô to màu lam từ dưới mặt đất bay lên, chuẩn xác đánh trúng hai đạo độn quang. Hai tiếng kêu thảm thiết vang lên, hai đạo độn quang biến mất không thấy.

“Rống!”

Một tiếng gầm gừ phẫn nộ vang lên, góc phía trước lao ra một con dị thú màu đen với hình thể thật lớn. Dị thú có đầu giống với kỳ lân, thân giống như nghé con, còn có một đôi sừng màu đen.

“Không tốt, yêu thú bậc ba!”

Vương Vinh Đình bị doạ đến hồn bay ra ngoài, dị thú kỳ lân rất nhanh hướng về phía các nàng. Nháy mắt đã đến trước mặt các nàng, khoảng cách không đến năm trượng.

Vương Vinh Đình vội vàng lấy ra một tấm bạch ngân sắc phù triện, hoá thành một đạo sáng mờ màu trắng, gắn vào trên người dị thú.

Phù triện bậc ba cố định yêu thú. Có thể định trụ yêu thú bậc ba một khoảng thời gian. Thời gian tuỳ thuộc vào thần thông của yêu thú để định.

Dị thú kỳ lân nhất thời dừng bước chân, giống như bị định trụ vậy. Nhưng rất nhanh, bên ngoài thân nó hiện ra một mảng lớn hồ quang màu lam.

“Không tốt, chạy mau. Định yêu phù không giữ được nó bao lâu.”

Vương Vinh Đình ngọc dung đại biến, lấy ra một cây đoản thước màu vàng. Nhẹ nhàng nhoáng lên một cái, thả ra một mảng sáng mờ màu vàng che kín ba người các nàng, trốn vào mặt đất không thấy.

Gần nửa khắc đồng hồ sau, màu trắng sáng mờ bạo liệt mở ra. Dị thú kỳ lân khôi phục tự do, nó do dự một lát, sau đó quay về đường cũ.

Mấy chục dặm bên ngoài rừng rậm, ba người Vương Vinh Đình tụ tập cùng một chỗ. Trên mặt các nàng lộ ra thần sắc hoảng sợ, một bộ dánh kinh hồn bạt vía.

“Thật không ngờ, nơi này thật sự có yêu thú bậc ba. Thứ chúng ta đang tìm, khả năng lớn là linh dược quý hiếm nào đó được yêu thú bậc ba thủ hộ.”

Nếu các nàng không có phù triện bậc ba trên tay, khẳng định đã lành ít dữ nhiều.

“Con yêu thú bậc ba kia có ngoại hình giống kỳ lân, hẳn là hậu duệ kỳ lân. Nhắm chừng cũng không phải là huyết mạch thuần chủng. Nếu không chúng ta cũng không chạy thoát được. Tụ tập thêm một ít tộc nhận, sau đó bàn bạc kĩ lưỡng thêm!”

Vương Vinh Tương lấy ra một tấm Đại hoả cầu phù, ném về hướng trời cao.

Một tiếng nổ vang lên, hoả cầu lớn tầm mười trượng bạo liệt mở ra, mười phần hiển lộ.

Sau một chén trà nhỏ thời gian, có ba Vương gia tu sĩ chạy lại đây. Bọn họ mang đến một tin tức kinh người.

Trên đường tới đây bọn họ đụng phải một gã đệ tử Kim Đạo môn. Theo như Kim Đạo môn kể lại, bọn họ phát hiện một gốc Huyết lân quả. Đã kết quả, nhưng có một con yêu thú bậc ba thủ hộ.

“Cái gì? Huyết lân quả!”

Vương Vinh Đình kinh hô, trên mặt lộ ra vẻ ngạc nhiên xen lẫn vui mừng.

Huyết lân quả trăm năm nở hoa, năm trăm năm kết quả, lại thêm năm trăm năm mới chín cây. Nghe nói là tinh huyết kỳ lân rơi xuống một gốc cổ thụ mà hình thành. Huyết lân quả có công hiệu bổ sung khí huyết. thường dùng để luyện chế đan dược chữa thương. Nhưng Huyết lân quả lại được linh thú có huyết mạch kỳ lân cực kỳ yêu thích. Huyết lân quả có thể cường hoá huyết mạch của chúng nó, có việc đối với việc tiến cấp của chúng nó.

Bạn cần đăng nhập để bình luận